Dịch: Hoàng Hi Bình

***

Bùng……

Khi chiếc zippo rơi xuống nửa con bù nhìn, nó lập tức bốc cháy cùng với phần da người còn lại.

Đây là lý do tại sao ngay từ đầu Đỗ Duy đã không bỏ nó vào ba lô.

Ngọn lửa đang bùng cháy.

Ngọn lửa thiêu đốt ác linh có màu đỏ thẫm kỳ dị, ánh sáng trực tiếp đẩy lùi bóng đen, ngay cả The Nun cũng chỉ có thể lùi lại một bước.

Trong phút chốc, Đỗ Duy cảm thấy thân thể cứng ngắc của mình trở lại bình thường.

Vẫn còn 34 giây, chiếc xe buýt đang từ từ dừng lại.

Đỗ Duy không xuống xe ngay, hắn đứng ở trước cửa sau, lạnh lùng nhìn The Nun.

Hắn đang chặn cửa, để đảm bảo rằng The Nun ở lại trên xe buýt, rồi bị chết bởi quy luật.

Nhưng nửa cơ thể của bù nhìn vốn không lớn, hơn nữa phương thức tồn tại rất kỳ lạ, sau khi bắt lửa thì bùng cháy rất nhanh.

Cũng may, cháy càng nhanh, lửa càng lớn, The Nun cách cửa sau càng xa.

Trong trường hợp này, Đỗ Duy không cần lo nghĩ việc mình có chết dưới tay The Nun hay không.

Thậm chí, hắn còn đưa tay nhặt chiếc zippo bỏ vào túi.

Mưa to gió lớn tạt mạnh vào lưng của Đỗ Duy, cảm giác ướt át, lạnh lẽo khiến hắn khá khó chịu.

Khi hắn vừa lao về phía cửa sau, đã quan sát tình hình bên ngoài...

Ngoài đó là cánh đồng lúa mì bao la, không phải trường học...

"Có vẻ như vận may của mình khá tốt."

Đỗ Duy nhìn chằm chằm The Nun, dùng giọng điệu lạnh lùng, giống như tự ám thị, nói với nó: "Tao sẽ sống sót. Tao sẽ hoàn toàn giải quyết mày, đồng thời lời nguyền trên người tao cũng sẽ suy yếu trong một thời gian."

Nói xong, hắn lấy chai nước thánh còn lại trong túi ra, và chuẩn bị cho bước tiếp theo.

Thật ra, ngay khi mới tiếp xúc với những thứ như nước thánh, Đỗ Duy cảm thấy phương pháp sử dụng của giáo hội quá tầm thường. Nếu đặt nước thánh trong một khẩu súng nước, nó sẽ hiệu quả hơn nhiều.

Nhưng sau khi đối mặt với những ác linh, hắn thấy rằng điều đó cũng chẳng có nhiều ý nghĩa.

Lượng nước thánh do súng nước phun ra tại một thời điểm là có hạn, sát thương đối với ác linh cũng chỉ như gãi ngứa. Và đôi khi, ác linh sẽ bất ngờ tấn công và thậm chí ảnh hưởng đến cơ thể con người.

Ví dụ như ác linh quỷ dị vô hình không thể tìm được bằng Quỷ Nhãn, nếu không phải ở trên xe buýt, Đỗ Duy có lẽ đã chết trong tay nó.

Nước thánh đựng trong chai thủy tinh có một ưu điểm, đó là khi gặp nguy hiểm, chỉ cần buông tay, nước thánh sẽ bắn ra khắp nơi khi chai thủy tinh rơi vỡ.

Bằng cách này, ở thời khắc mấu chốt cót hể cứu được mạng sống của mình.

Lúc này đây, Đỗ Duy cũng đang tính toán thời gian.

Chỉ còn chưa đầy 20 giây là đến 12 giờ.

Trong xe buýt, những thay đổi bất thường đã bắt đầu - đây là quy luật chắc chắn sẽ chết nếu không xuống xe trước 12 giờ.

Andrew Dawkwe đã để lại lời nhắn như thế trong quyển số đó trước khi chết.

Nội dung là: Anh ấy cảm thấy rằng, mình đang trở thành một phần của chiếc xe buýt.

Có thể hiểu nôm na là bị nuốt...

Đỗ Duy liếc nhìn, trong lòng đột nhiên có một tia sợ hãi vô căn cứ, không phải do tâm lý mà là bản năng nách bảo.

Nó như thể có một kết nối không thể giải thích được giữa hắn và chiếc xe buýt, nhưng kết nối này là độc hại.

Hắn đang dần dần bị nuốt chửng...

Nhưng tình trạng này mới xuất hiện, còn chưa rõ ràng.

Nhưng The Nun giữa xe buýt đột nhiên thay đổi.

Như thể bị lửa thiêu đốt, làn da vốn dĩ màu xám nay nhanh chóng biến thành màu đen, giống như bị than hóa, dần dần nứt ra.

Đôi mắt của nó cũng như mất nước, dần dần co lại và nứt ra.

Cùng lúc đó, một cỗ oán độc ức chế cùng cực tràn ngập khắp cỗ xe.

Vẫn còn 10 giây nữa mới đến 12 giờ, nhưng nửa cơ thể của bù nhìn đã gần như cháy hết, và ngọn lửa đang dần thu hẹp lại.

Ông ông...

Đồng tử của Đỗ Duy co rút lại, bên tai có tiếng vo ve chói tai đã lâu không gặp, trái tim quặn thắt từng cơn.

Loại đau đớn này chỉ xuất hiện trong giai đoạn đầu tiên và thứ hai của Quỷ Nhãn. Khi Đỗ Duy bước vào tầng thứ ba của Quỷ Nhãn, nó đã biến mất, nhưng bây giờ lại xuất hiện, càng thêm mãnh liệt.

Về mặt tâm lý, hắn có thể duy trì sự lý trí và bình tĩnh tuyệt đối, nhưng phản ứng sinh lý không thể kiểm soát được.

Giờ phút này, Đỗ Duy thậm chí cảm thấy tim mình đập dữ dội, máu như muốn sôi trào, cảnh vật trước mắt dần dính đầy màu máu.

Rắc... một tiếng.

Trên mặt nạ của Đỗ Duy dần dần lộ ra một vết nứt, từ vị trí mắt phải xéo xuống, cho đến vị trí cằm đều phát ra tiếng răng rắc giòn vang.

Mặt nạ là thứ tốt nhất mà Đỗ Duy dùng để đối phó với những ác linh.

Nó không chỉ có thể chống lại ác linh, mà sau khi đeo vào, nó sẽ cho bạn thân phận của một ác linh, tuyệt để không thể để bị phá huỷ.

Vì vậy, Đỗ Duy đập mạnh chai thủy tinh đựng nước thánh xuống đất.

Tát...

Các mảnh vỡ bắn tung tóe.

Đỗ Duy nghiến răng, mạnh mẽ khống chế thân thể, ngã về phía sau.

Cả người ngã ra khỏi xe buýt.

Mưa rơi xuống người, không khí vô cùng ẩm ướt.

Mà cùng lúc hắn đi ra, The Nun cũng xuất hiện ở cửa sau, từ trên cao nhìn xuống hắn.

Còn 5 giây...

Đỗ Duy đột nhiên rút ra con dao găm màu bạc của Andrew Dawkwe bằng tay trái của mình, cũng không rút ra, mà ném nó về phía The Nun.

Sau đó, hắn lấy chiếc nhẫn ra bằng tay phải của mình...

Nhưng The Nun đã bước một chân ra rồi, giây sau sẽ hoàn toàn bước ra, lúc đó sẽ không còn quy luật nào giới hạn nữa, Đỗ Duy chết chắc.

"Mình vẫn còn cơ hội..."

Ý nghĩ này xẹt qua trong đầu của Đỗ Duy, hắn trực tiếp đứng dậy, cánh tay phải ác linh hoá cầm chiếc nhẫn, đưa về phía The Nun.

Chặn cửa...

The Nun dừng lại, cũng đưa tay về phía Đỗ Duy.

Cảnh này trông giống như một người đàn ông đang cầu hôn, trao nhẫn cưới cho người phụ nữ anh yêu nhất...

Nhưng vào lúc này, The Nun đột nhiên toàn thân run rẩy, mở miệng hét một tiếng.

Loại âm thanh này không giống như những gì dây thanh quản của con người có thể tạo ra, quỷ dị doạ người.

Thấy vậy, trong mắt của Đỗ Duy lóe sáng, hắn lập tức lui về phía sau.

Giây tiếp theo!

Các cánh cửa đóng lại, toàn bộ xe buýt được thay thế bằng bóng tối.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Âm thanh rất lớn, giống như The Nun đang đánh mạnh vào cửa xe.

Sau khi bị ám, ác linh rất mạnh mẽ và đáng sợ.

Ác linh Đỗ Duy thậm chí có thể một tay nắm cổ áo của Harry, giơ lên cao.

The Nun cũng được ám vào cơ thể của Marilyn Manson, nó điên cuồng tông cơ thể vào chiếc xe. Nhưng chiếc xe buýt không chút nhúc nhích, như thể nó không ở trong không gian này.

Đỗ Duy đơ cứng nhìn chiếc xe buýt, nhưng dưới Quỷ Nhãn của mình, hắn không nhận ra bất cứ thứ gì.

Hắn không thể nhìn thấy những gì đã xảy ra với The Nun ở trong đó, nhưng đó phải là cảnh tượng kinh hoàng nhất.

Chiếc xe buýt kiểu cũ tưởng như không có gì nổi bật, thật sự đáng sợ hơn tất cả những ác linh mà Đỗ Duy từng thấy từ trước đến nay.

Thứ này đặc biệt nhắm vào những ác linh...