Thẩm Thiệu Thanh chia tiền cho mỗi người, trừ tiến vốn bỏ ra còn lại đều chia ra cho từng người với số tiền khác nhau.

Riêng cha mẹ Trương thì Thẩm Thiệu Thanh đưa dư một phần và cũng nói rõ đó là tiền Thẩm Thiệu Thanh cùng Trương Nhị Bảo phụng dưỡng cha mẹ.

Mấy người còn lại nhất loạt đồng ý mỗi người đều trích gần một nửa đưa cho cha mẹ Trương.

Hôm nay tuy mệt nhưng lại buôn bán rất tốt.

Thẩm Thiệu Thanh cùng mọi người ở lại bàn bạc mua thêm đồ dùng nữa, khả năng ngày mai khách sẽ lại tới đông hơn hôm nay.

Sau khi bàn bạc xong liền đi chợ rồi chở về nhà.

Vì buôn bán rất tốt nên mọi người ai cũng mua rất nhiều đồ trở về.

Thẩm Thiệu Thanh còn mua cho hai hài tử mấy bộ quần áo mới khiến hai hài tử thích đến không lỡ buông.

Vốn còn muốn mua cho bản thân và Trương Nhị Bảo nhưng đồ của người lớn khá đắt nên đành phải đợi có chút tiền dư mới mua được.

Vẫn như hôm qua mọi người đều đem đồ mua đủ chuẩn bị bắt tay vào làm.

Xiên que có thể tái sử dụng nên hôm nay chỉ cần làm thêm một ít là được.

Ngày hôm sau quả nhiên lượng khách tăng lên rất nhiều.

Cũng may hôm qua bọn họ làm nhiều đồ ăn và nước dùng nên bây giờ không phải lo sợ giữa chừng sẽ hết.

Mỗi ngày cứ trôi qua như vậy bọn họ đều kiếm được một số tiền không hề nhỏ.

Mọi chuyện đều đang diễn ra rất tốt nhưng bắt đầu có một chuyện khiến Thẩm Thiệu Thanh hết sức lo lắng.

Rau dự trữ sắp hết rồi.

Mấy ngày nay dù có thôn dân thường xuyên mang rau tới nhưng số lượng ngày càng ít.

Mắt thấy rau trông hầm không cầm cự được bao lâu khiến Thẩm Thiệu Thanh quyết định phải trồng rau ngay lập tức.

Mặc dù hắn có thể nhân lúc mọi người không chú ý chuyển thêm ít rau trong không gian ra nhưng lâu ngày sẽ khiến mọi người hoài nghi.

Lâu dài còn kéo theo nhiều phiền phức khác.

Chờ công việc trên quán ổn định lại, số lượng khách tới cũng không còn dồn dập như lúc ban đầu Thẩm Thiệu Thanh mới cùng cha Trương bàn bạc việc trồng rau.

||||| Truyện đề cử: Trầm Luân Yêu Em |||||

"Ngươi nói có thể trồng rau vào mùa này sao?" Cha Trương vừa nghe Thẩm Thiệu Thanh nói đến một chuyện hết sức kinh thiên động địa liền la lên.

Mấy huynh đệ Trương gia đang làm cá viên và bò viên vừa nghe thấy còn tưởng ông bị gì liền vứt đồ lại chạy vào xem.

"Cha có chuyện gì mà lại la như vậy?" Trương Đại Bảo vừa vào liền thấy sắc mặt cha Trương kinh sợ nhanh chóng đến xem tình hình.

Cha Trương còn đang tiêu thụ ý tứ của Thẩm Thiệu Thanh một hồi mới bình tĩnh lại kể cho bọn họ nghe.

Biểu tình bọn họ ngay sau đó cũng đều giống với cha Trương, kinh ngạc nhìn Thẩm Thiệu Thanh cứ như nhìn thứ gì đó quý báu vậy.

Trương Nhị Bảo tức khắc chạy tới nắm chặt tay Thẩm Thiệu Thanh, hai mắt cũng gắt gao nhìn chằm chằm khiến Thẩm Thiệu Thanh sợ hãi.

Còn đang muốn hỏi y làm sao thì nghe cha Trương hỏi hắn cách làm lúc này Thẩm Thiệu Thanh mới thôi chú ý đến Trương Nhị Bảo, quay sang nói cách trồng rau cho ba người nghe.

Hôm qua vừa nghe cách làm hôm sau liền bắt tay vào làm luôn.

Việc trên quán chỉ để Trương Tam Bảo, mẹ Trương và Tô Cẩm Hương lên bán.

Vì sợ ba người làm không kịp liền cho Trương Tiểu Nương lên phụ vài ngày.

Thẩm Thiệu Thanh đem cách trồng rau nói lại rồi cả bốn người bắt tay vào làm.

Trồng rau có rất nhiều cách, cách mà Thẩm Thiệu Thanh làm chính là sử dụng màng che phủ, làm nhà lưới để che chắn cho rau không bị tác động của thời tiết làm ảnh hưởng.

Ban đầu cần phải rải vôi ở những khu đất gieo trồng sau đó đổ cho ngập nước với tỉ lệ 100/500 m2, vôi rắc vào là để tiêu diệt mầm bệnh trong đất và cung cấp lượng can xi cần thiết cho cây trồng giúp phòng tránh một số bệnh thường gặp trên cây rau màu như thối rễ, thối quả, nứt quả.

Sau khi lên luống thì bắt đầu bón vôi rồi tháo nước vào cho ngập hết luống trồng từ 1 – 2 ngày nhằm tiêu độc sau đó rút cạn nước mới tiến hành bón lót và làm đất.

Thẩm Thiệu Thanh đã phải chạy đi kiếm người bán lưới nhờ họ làm cho mình với số lượng nhiều.

Cha Trương và Trương Nhị Bảo, Trương Đại Bảo chặt tre để làm vòm chờ 2 ngày sau liền đem đi cắm vào đất theo từng hàng đã được xới lên trước đó.

Theo những gì Thẩm Thiệu Thanh nói mà đi múc phân gia súc như trâu, bò để làm phân bón.

Vì ở đây đã qua mùa thu hoạch nên không còn trấu hay rơm, Thẩm Thiệu Thanh đành phải đi cắt cỏ để cây khô héo mới đem ủ lên chỗ hạt giống.

Sau khi hoàn tất mỗi ngày đều cần phải trông coi xem độ ẩm bên trong có ổn định không.

Cha Trương cũng rất sốt ruột, nghe Thẩm Thiệu Thanh nói độ ẩm gì đó có chút không hiểu nhưng qua vài lần đi cùng hắn kiểm tra cũng đã bắt đầu biết cách điều chỉnh độ ẩm.

Có ngày còn đi tận mấy lần sợ nhiệt độ quá cao sẽ khiến rau bị hư thối.

Phải biết rằng nếu nhà ông mà trồng được rau vào mùa này chắc chắn sẽ kéo theo một trận bùng nổ.

Mãi đến tận ba ngày sau khi cha Trương ra xem mầm rau liền phát hiện rau đã nảy mầm còn lên rất đều, tuy có vài chỗ bị úng nhưng gộp lại đều rất tốt.

Ông chạy đi báo tin cho Thẩm Thiệu Thanh biết lúc hắn ra xem quả thật là rau nảy mầm khá tốt.

Chờ thêm vài ngày xem có dấu hiệu khác không nếu không vậy thì xác định sau này không cần phải lo lắng nữa.

Không qua bao lâu rau trong vườn nhà Trương gia đều lên rất tốt.

Cỏ ủ lên sớm đã đem ra ngoài cho rau phát triển.

Cha Trương nhìn đám rau xanh mơn mởn mà cười không khép miệng.

Mỗi ngày đều chăm chỉ tưới nước và nhổ cỏ.

Chờ đến lúc rau được thu hoạch liền bùng phát một trận trong thôn Đại Lâm.

Dạo gần đây ai cũng biết Trương gia mở quán trên trấn còn buôn bán cực kỳ tốt.

Có vài người ngày nào cũng chạy đến kéo quan hệ với bọn họ cùng lúc ấy liền phát hiện một xe rau xanh được nhổ sạch sẽ đang mang lên trấn.

Ai mà không khiếp sợ.

Vào mùa này làm gì có ai trồng được rau vậy mà Trương gia lại trồng được.

Tin tức vừa ra cả thôn đều chạy đến Trương gia dò hỏi khiến cổng gỗ Trương gia cũng lung lay sắp đổ.

Cha Trương tiếp vài lần liền đau đầu.

Không phải ông không muốn giúp người trông thôn nhưng cách làm là của Thẩm Thiệu Thanh muốn chỉ cũng phải hỏi qua Thẩm Thiệu Thanh mới được.

Có vài người vừa nghe ông nói vậy liền bĩu môi khinh thường: "Ngươi là cha của phu quân hắn lẽ nào còn phải đợi hắn đồng ý mới dám nói.

Hay vốn là ngươi không muốn giúp chúng ta nên mới lấy cớ này để đuổi chúng ta về"

Có mấy người nghe người kia nói vậy cảm thấy có lý cũng phụ họa theo.

Cũng có mấy nhà thân cận với Trương gia liền đứng ra nói giúp nhưng số lượng người chỉ trích rất nhiều nên không nói lại được.

Đến chiều khi Thẩm Thiệu Thanh nghe Trương Tiểu Nương kể lại liền tức giận.

Dựa vào đâu mà bọn họ lại dám chỉ trích người nhà hắn.

Bọn họ còn chẳng phải là đi cầu cạnh nhà hắn sao, vậy mà dám lên mặt đúng là ăn gan hùm mật gấu mà.

Ngày hôm sau Thẩm Thiệu Thanh ở lại nhà không lên quán.

Cùng cha Trương đến nhà lý chính nói chuyện.

Lý chính vừa nghe thấy là cha Trương liền nhanh chân chạy ra đón vào.

Lý chính là người ở giữa không bênh phe nào cũng không có lý do gì phải bắt người khác đem công thức kiếm tiền cho người ngoài được.

"Hôm nay các ngươi đến sớm như vậy là muốn làm gì sao?" Lý chính đợi thê tử mang trà vào rồi rời đi mới hỏi.

Chuyện ngày hôm qua cũng đã truyền đến tai ông.

Nếu là ông ông cũng không chỉ cho người khác cách làm.

Đó chẳng khác gì chia miếng ăn đến cho người ta hay sao.

"Cũng là vì chuyện trồng rau.

Người trong thôn kéo đến dò hỏi nhưng đó là cách của tức phụ lão nhị nên ta cũng không dám quyết.

Hôm nay tới chính là bàn về chuyện này" Cha Trương húp một ngụm trà nóng mới nói lý do.

Thực ra ông và lý chính từ nhỏ đã làm đồng bạn.

Cả hai coi như là anh em ruột thịt mà đối đãi, ngày trước Trương gia khó khăn lý chính cũng giúp đỡ rất nhiều.

Trương gia đều mang ơn ông.

Có việc gì tốt cũng sẽ giúp nhà ông đầu tiên.

......................

...Cách trồng rau bằng nhà lưới...

...(ảnh minh họa)....