Lúc Giản Nhung nghe xong thì chìm vào im lặng.

Lát sau, anh Đinh ngồi ở phía sau quay đầu lại hỏi: “Nói cái gì vậy?”

“Không.” Lộ Bá Nguyên thu nụ cười lại.

Anh Đinh “À” một tiếng, cầm điện thoại đưa qua: “Anh đang xem video trận gần đây nhất của HT, cậu xem một chút đi này.”

Mãi đến khi Lộ Bá Nguyên đeo tai nghe lên, Giản Nhung mới hoàn hồn trở lại, cứng đơ quay đầu hướng ra ngoài cửa xe.

Chỉ dừng lại đứng trong gió nói vài câu với chàng trai kia mà sau khi lên xe tay và mặt của cậu đã hơi lạnh, nhưng thật ra lại không cảm thấy lạnh.

Tuy rằng tuổi của Giản Nhung còn nhỏ, nhưng tốt xấu gì đã lặn ngụp trên internet nhiều năm,  đương nhiên biết…nam nam có thể yêu nhau.

Có điều nội dung này chỉ nhìn thấy trên Weibo và trong video clip, mà còn chỉ là xem lướt qua, cho tới bây giờ cậu chưa từng nghĩ bản thân sẽ nhận lời tỏ tỉnh của con trai,  thoáng chốc không thể phản ứng lại.

Giản Nhung nhìn những tòa cao ốc không ngừng lướt qua bên ngoài cửa xe, trái tim đập rất nhanh trong sự mờ tối trên xe. Cánh tay kia sát bên vai của Lộ Bá Nguyên cũng không dám động đậy nhúc nhích, vẫn luôn căng cứng cho đến khi xuống xe.

Tới huyền quan của gaming house, Tiểu Bạch nhìn cậu một chút, thắc mắc hỏi: “Có phải ông ngại phiền nên không mặc áo phao phải không, nhưng sao lại đeo khẩu trang thế kia?”

Giản Nhung rủ mắt xuống,  khẩu trang chê khuất hết phân nửa khuôn mặt: “Đột nhiên thấy lạnh.”

Cả ngày chưa ăn gì nên thời gian bữa khuya mỗi người đều ăn rất ngon miệng, ngoại trừ Giản Nhung.

Mấy người bọn họ ngồi trên thảm trong phòng khách, biến bàn trà thánh bàn ăn cơm,  TV thì mở video trận đầu mới nhất của HT.

“Đường dưới của HT phối hợp với nhau càng ngày càng tốt.” Viên Khiêm mở lời khen.

“Bình thường thôi,  không tốt bằng khi họ ở chiến đội trước kia. Cũng bình thường, đổi người hợp tác thì ít nhất phải phối hợp với nhau một mùa thi đấu mới khớp được.” Tiểu Bạch lột được nửa con tôm,  nghiêng người đụng vào Pine: “Giống như tui với P cưng nè.”

Pine vẫn không nhúc nhích,  vẫn nhìn màn hình như cũ:  “Nếu tay bẩn của ông mà đụng vào tui, thì mùa thi đấu tiếp theo không cần gia hạn nữa.”

Tiểu Bạch “Ơ kìa”,  đang định nói thêm, thì cảm giác được một ánh mắt cực kỳ mạnh liệt đang chăm chú dính chặt lên người mình.

Cậu quay đầu lại, đối mặt với Giản Nhung khẽ nhíu mày mím môi: “…Làm sao? Đau bụng hả?”

Giản Nhung quan sát cậu ta một hồi, không nén được lên tiếng hỏi: “ID server 1 của ông là gì?”

“‘SP bé nhỏ của P cưng’ á.” Tiểu Bạch tức giận nói: “Tui với ông đánh hơn mười trận xếp hạng, bây giờ lại hỏi ID của tui là gì?! Ông đang nói tiếng người đó hả!!”

Ban đầu Giản Nhung không nghĩ ID này có gì đó.

Cậu ngừng lại: “Tui nhớ, chỉ là tui xác nhận một chút…Vì sao ông lại đặt ID này?”

Giọng của Tiểu Bạch rất tự nhiên: “Trước đây tui thấy một cái tên Tiên nữ bẻ nhỏ của XX, cảm thấy rất thú vị nên sửa theo. Tui còn bảo  P cưng đổi tên thành AD nhỏ bé của Bạch cục cưng đó.”

Pine: “Tui thà xóa tài khoản.”

“Ông xóa đi, xóa ngay đi, không xóa tui khinh thường ông!” Tiểu Bạch kháy đều, lại nói: “Ban đầu tui muốn sửa một cái tên mới mẻ, mấy ngày sau bèn thay đổi. Sau đó phát hiện thay đổi ID này lúc tui phát sóng thì nhân khí của kênh tui rất cao, đánh đôi vơi P cưng đôi khi còn nhận được quà lớn nữa, sau đó không đổi lại nữa…Bọn họ gọi là cái gì nhỉ? À đúng rồi, là bán hủ.”

Giản Nhung nghĩ rằng ‘Ông gia nhập sai chỗ rồi, đáng lý nên quẹo trái gia nhập giới giải trí sát vách’.

Giản Nhung “À” lên một tiếng, cúi đầu uống nước, dự định kết thúc đề tài này.

“Nói cho ông nghe nè, phương pháp này dùng rất tốt nha. Không Không của MFG ông biết chứ? Ổng với Top của chiến đội cũng không mấy trong sạch đâu nhé! Phía chính thức dẫn đầu gặm CP, mỗi lần làm phim ký sự đều cắt riêng hai người bọn họ. Tui sớm đã nhìn ra rồi.” Tiểu Bạch nuốt miếng thịt tôm: “Nếu không ông cũng thử xem? Tui với P cưng không thích hợp với ông, hai đứa tui đã là một đôi ở bên ngoài rồi. Anh Khiêm cũng không được, ổng có bạn gái rồi. Vậy còn anh tui thôi, nhưng diễn với anh tui có chút mạo hiểm, Fans nữ của ổng nhiều như vậy ——”

Giản Nhung cố gắng uống miếng nước, che miệng nén tiếng ho.

“Uống nước mà cũng bị sặc hả?” Tiểu Bạch vỗ lưng xuôi khí cho cậu, tiếp tục phân tích: “Có điều ông lợi hại như vậy, mấy Fans nữ cũng không mắng lại—— ế không nói lại ông. Tui dạy cho ông nè, bước đầu tiên giống như tui sửa tên ID nè, tên của ông tui cũng nghĩ xong rồi đó, gọi là “Bé Mid của Road”. Hoặc ông lớn gan xíu, trực tiếp chọn “Bé Mid thân yêu Road”——”

Nếu không phải Giản Nhung còn ho, e rằng nắm đấm đã nhét trong miệng của Tiểu Bạch rồi.

Bên cạnh truyền đến tiếng mở cửa, Lộ Bá Nguyên và anh Đinh đã bàn xong công việc bước ra từ phòng họp.

“Sửa ID gì? Ai muốn sửa ID?” Anh Đinh đóng cửa lại, hỏi.

“Giản Nhung đó.” Bàn trà cũng khá lớn nhưng mấy thằng đàn ông to lớn ngồi vây thì có hơi chật. Tiểu Bạch xê qua phía của Pine, chừa chỗ cho Lộ Bá Nguyên ngồi: “Anh, lại đây ngồi.”

Không gian có hạn, Lộ Bá Nguyên chống tay ngồi xuống thì cánh tay chạm vào tay của Giản Nhung vài giây.

Để tiện lột tôm, Lộ Bá Nguyên chậm rãi kéo tay áo lên khuỷu tay: “Muốn đổi thành gì?”

Giản Nhung: “Không…”

“Dự định bây giờ là “Bé Mid của Road”.” Tiểu Bạch nhai tôm: “Em quên mất, “Bé Mid thân yêu của Road” hình như số lượng từ vượt giới hạn rồi.”

Lộ Bá Nguyên nhướn mày lên rất nhẹ, hai mắt nhìn chằm chằm vào ót của Giản Nhung: “Thật không.”

“…Không phải.” Giản Nhung không dám nhìn Lộ Bá Nguyên, nghiến răng nói: “Tui không có đổi tên.”

“Trang Diệc Bạch,” Pine ném con tôm đã lột rồi vào trong chén của Tiểu Bạch: “Ông có thể yên tĩnh ăn không?”

“Tui chỉ đùa một chút thôi mà.” Tiểu Bạch cúi đầu ăn hết con tôm.

“Đừng có sửa ID, sửa lại anh phải báo cáo lại với Liên Minh, rất phiền phức.” Anh Đinh đã cơm tối rồi, anh pha cà phê cho mình, nhấp từng ngụm: “Trận đấu cuối cùng trước Tết âm lịch đánh xong rồi, mấy đứa nói chút về sắp xếp kế tiếp đi.”

Giữa thi đấu Mùa Xuân có lễ Tết âm lịch, thi đấu sẽ tạm dừng hai tuần. Nhưng huấn luyện của các tuyển thủ chắc chắn không thể dừng hai tuần.

Anh Đinh hắng giọng nói: “Tết âm lịch năm nay chỉ nghỉ ba ngày.”

“Ba ngày?!” Viên Khiêm sửng sốt một lát: “Sao chỉ có ba ngày? Trước đây không phải là năm ngày sao?”

Anh Đinh tuyên bố: “Năm nay luật định nghỉ lễ chỉ có ba ngày.”

Tiểu Bạch nháy mắt héo tàn: “Nhà của em ở tỉnh khác, bỏ qua thời gian đi lại, em mẹ nó không đủ để ngủ một giấc ngon lành.”

Pine hỏi: “Cụ thể ba ngày nào?”

“Mùng một đến mùng ba. Có điều anh đã thương lượng với quản lý rồi, đêm 30 Tết mấy đứa có thể đi được rồi, mùng bốn phải trở về, vé máy bay khứ hồi thì ngày mai anh sẽ giúp mấy đứa sắp xếp.”

Tiểu Bạch giơ tay: “Em muốn khoang hạng nhất!!!”

Anh Đinh: “Biết rồi, thắt lưng của mấy đứa rất quý giá, anh làm sao mà để mấy đứa chen chúc ở khoang phổ thông được chứ?”

Giản Nhung cúi đầu ăn, chẳng có mấy phản ứng với tin dữ này.

“Không cần đặt cho em, năm nay em ăn Tết ở Thượng Hải.” Lộ Bá Nguyên nhàn nhạt lên tiếng.

Anh Đinh hỏi: “Sao thế? Không phải nhà cậu hằng năm đều lên Hải Nam ăn Tết à?”

“Năm nay không đi.” Lộ Bá Nguyên đeo bao tay dùng một lần: “Truyền cho tôi chai nước.”

Tất cả mọi người ở TTC đếu rất cao quý, thích nước khoáng hơn nước sôi để nguội.

Tiểu Bạch rút một chai nước khoáng chưa khui ở phía sau, vừa đưa tới giữa chừng đã bị Giản Nhung ngồi bên kia nhận lấy.

Giản Nhung nhân tiện mở nắp chai, sau đó đặt xuống trước mặt Lộ Bá Nguyên.

Lộ Bá Nguyên đang đeo bao tay ngừng động tác lại.

Những người khác: “???”

Giản Nhung vừa ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ thắc mắc của mọi người, cũng hoảng hồn: “Làm sao vậy?”

“Chết tiệt.” Tiểu Bạch líu lưỡi: “Ông mẹ nó rất thuận tay đó.”

Giản Nhung sửng sốt hai giây mới phản ứng lại, lập tức giải thích: “Ổng đang đeo bao tay, tui nhìn thấy nắp chai có vết bẩn, mới tiện thể…không có ý gì khác.”

Viên Khiêm nhìn tay của cậu, nhắc nhở: “Cậu cũng đang đeo bao tay kìa.”

Giản Nhung trả lời rất nhanh: “Tui không sợ bẩn.”

Những người khác lại yên tĩnh.

Vài giây sau, chai nước đã được mở nắp bị người ta cầm lấy uống, sau đó nói: “Vậy giúp tôi vặn lại đi?”

Giản Nhung không quay đầu lại, nhưng cậu cảm nhận được Lộ Bá Nguyên đang cười. Câu đưa tay vặn lại lần nữa.

Tiểu Bạch: “Kính mộ đã lâu, ông chính là siêu sao bán hủ trong truyền thuyết đúng không? Chiêu này tui học được rồi, P cưng ơi lần sau chúng ta diễn như thế đi.”

Giết đồng đội sẽ bị Liên Minh phạt tiền.

Giản Nhung nhắm mắt, lỗ tai hồng hồng bật một chứ: “Cút.”

Chuyện này trực tiếp dẫn đến việc Giản Nhung ăn tối không no.

Đêm nay không huấn luyện, đến thời gian đi ngủ, Giản Nhung đã đóng toàn bộ cửa nẻo, trùm chăn kín mít ép buộc bản thân đi ngủ, vừa mới cố gắng thả lỏng đầu óc thì một giọng nam trầm lắng thong thả vang lên trong đầu——

“Tuy rằng dạy những điều này hơi sớm với cậu.”

“Giản Nhung.”

“Nếu như hai bên thích lẫn nhau, nam nam cũng có thể yêu nhau đó.”

Nam nam cũng có thể yêu nhau.

Yêu đương, với con trai.

Giản Nhung bị kích thích “lên” rồi!

Chết tiệt.

Cậu ngồi ở đầu giường xoa nhẹ gương mặt, thầm nghĩ ‘Hay là dứt khoát đi tập luyện suốt đêm’.

Giản Nhung cầm điện thoại lướt qua loa, cố gắng dời đi chú ý của chính mình, lướt hồi lâu ở trang chủ không có kết quả.

Cậu suy nghĩ một chút, quyết định đăng nhập tài khoản chính đi tìm mấy khán giả ngu ngốc ầm ĩ mấy câu.

Không ngờ vừa mới mở tài khoản chính, đã nhận được mấy trăm cái @.

Nội dung trò chuyện của cậu và fan nam kia bị người ra quay được. Người nọ còn đứng rất gần, video vô cùng rõ ràng.

Giản Nhung chửi tục trong lòng, thầm nghĩ ngày mai sợ rằng lại bị anh Đinh mắng cho coi.

Giản Nhung xem video vài giây thì tắt, thời gian dài hơn một phút, cậu không cần xem cũng biết nội dung là gì.

Cậu lướt xuống khu bình luận——

【Chết tiệt! Trong chúng ta có kẻ phản bội!!!】

【Thỉnh hãy giữ khoảng cách giữa ba và con trai với bé Ngu Ngốc, vượt giới hạn sẽ chết. 】

【Bé Ngu Ngốc không được yêu sớm, nam nữ đều không được, nếu không tui sẽ chặt đứt chân của bé Ngu Ngốc. 】

Đến đây bình luận coi như bình thường, nhưng tiếp đó——

【Từ lúc bắt đầu tui xem video tui đã lo lắng người này muốn sẽ bị bé tóc xanh đánh chứ, không ngờ bé tóc xanh không chỉ không ra tay, thậm chí một câu chửi cũng không có…】

【Đúng vậy! Tui cũng cảm thấy rất tò mò!! Hơn nữa Soft còn nhận khăn quàng cổ của hắn ta!】

【Mấy người không phải là kẻ đần hả? Bé Ngu Ngốc rõ ràng cũng là Gay đó, trông cánh tay nhỏ như tay con gái đó, chắc là 0 rồi. 】

【0 miệng thúi vô cũng cũng có người thích?】

【Mé mấy người có ý gì? Con tui dáng vẻ xinh đẹp như vậy, cho dù là 0 cũng chắc chắn là 0 khiến người khác thích!!】

Giản Nhung: “?”

【Cảm ơn đã mời, cha già Soft. Rốt cuộc cũng không thể giấu diếm được chuyện này rồi, lúc nó liên tiếp từ chối lời mời đánh đôi và trò chuyện qua đàm thoại với streamer nữ thì tui đã biết tỏng rồi. Nhưng là người cha vĩ đại đầy tình yêu thương, tự do yêu đương, bất luận nó thích nam hay nữ hay là gay, tui vĩnh viễn là cha ruột của nó. 】

【Tui là cha mới, rút một điếu thuốc, cũng hơi tiếp nhận hiện thực này. hỏi Hỏi chút này cha già Soft, hiện tại nó có bạn trai chưa?】

【Chắc là chưa có, nếu không làm sao mà không nói chuyện yêu đương mà đi đánh chuyên nghiệp? Có thể là vì Road không?】

Giản Nhung: “???”

【Chết tiệt, một câu đã đánh thức người trong mộng! Tôi bảo sao mà tên Ngu Ngốc này cứ là lạ! Với cái tính tình keo kiệt vậy mà tặng mười vạn tiền quà cho Road?? Có lý đúng không??】

【Vậy Road có biết vụ này không?】

【Có biết đâu, mấy người nói Road có phải là Gay không? Con tui không phải là tình đơn phương đấy chứ?】

【Mấy người chờ chút, tui đi hỏi @TTC·Road. 】

Thấy cái @ này, Giản Nhung tối sầm mặt, cảm thấy bản thân đã giảm năm mươi năm tuổi thọ rồi.

※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※