Văn án:
Từ Văn Uyên không thể đem ánh mắt của mình dời khỏi trên người Kha Nhất Minh.
Đây là lần đầu tiên hắn nghĩ đến một người như thế, không tiếc dùng nhiều thời gian một chút, vô luận là dùng thủ đoạn gì.
Chỉ cần có thể có được y, cho dù bị hận, Từ Văn Uyên cũng sẽ không hối hận.
Kha Nhất Minh chỉ muốn một phần ái tình thuần chân chuyên nhất.
Bởi vì Từ Văn Uyên cố ý xếp đặt, làm y mất đi mối tình đầu của mình.
Nhưng còn chưa kịp sầu não, Từ Văn Uyên lại giống như kẻ xâm lược xâm nhập vào trong cuộc sống của y.
“Anh rốt cuộc muốn như thế nào?”
“Tôi muốn cậu.
”
Đối mặt với gia hỏa như vô lại này, Kha Nhất Minh lại giật mình khi tâm của bản thân đang dần dần bị chiếm đóng… …
—–