Và khi bạn Du An về nhà thì nhận không ít ánh mắt lấp lánh, cực kì lấp lánh nhìn mình làm nàng thực sự hoảng hốt. Còn đang đi trên hành lang thì gặp Chu Thi Hà, vẻ mặt nàng ta không giữ được sự hiền lành như thường ngày nữa mà mang vẻ mặt hung dữ, y phục còn hơi loạn. Nàng ta trực tiếp chất vấn Du An:

- Tỷ tỷ, ta không ngờ ngươi lại là kẻ tiểu nhân như vậy. Hừ, trước mặt bà bà thì giả bộ, sau lưng lại lén lút đâm ta một dao.

Nói rồi còn muốn động tay chân, nhưng chưa lại gần đã bị Mai đẩy ngã về sau. Tuy Du An vẫn chưa định hình được rốt cuộc có chuyện gì nhưng nàng sẽ không để Chu Thi Hà lên mặt như vậy. Đừng tưởng nàng không động đến nàng ta thì có nghĩa nàng không rõ. Chỉ là nàng không muốn Chu phu nhân phải khó xử. Nhưng xem ra hôm nay Chu Thi Hà tự tìm khổ rồi.

- Ngươi dù sao cũng là tam tiểu thư Chu phủ này vậy mà hành động vừa rồi của ngươi là sao? Lễ tiết của ngươi để đâu rồi? 

- Người.._ Chu Thì Hà giận tái mặt. Chỉ vì nàng ta quá bất ngờ cũng như kinh hoảng nên đâu còn nhớ tới cái mặt nạ hàng ngày. 

- Người đâu, dẫn tam tiểu thư tới phòng chịu phạt.

Lập tức có ba bốn gia đinh bước tới giữ chặt lấy nàng ta, chỉ chờ Du An hô một tiếng thì lập tức lôi đi. Chu Thi Hà giằng co, hai mặt trừng trừng nhìn Du An. Đúng lúc này thì Lưu di nương nàng ta cũng hốt hoảng chạy tới.

- Các ngươi mau thả con gái ta ra, ta nói có nghe không?

Hiển nhiên là không ai nghe theo lời của bà ta. Du An lạnh lùng nhìn bà ta, Lưu di nương thấy không có ai nghe mình thì quay sang nói với Du An bằng giọng đáng thương. Hiển nhiên bà ta đã khôi phục cảm xúc của mình rất nhanh:

- Nhị tiểu thư, ta muốn biết lí do ngươi lại bắt Hà nhi của ta như vậy? Ngươi không thấy mình quá đáng sao?

Du An hừ một tiếng, đúng là mẹ nào con nấy ngu xuẩn như nhau.

- Lưu di nương, theo lí mà nói bà gặp bổn tiểu thư còn phải vấn an đấy, như thế nào lại thành lớn tiếng rồi? Còn nữa, Chu gia không phải không có gia quy, hiện tại cũng không đến lượt ngươi chất vấn? 

Lưu di nương tức đên không nói được gì. Đành theo Du An tới đại sảnh, đương nhiên Chu Thi Hà cũng bị dẫn theo. Vừa nhìn thấy ba người, lão phu nhân nhíu mày. Chu đại nhân cũng cảm thấy thật phiền:

- Thiên nhi, chuyện này là sao?

Chưa kịp để Du An lên tiếng, Chu Thi Hà đã khóc:

- Phụ thân xin người làm chủ cho nữ nhi..

- Im miệng, còn chưa tới phiên ngươi nói chuyện. Nhị nha đầu, ngươi nói đi.

Trước sự thiên vị ra mặt của lão phu nhân, Chu Thi Hà cũng không thể làm được gì. Chỉ càng thêm hận Du An. Du An cũng không muốn nhiều lời, nàng để cho Mai nói hết tất cả chuyện ở hành lang. Lưu di nương cũng biết con mình gây ra chuyện, chỉ đành xin lỗi Du An. Lão phu nhân xua tay:

- Lần này để nhị nha đầu xử lí đi.

Đương nhiên Chu đại nhân và Chu phu nhân cũng chẳng muốn nhúng tay vào thêm. Thế nên cả Lưu di nương và Chu Thi Hà đều phải học lại gia quy. Chu Thi Hà bị cấm túc ba tháng, Lưu di nương một tháng.

Tự dưng xảy ra rắc rối làm không khí hơi ngưng đọng một chút, nhưng Du An không vội nàng bưng trà lên ngửi ngửi, hôm nay là trà hoa nhài a. Thấy bộ dạng ung dung của nàng, lão phu nhân thở dài, ra hiệu cho Chu phu nhân. Chu phu nhân hiểu ý, quay sang dò ý Du An:

- Thiên nhi, con thấy nhị công tử Cao gia thế nào? 

Du An ngạc nhiên, sao lại nhắc tới hắn?

- Cái này.. hắn bình thường rất đáng yêu a.. sao người hỏi vậy?

Thì ra là đáng yêu a. 

- Thật ra thì, Cao gia muốn kết thông gia cùng nhà ta. Mà đối tượng là con a. Cứ suy nghĩ đi, nếu con thích thì..

- Ta phản đối.

Chu Lịch Dương bất ngờ từ ngoài cửa lên tiếng.