11 người khác đã có mặt tại đó có lẽ cuộc gặp gỡ với những vị thần đã diễn ra tốt đẹp, mọi ngươi đang vui vẻ nói với nhau khi thấy Điệp Vũ xuất hiện thì họ nhìn sang hắn với ánh mắt phức tạp. Có người khinh bỉ, có người trào phúng, cũng có người thương hại. Sau đó họ lờ hắn đi, trở về cuộc trò chuyện cứ như hắn không hề tồn tại. Nhưng anh cũng không có tâm trạng quan tâm đến họ anh vẫn chưa thoát khỏi cơn sốc do nữ thần gây ra. Khác với những người xung quanh lúc đầu đến đây tất cả đều chìm trong cảm xúc ngạc nhiên và bối rối nhưng lần thứ 2 trở lại họ vui vẻ và hưng phấn. Còn Điệp Vũ? Lần đầu đến đây hắn ngơ ngác, ngơ ngác vì chẳng hiểu chuyện đang xảy ra, lần thứ hai đến đây hắn vẫn ngơ ngác nhưng lần này vì hiểu chuyện gì đang xảy ra hắn mới ngơ ngác!

“Ta rất ngạc nhiên khi ngươi có thể trò chuyện với Ám thần lâu đến thế đấy. Ngươi biết đấy ngài ấy khá là …ừm… lười ”

“Lười à? Tôi không nghĩ vậy đâu ngài ta khá là chu đáo ấy chứ. Ngài ấy tặng tôi nguyên một cái hệ thống để tu luyện cơ mà! Những điều nên làm (cày cuốc sml để sống), những gì không nên làm (ăn đan dược) ngài đều chỉ rõ hết tôi đang cảm động cố nén nước mắt đây! ”

Người đàn ông ngạc nhiên, ông nhìn Điệp Vũ thật kỹ, lần này đến lượt người “giữ cổng” ngơ ngác.

“Thần ân! Mà có tới 5 cái! Sao có thể?”

“Thần ân?”

Người giữ cổng nhìn Điệp Vũ với ánh mắt khó tin ông giải thích:

“Thần ân là sức mạnh mà thần ban cho tông đồ của mình, nó mang cho người sử dụng sức mạnh mà những tu luyện giả bình thường không thể có được như là nhìn thấy tương lai hay cơ thể bất diệt. Bình thường những vị thần sẽ tặng cho tông đồ của họ thiên phú về thuộc tính và khả năng lĩnh ngộ thuộc tính đại diện cho vị thần đó sau đó cho họ lựa chọn 1 thần ân cấp thấp khác, khi tông đồ lên đến 1 cấp nhất định thì sẽ được ban thêm thần ân cấp cao hơn giống như một phần thưởng cho những nổ lực của họ.”

Dừng lại 1 chút ông lại nói với 1 giọng điệu khó hiểu: “nhưng Ám Thần chưa từng trao thần ân cho bất cứ tông đồ nào, bình thường thì ngài chỉ nhận tông đồ cho có, sau đó tùy tiện vứt ở đâu đó cho họ tự tu thôi nhưng lần này lại trao thần ân cho ngươi, mà lại có tới 5 cái tuy ta không biết thần ân đó là gì nhưng chẳng có thần ân nào tầm thường cả! Kể cả thần ân cấp thấp! ”

Điệp Vũ nhớ lại cái hệ thống của nữ thần –cơ thể tu giả, khởi nguyên nhãn và cả thôn phệ linh lực nữa chẳng lẽ bà ta sợ mình bơi không nổi cho nên quăng qua thêm 2 cái thần ân làm phao sao? Nghĩ như vậy ác cảm với bà nữ thần giảm 1 chút, nhưng ác cảm đó ngay lập tức trở lại và tăng lên gấp đôi vì hắn chợt nhớ lại hệ thống cấm đan dược và cái lời nguyền cũng là 1 công năng mà tu luyện giả bình thường không thể có được! Đây là 1 biến thể theo hướng khó đỡ của thần ân.

“Lúc nãy ông nói những tông đồ khác của Ám thần không được ban thần ân vậy thì giờ họ sống sao rồi? ” mặc dù đau đớn nhưng hắn vẫn cố tham khảo kinh nghiệm của những tông đồ đi trước để lại.

“Bình thường những vị thần sẽ chỉ bảo họ khi vừa bước chân sang thế giới khác, thậm chí ra tay can thiệp nếu cần thiết. Các tông đồ tiền bối trước khi đủ mạnh để tham gia cuộc chiến của những vị thần thì họ thường sẽ xây dựng căn cơ để lại cho hậu bối ví dụ như tông môn, với nhiệm vụ hỗ trợ cho những hậu bối về tài nguyên tu luyện hay thế lực tông môn. Sau đó những hậu bối đó tiếp tục phát triển thế lực để hỗ trợ cho hậu bối tiếp theo. Vì vậy việc tông môn của những tông đồ thống trị cả thế giới mà họ được đưa đến đã là điều hiển nhiên! Việc chết khi đang ở giai đoạn tu luyện là chuyện gần như không hề xảy ra” Nghe vậy Vũ được an ủi phần nào, hắn thở phào nhẹ nhõm nhưng câu nói tiếp theo làm hắn muốn tắt thở.

“Tuy nhiên những tông đồ của ám thần thì khác! Ám thần khá là vô tâm trong việc đào tạo tông đồ. Thay vì vất vả tìm kiếm,lựa chọn những linh hồn mạnh mẽ thì người lại tùy tiện cho ai đó vừa chết theo đúng quy tắc là xong! Cho nên những tông đồ của ám thần thường rất tầm thường, cộng thêm việc không có thần ân cho nên thay vì chết trong cuộc chiến của thần như những tông đồ khác thì họ lại có cách chết đa dạng hơn: bị giết cũng có, chết già cũng có, thậm chí tự sát cũng có. Cho nên chẳng có người nào trở thành cường giả cả vì vậy trong các tiêu chí sống của tông đồ Ám Thần thì việc ‘xây dựng thế lực’ chưa hề tồn tại”.

-Nhìn thần nhà người ta thấy mà ham nhìn lại thần nhà mình thì thấy mà tủi. Vũ xót thương cho bản thân mình và những tông đồ khác cùng cảnh ngộ. Nghĩ về tương lai khốn nạn ở phía trước thì hắn lại muốn tự sát nhưng hắn nghĩ lại, kiểu gì bà thần đó cũng hồi sinh hắn, nhiều khi sau đó bả còn update cái hệ thống tu luyện đó nữa là coi như xong!

-tự sát mà cũng không được cái bi kịch kiểu gì thế này? Đột nhiên nhớ lại điều gì đó hắn cất tiếng hỏi:

“lúc trước ông nói rằng khi chết linh hồn sẽ được hồi sinh và trở thành cận thần phải không?”

Nghe xong câu hỏi đó thì sự thương hại trong ánh mắt của ông khi nhìn Vũ càng tăng.

“bởi vì thần linh luôn dõi theo tông đồ nên đối với người khác thì đúng là như vậy. Nhưng Ám thần thường không quan sát họ cho nên họ có chết thì ngài cũng không biết! Linh hồn của tông đồ đã thoát ly ra khỏi vòng luân hồi cho nên nếu không được thần linh thu lại thì nó cứ thế mà tan biến vào hư vô mà thôi cho nên đến bây giờ ngài ta vẫn chưa có cận thần nào.” Ông ta nói với giọng đau xót khẽ đặt tay lên ngực ông thầm cầu nguyện cho những linh hồn xấu số không được siêu sinh.

“Biết sống sao bây giờ? Chẳng lẽ mình cũng sẽ giống như họ tan biến vào hư vô sao?” Hắn thất thần lầm bầm

Người đàn ông nghe vậy liền an ủi “yên tâm đi khác với những người khác, ngươi có vẻ đặc biệt hơn họ nên chắc là sẽ không sao đâu”

“Ngoài tôi ra có tông đồ nào là đặc biệt nữa không?”

Nghe vậy ánh mắt của ông ta lộ ra vẻ bi thương.

-nếu ông muốn an ủi tôi thì làm ơn dẹp mịa cái ánh mắt đó đi mỗi lần nhìn thấy nó thì tôi lại biết chắc rằng câu chuyện tiếp theo chẳng tốt đẹp gì. Vũ thầm nguyền rủa

Dĩ nhiên là ông không nghe được lời nói đó,với giọng nói đau thương ông tiếp tục kể:

“rất lâu về trước Ám thần đã vô tình thu được 1 linh hồn làm tông đồ. Đó là linh hồn của 1 tu chân giả siêu mạnh, hắn ta thông minh, dũng cảm, sát phạt quyết đoán và đặc biệt nhất là tài năng tu luyện quá sức yêu nghiệt của hắn cho dù không có thần ân thì hắn vẫn dễ dàng áp đảo những tông đồ cấp cao khác. Trong lịch sử cuộc chiến thì đây là linh hồn mạnh nhất. Hắn chính là hy vọng để kết thúc cuộc chiến. Những vị thần khác đều ghen tị với sự may mắn của Ám thần. Đồng thời vô cùng hưng phấn vì chìa khóa của chiến thắng đã nằm trong tay của mình. Họ cố gắng thuyết phục Ám thần ban cho hắn thần ân đồng thời cung cấp cho hắn sự bảo hộ. Lúc đầu Ám thần không quan tâm nhưng cô không thể chịu nổi sự quấy nhiễu từ họ cho nên đã miễn cưỡng đồng ý. Mọi chuyện đều êm xuôi cho đến khi tên tông đồ đó phàn nàn về việc 1 người ưu tú như hắn lại được ban cho 1 cái thần ân quá cùi. Và kết quả là tên đó bị Ám thần làm cho thần hồn câu diệt, Aizz 1 phút bất đồng cả đời bốc c#c. Thay vì trở thành tông đồ mạnh nhất lịch sử thì hắn lại trở thành tông đồ chết nhanh nhất lịch sử”

Không hiểu sao khi nghe về lời an ủi mà không phải an ủi kia thì hắn ta lại cảm thấy lòng mình được an ủi thật.- ngay cả 1 tên tu chân giả bá đạo như thế là còn bị bà thần đập chết thì 1 kẻ như mình bị hành chết cũng bình thường thôi. Cuộc đời sẽ trở nên tươi đẹp khi ta nhìn vào phía cạnh khác của nó cho nên cố nén bi thương thôi tôi ơi! Hắn tự an ủi mình

-cũng may mà lúc bà thần giới thiệu xong hệ thống mình chưa kịp phản bác thì đã bị dịch chuyển đi, nếu không thì mình cũng theo bước đàn anh rồi! Thật là may mắn!

Đôi khi bi thương có thể giúp con người trở nên mạnh mẽ và có cách nhìn cuộc sống đa dạng hơn, và đây là 1 ví dụ diển hình sau khi nghe xong câu chuyện của tông đồ huyền thoại thì sự bi thương trong hắn không tăng lên nữa ……. Bởi vì trong hắn đầy bi thương rồi còn chổ nào để chứa nữa đâu.

“đây là không gian giới chỉ có chứa số lượng lớn tiền bạc, đan dược và vũ kỹ ở nhiều cấp độ, có nó ngươi sẽ dễ thở hơn coi như là quà ta tặng ngươi.”Người đàn ông lấy ra 1 chiếc nhẫn có khắc hoa văn tinh xảo đưa cho Vũ.

“nếu thần biết ông lén đưa ta cái này thì có sao không? ”

“hahaha Ám thần không quan sát ngươi làm gì nên sẽ không biết đâu ngươi yên tâm”

“đa tạ”.

-Tiếc cho ông quá, bà ta không những quan sát tôi mà còn quan sát 1 cách thích thú nữa kìa, mà thôi, dù sao ông cũng chỉ là giữ cổng cho nên có mất việc thì cũng chẳng sao, lòng tốt của ông tôi cũng không khách sáo. Nghĩ vậy hắn nhận lấy giới chỉ và gắn vào gón tay trỏ.

Nhưng hắn đã quá ngây thơ, làm gì có việc người đàn ông không biết nữ thần sẽ quan sát chứ? Chỉ cần nhìn cái số lượng thần ân đó thì người thường cũng đoán được nữ thần cảm thấy hứng thú với tên này rồi. Hắn muốn thông qua Điệp Vũ để lấy lòng nữ thần. Nhằm phục vụ cho mục đích thăng tiến của mình hắn đành cắt ruột lấy hết vốn vốn liếng của mình ra để giúp đỡ cho Vũ.

Nhưng có nằm mơ người đàn ông cũng không ngờ mục đích của nữ thần không phải là bồi dưỡng hắn thành cường giả mà là nhìn hắn bị cường giả thông đến chết.

Sau này chiếc giới chỉ đã giúp cho Điệp Vũ rất nhiều, hắn thầm cảm ơn người đàn ông gác cổng. Nhưng số phận của người đàn ông gác cổng thì …………

“bây giờ các mỗi người các ngươi sẽ được dịch chuyển sang 1 thế giới khác nhau. Sau khi trở thành cường giả thì tất cả sẽ cùng nhau đứng cùng chiến tuyến. Vì vậy hãy cố gắng trở nên thật mạnh mẽ, thần phù hộ cho các ngươi”.

Ánh sáng trắng trắng bao bọc căn phòng tất cả tông đồ được dịch chuyển sang thế giới khác với tâm trạng chờ mong ………. Trừ 1 người.