Thời gian cứ thế qua nhanh chẳng mấy chốc tất cả bọn nó đã học gần xong cả 1 năm học cứ tưởng rằng hạnh phúc sẽ mãi như vậy ai ngờ đến một ngày chẳng ai ngờ lại xảy ra chuyện khiến cho Hắn sau này sẽ phải hối hận mãi mãi.Đó là chuyện gì mà nghiêm trọng đến mức độ đó?chỉ là chuyện vặt vãnh thôi,chẳng là tuần trước Nó và Hắn đến Vinpearl Land chơi chỉ vì 1 sự cố nho nhỏ mà làm cho Nó giận Hắn suốt cả 1 tuần liền khiến cho hắn đau đầu vắt óc nghĩ đủ trò lm cho Nó hết giận.Chẳng là lúc có 1 cô gái đi qua ko hiểu cô ta vô tình hay cố ý khi đi đến chỗ của Hắn thì vấp ngã Hắn chỉ tiện tay đỡ cho cô ta khỏi ngã thôi chứ ai ngờ rằng cô ta cứ thế bám lấy Hắn ko chịu buông làm cho Nó nổi cơn ghen bất ngờ chứ.Mọi khi chuyện này xảy ra Nó chỉ trừng Mắt vs hắn 1 chút thôi rồi cho qua,sao lần này lại giận lâu thế cơ chứ.A...a làm thế nào bây giờ số đời đúng là nhọ,bày ra mọi cách dụ dỗ vẫn ko thành công.Hỏi hết các quân sư nhưng chẳng ai đưa ra đk diệu kế cả.BỰC,Hắn nhịn ko đk nữa rồi hôm nay dù cưỡng ép cũng phải làm cho Nó hết giận nếu ko Hắn chịu hết nổi rồi.Vậy là sau mọi cuộc bàn bạc và cố gắng thương lượng mọi vấn đề hầu như bị bác bỏ bọn hắn quyết định sống chết gì cũng phải làm cho Nó hết giận mới thôi.Mọi việc cứ theo kế hoạch của Hắn mà định đi

(kế hoạch là đám Nhật Minh sẽ dụ Nó ra sau trường,còn Hắn thì hát để xin lỗi Nó.Các bài hát có sẵn thì có chút tầm thường thế là Hoàng thiếu của chúng ta quyết định tự biên soạn 1 bài,làm cho Nó cảm động rơi nước mắt mới thôi.Mọi việc có diễn ra suôn sẻ?Chúc Hoàng thiếu thành công 😁😁😁)

Mọi việc diễn ra đúng như kế hoạch đã định,khi đưa Nó ra vườn cẩm tú cầu cả đám lấy cớ bỏ Nó lại 1 mk,Nó cũng chẳng quan tâm,Nó thừa hiểu đk cái kế hoạch ngốc nghếch của Hắn làm nhưng ko muốn nói ra dù sao thì Nó cũng cảm thấy có chút đáng yêu.Cái hôm đi chơi vs Hắn là Nó cố ý dàn dựng ra mà thôi,nếu Hắn quan sát kỹ 1 chút thì có thể thấy cô gái đấy có chút gì đó giống Anh Thư,nhưng Hắn ko chịu quan sát,à cuống cuồng đi giải thích vs Nó.Người ta nói:"khi yêu thông minh đến đâu thì cũng trở nên ngu ngốc mà thôi",haizz câu này áp dụng vs Hắn thì quá đúng luôn.Tại sao Nó phải làm thế?tại dạo này chán quá bày ra chút chuyện làm cho đỡ chán,chứ Nó đâu có nhỏ nhen đến mức đụng vào mà cũng ghen thế trẻ con quá,cơ mà mấy ngày ko nói chuyện vs Hắn rồi Nó có chút nhớ Hắn nha

Dạo loanh quanh vườn cẩm tú cầu thì đột nhiên có tiếng đàn ghita vang lên,tiếp theo là giọng trầm ấm của Hắn

-"người yêu ơi anh xin lỗi em,hãy thứ tha cho anh người nhé,bao khó khăn gian nan ta cùng nhau vượt qua.Đến hôm nay mk cùng chung bước.Hãy cho anh cùng em sẻ chia những hạnh phúc ngọt ngào mai sau.Ta cùng nhau bước đi trên con đường tương lai.Xin cho anh nắm tay em cùng em trải qua mỗi ngày.Người yêu ơi anh xin lỗi em,đã làm em phiền lòng suốt bao ngày qua.Và anh xin,xin em hãy thứ tha cho anh em nhé.Cảm ơn đời đã mang em đến bên anh để cùng anh trải qua cuộc đời này" (=...= đây là do mk tự chế có gì xin mọi người lượng thứ ^_^)

Hát xong bỏ đàn xuống đến bên cạnh Nó tay còn ôm 1 bó hoa cẩm tú cầu-loài hoa đại diện cho tình yêu vĩnh cửu.Thâm tình nhìn Nó trong mắt Hắn ko hề che dấu đi sự dịu dàng và tình yêu nồng đậm,đưa bó hoa cho Nó nói

-Bảo Nam anh xin hứa từ giờ và mai sau anh sẽ luôn làm cho em nở nụ cười như lúc này,sẽ ko để cho em chịu một chút uất ức nào.Để mỗi ngày trôi qua đều thật hạnh phúc.Vậy nên em có thể tha thứ cho anh được ko???????

-ha.em ko giận anh chỉ là do dạo này nhàm chán quá nên muốn bày chuyện thư giản chút thôi.Nhưng lời hứa này của anh em sẽ nhớ rõ nếu sau này anh mà vi phạm thì đừng trách em ác

-em yên tâm sẽ ko có chuyện đấy xảy ra đâu

-coi như em tin anh lần này,lần sau anh thử léng phéng xem em trị anh thế nào

-đk nếu có lần sau anh tùy em xử trí

-nhất định em sẽ dùng cực hình tra tấn anh

-tra tấn anh ko sao,anh chỉ sợ người đau lòng là em nha

-ko dám đâu

Hắn và Nó cứ đứng ngọt ngào vs nhau để lại 1 đám người đứng đằng xa xa thì thầm to nhỏ

-hai người kia nhìn sến súa quá đi mất_Khánh Nhi

-uk tao nghe mà cảm thấy ngọt ngấy đến tận óc luôn,da gà da vịt cứ nổi hết lên rồi này_Anh Thư vừa nói vừa chà chà cánh tay nổi đầy da gà

-Từ những con người lạnh lùng thông minh và đầy bản lĩnh giờ lại trở thành những đứa ngu ngốc trong tình yêu,haizz số phận thật trớ trêu_Đan Quỳnh nhìn trời cảm thán

-em bắt đầu trở thành bà già từ khi nào thế Đan Quỳnh_Selina

-em chỉ nói lên sự thật thôi_Đan Quỳnh

-đúng thế Đan Quỳnh của tôi sao có thể trở thành bà già đk,xinh đẹp rạng rỡ như thế này cơ mà_Anh Quân ôm bả vai Đan Quỳnh kéo cô vào gần mình rồi nhìn Selina phản bác

-hai người cũng sến súa ko khác gì hai người kia_Bảo Khánh liếc nhìn Anh Quân đầy kinh bỉ

-ashiii tiếc thật biết thế quay lại cảnh vừa rồi có phải tốt hơn_Nhật Minh đột nhiên lên tiếng khiến cho mọi người nhìn về phía anh như nhìn thú quý hiếm

-cậu quay lại để làm gì_Jun

-để lâu coi lại chơi_Nhật minh hếch mũi lên tự hào

"aiiiii ko thể hiểu Nhật Minh sống đk đến hay giờ có phải là do may mắn hay ko nữa,suy nghĩ thật là ngây thơ.Quay lại để rồi cho 2 ng kia biết bọn họ đứng rình lén,2 ng đấy ko lột xác họ treo lên cây mới lạ"_tất cả trừ Nhật Minh đều ko hẹn mà cùng nhau lắc đầu tiếc hận ko thể rèn sắt thành thép

____________________________________dải ngăn cách thời gian đầy tính toán_____________________________________

Cùng lúc đó tại sân bay cũng đang dậy lên 1 làn sóng nho nhỏ vì 1 cô gái đi ra từ cửa ra vào khiến cho mọi người ngây ngất vì vẻ đẹp của cô ta đặc biệt là trên môi còn đang nở 1 nụ cười tươi môi khẽ nhếch lên thì thào

-Khánh Phong cuối cùng em cũng đã trở lại,anh đợi em