Vào lúc ban đêm hai người thông qua yêu tu giới thiệu chào hàng thứ tốt của yêu tộc tự sinh tự tiêu, tìm được một nơi tĩnh tu tương đối an toàn giá cả lại không mắc. Chẳng qua tuy là như vậy, Nguyên Tu Vân cũng hiểu được linh thạch của bọn họ thật sự không thể nào đủ dùng nữa rồi, ngay cả thổ hào kẻ lắm tiền như Dịch Nhiên, lúc này cũng cảm thấy mình mang linh thạch thật sự là hơi ít, cũng may bọn họ hiện giờ đã bắt đầu có tiền lời thu về rồi, không thì thật không biết cuộc sống sau này phải làm sao sống?

Ba ngày liên tiếp sau đó, Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên đều là mão túc liễu kình* ở trong tháp Thăng yêu đại chiến mấy trăm hiệp với yêu tu, Nguyên Tu Vân tốt hơn một chút, bởi vì tu vi của y là Ngưng Mạch Đại viên mãn, cho nên ở ngày thứ ba lúc y chạy tới tầng thứ tám, dọc theo đường đi rút được không ít linh tài và bảo vật, có điều bảo bối hơi quý giá cũng chỉ có năm, trong đó có một viên chính là cỏ Linh hư, còn có một cái cũng là ngọc lưu ly vàng pha bạc, còn chút nữa thành ngọc lưu ly vàng, nhưng nếu như tinh luyện thật tốt một chút, hẳn có thể coi như ngọc lưu ly vàng mà dùng.

Điều này làm cho Nguyên Tu Vân cảm thấy địa bàn nhỏ thuộc về bản thân y đang vẫy tay với y rồi. Nhưng Dịch Nhiên so ra thì kém hơn chút, hắn vẫn kẹt ở cửa ải cuối cùng của tầng thứ sáu không đi được, yêu tu của cửa ai kia là một con yêu Cuồng ưng, con yêu tu này đặc biệt điều khiển gió, làm cho Dịch Nhiên rất thích trực tiếp so tốc độ và linh lực với người khác có chút chịu thiệt, chẳng qua quan trọng nhất là, tu vi của con yêu tu này đã là Kim Đan Hậu kỳ.

"Há há, ngươi còn có huyết thống Kim Ô nha! Ngay cả Cuồng ưng chúng ta cũng đánh không lại, khẹc khẹc, ta cảm thấy giờ ta đi ra ngoài cũng rất có mặt mũi! Có điều hỗn huyết chính là hỗn huyết thôi! Chắc chắn không tốt bằng thuần chủng chúng ta." Ngay lúc Dịch Nhiên cắn răng nghiến lợi chuẩn bị phát ra đại chiêu trừng trị thật tốt con chim thiếu đánh này, hắn bỗng nhiên cảm thấy một trận lực lôi kéo cực lớn, luồng lực lượng này thật sự là quá mức to lớn, dường như chỉ cần không đi theo nó, tựa như sẽ lập tức bị xé rách thành hai nửa.

Dịch Nhiên dứt khoát trực tiếp bỏ qua công kích sau cùng, rời đi tháp Thăng yêu không chút nghĩ ngợi, mà đang ở lối vào của tháp, hắn không ngoài ý muốn thấy được Nguyên Tu Vân vẻ mặt cũng trịnh trọng.

"Đã đến giờ rồi?"

"Đúng. Chúng ta tìm một nơi bí mật, rất nhanh chúng ta cũng sẽ bị ép buộc kéo rời đi nơi này."

Nguyên Tu Vân gật đầu, tùy ý Dịch Nhiên đem cánh tay y nắm lại đem y kéo vào trong lòng, sau đó trực tiếp ngự kiếm xông ra ngoài. Đại khái xông ra không được hơn mười hơi thở, xung quanh bọn họ đã xuất hiện một vòng xoáy lực hút ẩn hình, rất nhanh đem bọn họ kéo đi. Cũng may thế giới tu giả lớn có đủ những cái lạ nên lúc bọn họ đột nhiên biến mất, cũng không khiến các yêu tu để ý nhiều, chỉ ngẩng đầu nhìn mà thôi.

Ở trong nháy mắt từ Tinh Tuyền đi ra ngoài, Nguyên Tu Vân đã khởi động Tiểu Sỏa Đản tạo ra tường lửa lớn nhất. Bởi vì phẩm cấp của Tiểu Sỏa Đản cường hãn, bất kỳ công kích ở nơi này cũng sẽ bị hóa thành hư không. Đó cũng không phải là Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, mà Hỗn Độn chi địa mỗi ngày đều diễn ra dò xét, nếu như lúc đi ra ngay cả phòng vệ tối thiểu cũng không biết, tu giả đó nhất định là một kẻ ngu xuẩn. Nhưng coi như biết phòng vệ nhưng độ phòng vệ không đủ, vậy cũng chỉ có thể nói rõ ngươi quá yếu, nên bị người khi dễ.

Lúc liên tiếp ba tiếng kêu đau từ xung quanh truyền tới, Nguyên Tu Vân có một nhận thức mới đối với mức độ hỗn loạn của Hỗn Độn chi địa —— vừa rồi có ít nhất ba người công kích bọn họ, hên là y chặn lại.

"Hừ, dùng lửa làm bảo vệ coi như ngươi có bản lĩnh, tiểu tử lần sau đừng để ta gặp lại các ngươi!"

Những tu giả vây xung quanh ở Tinh Tuyền cũng chỉ công kích một lần mà thôi, dù sao ở đây nếu như quá hỗn loạn sẽ đưa tới Tinh Tuyền rối loạn, cho nên Nguyên Tu Vân cũng nên vui mừng một chút, nếu không thì mười mấy người sẽ công kích bọn họ.

Dịch Nhiên lạnh lùng liếc mắt nhìn tu giả kia, nhanh chóng ôm Nguyên Tu Vân bay ra ngoài. Mặc dù bước vào bí cảnh mới bốn ngày, thế nhưng khí thế của hai người đều có thay đổi to lớn, không còn là trạng thái của Nhiên Nguyên giới cái loại không có chút tính công kích và nhàn hạ, lúc này bất kể Nguyên Tu Vân hay Dịch Nhiên, đều giống như một thanh kiếm sắc ra khỏi vỏ, khiến người ta không thể khinh thường.

"Hồng Sa từng nói, lần đầu tiên bước vào bí cảnh sau đó có thể có năm ngày nghỉ ngơi. Sau đó mỗi một lần nghỉ ngơi đều có thể căn cứ tình huống của mình ở Hỗn Độn chi địa dừng lại mười ngày đến nửa năm, chỉ có điều thời gian ngưng lại càng dài, bí cảnh đi vào càng có nhiều tỷ lệ nguy hiểm hơn, cho nên phần lớn tu giả đều sẽ chọn cách mỗi một tháng lại đi vào bí cảnh Tinh Tuyền." Dịch Nhiên ôm Nguyên Tu Vân trầm giọng nói.

Nguyên Tu Vân tựa ở trong lòng hắn, hơn nữa ngày mới nói một câu: "Vì sao trong lần đầu tiên đến lần thứ hai, thời gian nghỉ ngơi ít như vậy?"

Dịch Nhiên dừng một lát, sau khi trực tiếp mang người vào thành, tìm một nơi dừng chân thoạt nhìn rất vắng vẻ, sau đó đi vào ném năm viên linh thạch cực phẩm. Rốt cục ôm đạo lữ của mình ngồi lên giường. "Chỉ sợ không muốn cho người ta thời gian thở dốc."

Nguyên Tu Vân gật đầu: "Ta cảm tưởng như thế. Như vậy trên cơ bản có thể khẳng định, bí cảnh lần thứ hai của chúng ta sẽ là một nơi tương đối nguy hiểm, nhưng bởi vì là Sơ kỳ, cũng sẽ không trực tiếp cho bí cảnh của các đại năng Nguyên Anh, cho nên, mười phần có thể là bí cảnh của kỳ Kim Đan. Với ta mà nói bí cảnh kỳ Kim Đan, trên lý thuyết nếu như không có ngươi che chở hẳn là phải chết."

Dịch Nhiên nghe được giọng nói của Nguyên Tu Vân, khóe miệng hơi nâng lên: "Ừ, chỉ là trên lý thuyết mà thôi." Hắn nói xong liền nắm lấy một chút tóc của Nguyên Tu Vân vòng vo ở trong tay.

"Cho nên, chúng ta phải nhanh chóng đem đổi vật phẩm lấy được chế thành thứ cần, luyện đan... Chậc, ta vẫn nên luyện vài món bảo khí đi, dù sao vẫn nhanh hơn so với luyện bảo vật." Nguyên Tu Vân bĩu môi không thể nào vui mừng, nhưng mặc dù như vậy y vẫn quyết định nhất định phải tự mình luyện thử một lò đan!

Dịch Nhiên nhìn biểu tình Nguyên Tu Vân dường như đã hiểu y đang suy nghĩ gì, nở nụ cười một tiếng lại nói một tin để Nguyên Tu Vân vui vẻ: "Ta ở tháp thăng yêu lấy được ti Vân mẫu."

Nguyên Tu Vân ngay từ đầu còn có chút sững sờ, chẳng qua rất nhanh thì y phản ứng lại: "Ti Vân mẫu?! Bảo vật thượng phẩm có thể ôn dưỡng kiếm bổn mạng của ngươi?!"

Dịch Nhiên cũng thật vui mừng, không thể không nói chuyến đi bí cảnh lần đầu tiên, đúng là tương đối tốt.

Dịch Nhiên sau năm ngày ôn dưỡng kiếm bổn mạng, đồng thời cầm vài món bảo khí do Nguyên Tu Vân luyện chế ra đi bán cho Thiên Binh lâu của Hỗn Độn chi thành. Mỗi khi đến lúc này Dịch thổ hào ở trong lòng sẽ hơi cảm thấy có chút phu cương không vượng* —— dù sao trước kia cũng là hắn cầm linh thạch nuôi đạo lữ, hiện giờ đến nơi này rồi, lại trở thành hắn bị đạo lữ nuôi. Nguyên đại sư mặc dù ở Hỗn Độn chi địa, nguồn tiêu thụ của thứ luyện chế cũng vẫn rất tốt.

[Không có quyền trước mặt vợ]

Vì vậy trước khi bước vào bí cảnh tiếp theo, Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên đã trao đổi linh dược và linh thạch đầy đủ, trong đó đặc biệt đáng nhắc tới có lẽ là ở nơi nguy cơ bốn phía như thế này, tinh thần Nguyên Tu Vân căng thẳng khiến y hoàn toàn không cách nào dễ dàng tha thứ bản thân lãng phí một lò linh dược, cho nên cuối cùng y thật đúng là luyện chế thành một lò đan dược duy nhất! Trời biết khi đó y có bao nhiêu kích động, ngay cả Dịch Nhiên bên cạnh cũng có chút kinh ngạc vẫn nhìn y chằm chằm, cho rằng đạo lữ tương lai của mình là một thiên tài luyện chế đấy!

Mà khi Nguyên Tu Vân kích động không ngừng mở nắp lò luyện đan ra, y cảm nhận được ác ý của thế giới Hỗn Độn.

"... Đây là đang đùa giỡn ta sao?"

Dịch Nhiên ở bên cạnh nhịn không được khụ một tiếng. Phải biết rằng đan sinh cơ Nguyên Tu Vân chọn luyện chế là đan dược cấp bậc bảo vật trụ cột nhất. Những đan tu khác nếu như luyện chế một lò đan dược như thế, dược liệu giống nhau có thể luyện chế ít nhất hai mươi viên linh đan. Nhưng đến Nguyên Tu Vân, trong lò luyện đan tinh xảo cũng chỉ có hai viên linh đan đỏ rực, nằm ở nơi đó đỉnh đạc.

"Ừ, nói không chừng hai viên linh đan này là tinh hoa thì sao? Lấy đi." Dịch Nhiên vội vàng an ủi đạo lữ sắp bùng nổ.

Nguyên Tu Vân ha ha hai tiếng, nếu quả như thật là tinh hoa dù sao vẫn nên có dị tượng gì đó chứ? Kết quả đừng nói là dị tượng, coi như nồng nặc linh khí một chút y cũng không ngửi được!! Quên đi, y quả nhiên không phải là luyện đan, vẫn tiếp tục luyện khí đi!

Tức giận đem hai viên đan dược đáng thương đựng trong màu đỏ, Nguyên Tu Vân đem một trong cái bình ngọc đưa cho Dịch Nhiên. Một khắc đồng hồ sau đó, bọn họ đã đến Tinh Tuyền chi địa.

Lúc này đây khác với lần đầu tiên, Dịch Nhiên và Nguyên Tu Vân cũng không che giấu bộ dạng của mình, mà là thoải mái cùng không ít tu giả đi đến bên cạnh Tinh Tuyền. Đã không có ưu đãi lần đầu tiên, bọn họ và phần lớn tu giả nơi này không có gì khác biệt, mà ở chỗ này lại không cho phép tranh đấu quy mô lớn, cho nên bọn họ chỉ cần xếp thành hàng đợi đến phiên bọn họ có thể đi vào Tinh Tuyền. Vào lúc này, bọn họ ngược lại được người khác chủ động chào hỏi.

"Hai vị đạo hữu? Các ngươi tới nơi này không lâu đi! Nếu đã qua mấy lần trước, thì nên biết bí cảnh tự mình một mình hoặc hai người đi vào thật sự là một cây chẳng chống vững nhà, nếu như cứ tiếp tục kéo dài như vậy rất khó dừng bước ở Hỗn Độn chi địa, ta xem tướng mạo của hai vị đạo hữu cũng rất có hạnh phúc cuối đời, không bằng gia nhập Thanh Hoàng các chúng ta, về sau ở Hỗn Độn chi địa sẽ có người bảo bọc các ngươi, ngay cả đi vào bí cảnh cũng có thể có những đạo hữu khác cùng nhau làm bạn, vượt qua gian nguy, cớ sao mà không làm chứ!"

Tu giả thuyết phục này khuôn mặt chân thành, tựa hồ bọn họ bỏ lỡ cơ hội lần này thì đáng tiếc và tội ác tày trời đến dường nào, chẳng qua nói như vậy cũng chỉ có thể hố một số người ý nghĩ đơn giản hoặc mới đến mà thôi. Dù sao nếu như kết bè kết đội thật có tác dụng, như vậy Hỗn Độn chi địa sẽ không phải chết người, ít nhất sẽ không có tổng nhân số tu giả giống như hiện giờ mãi mãi cũng vượt không quá vạn người. Ba nghìn thế giới rất lớn, người vận khí kém đi vào Hỗn Độn chi địa mỗi ngày cũng có mấy người đến hơn mười người, nhưng mặc dù là như vậy, Hỗn Độn chi thành cũng không đông nghịt người, ngược lại duy trì một loại cân đối vi diệu. Đây chính là nói, ở nơi này, mỗi ngày người chết ít nhất cũng có gần mười mấy người, nếu không, Hỗn Độn chi địa sớm đã trở thành một quốc gia rồi.

Vì vậy Dịch Nhiên trực tiếp từ chối lời mời của tu giả này, giọng điệu của hắn tương đối lạnh, nhiều ít khiến những người khác không dám lại đi lên. Mặc dù Hỗn Độn chi địa tu vi của phần lớn mọi người là kỳ Kim Đan, nhưng mạnh yếu của cấp ngang nhau vẫn rất dễ nhận. Rất nhanh Dịch Nhiên và Nguyên Tu Vân liền đi tới lối vào Tinh Tuyền, lần này bởi vì không cần chạy vào, Nguyên Tu Vân thấy có ít nhất mười mấy tu giả cùng bọn họ đi vào Tinh Tuyền. Đây cũng chính là nói bọn họ sẽ bị phân vào trong cùng một bí cảnh sao?

Nguyên Tu Vân tự hỏi còn chưa kết thúc, bên tai đã vang lên gào to của Dịch Nhiên: "Tu Vân! Lửa hộ thể!"

Nguyên Tu Vân theo bản năng phóng ra tường lửa to lớn, sau một khắc đã cảm thấy một lực hút hung hăng đập vào trên người của y! Khi y có thể thấy rõ sự vật xung quanh, mới chợt hít ngược một hơi khí lạnh —— bọn họ vậy mà trực tiếp bị đưa đến trong rừng cây của một mảnh gai ngược dài đầy kim loại!

====

ttps://P:G]