Nghe xong lời caca nói, thật sự nàng rất có hứng thú đối với vị hoàng hậu này. Thật sự muốn xem bản lĩnh của nàng ta ra sao !

-" Ca huynh cứ an tâm chuyện báo thù cho mẫu thân cứ để muội lo. Huynh và mọi người cứ an tâm không cần lo lắng nhiều"

-" Mị nhi, đến phụ thân là thừa tướng của một nước còn không thể làm được gì, muội bây giờ còn quá non nớt không thể chỉ có một mình lực lượng Huyết Uyển mà cần rất nhiều. Bất quá Huyết Uyển là lực lượng để bảo vệ hoàng cung lúc nguy hiểm nhất nên mượn của Thất vương, quả thật có chút khó mở lời"

Tiếng thở dài lại vang lên một cách nặng nhọc

-" Ca muội sẽ không mượn lực lượng Huyết Uyển. Muội sẽ tự dùng của muội và phu quân muội!"

-" Mị nhi ý muội là sao? Thất vương còn có ....?"

Đại ca nhìn nàng dò hỏi đầy ẩn ý

-" Haha ca cứ bảo mọi người an tâm chuyện báo thù cứ để muội lo! Giờ muội có việc đi trước huynh ở lại ngắm cảnh ăn tiệc sớm đi là vừa!"

Xong, nàng dùng khinh công đi mất chỉ để lại bông hoa cẩm chướng trên mặt bàn .

Mà ý nghĩa của loài hoa này là khởi đầu mới cũng là niềm thương tiếc !

Đến lúc nàng đi khuất bóng, đại ca nàng mới hồi thần trở lại giọng nói không nên lời

-" Mị ... Mị nhi... muội .... muội"

Giọng đại ca nàng cứ ngắc ngứ nhìn theo phía nàng đi

-" Triết Nam , Mị nhi đâu?"

Mẫu thân lên tiếng hỏi, khuôn mặt của những người còn lại đều hiện lên câu hỏi đó

-" Nàng đi ... đi có việc"

-" Đại ca muội ấy đi đường nào sao mọi người không bắt gặp?"

Huynh thứ nàng lên tiếng hỏi

-" Nàng dùng khinh công, nàng biết võ ..."

Trầm mặc một mảnh

-" Triết Nam con nói ai biết võ công?"

Phụ thân nàng nhíu mày kiếm hỏi. Bởi từ trước đến giờ ông không hề biết hay cho phép dạy võ công cho nàng.

-" Mị nhi biết võ công, hơn nữa... còn trên con ... mấy bậc công phu"

Trời, đây là tin chấn động nhất mà ông cũng như mọi người ở đây từng nghe...

Vừa đáp xuống cửa sổ phòng riêng của mình tại Tây Môn Kĩ viện, nàng đã nhanh chóng tìm được Dạ Lan. Ngoắt tay ý bảo Dạ Lan lại, nàng ngồi chéo chân đặt tay lên bàn tạo ra từng nhịp gõ dồn dập

-" Chủ nhân có gì sai phó?"

Dạ Lan cúi đầu cung kính hỏi ý

-" Ta vắng mấy hôm ở đây vẫn ổn?"

Vẫn ngồi nguyên tư thế đó ngước đầu lên hỏi

-" Chủ nhân , mọi chuyện vẫn vậy. Nhưng nghe người trong giang hồ có một số chuyện!"

-" Nha, nói nghe thử"

Bày ra dáng vẻ hứng thú , nàng ngồi thẳng dậy nghe tin

-" Bẩm, trong giang hồ mới xuất hiện một số các mới. Nhưng mới nổi danh gần đây là Đạo Tinh các."

-" Vậy sao? Tốt bắn pháo đỏ lên cho ta và " mời" Thương Thủy đến ta gặp!"

Đùng đùng

Tiếng pháo nổ lần lượt trong sự hò reo và phấn khích của mọi người, trong tiếng nhạc và lời ca vũ khúc của các cô nương. Thật đúng là màn ngụy trang tài tình! Dạ Lan , nàng chọn người này làm mama ở đây quả không sai.

Nàng thầm nghĩ

-" Chủ nhân, Thương Thủy có mặt"

" Mau vào" tiếng nói vang vọng từ bên trong mang theo giọng lạnh nhạt

Thương Thủy nhanh chóng tiến vào, theo bản lièn quỳ xuống

-" Thôi, miễn"

Thương Thủy nhìn nàng khó hiểu nhưng cũng không giám làm trái lời

-" Chủ nhân, Thương Thu đến"

Tiếng Dạ Lan vang bên ngoài cánh cửa

" Nhanh chóng 'Mời ' vào"

Nàng nhấn mạnh chữ mời nói ngân dài ra sau đầy ẩn ý

-" Tham kiênd chủ nhân"

Phất tay ý bảo đứng dậy, nàng phân phó Dạ Lan

-" Dạ Lan ở đây hết việc của ngươi nên lui ra."

-" Rõ chủ nhân"

Ngồi nhâm nhi thưởng thức ly trà, cuối đến khi không còn nghe thấy tiếng bước chân nàng mới cất lời hỏi

-" Lúc ta không có , mọi chuyện ở các vẫn ổn thỏa?"

-" Bẩm, vẫn có một số người trong giang hồ nhân lúc thiếu các chủ đến khiêu chiến nhưng đã giải quyết ổn thỏa!"

Thương Thu cung kính nói

-" Nha, chỉ vậy?"

-" Và còn có Đạo Tinh các, các này xuất hiện đã được khá lâu nhưng nổi danh thì mới đây."

-" A, vậy sao! Tốt ngươi điều tra các chủ là người nào cho ta. Và kẻ đứng sau có phải là .... Hoàng hậu Thanh Phong Quốc"

Nàng vừa nhắc đến hoàng hậu Thanh Phong quốc bàn tay của Thương Thu khẽ nắm chặt, Thương Thủy lại cắn chặt môi

-" Còn chuyện chính ta muốn hỏi các ngươi..."

-" Chủ nhân xin cứ nói!"

-" Ta muốn biết...."