Từ Luyến thả ngọn nến trong tay xuống, tò mò cầm cái máy bay lên nhìn một chút.
Chính cô cũng là người làm thủ công, xét về kỹ xảo cái máy bay này cũng không được làm quá tốt, thậm chí còn có chỗ hơi thô ráp, nhưng đồ làm thủ công luôn chứa tâm ý của người làm. Cô nhìn ra được, người làm vật này vô cùng dụng tâm, cũng là vô cùng thích chiếc máy bay. Cô để máy bay về chỗ cũ, ánh mắt hướng đến vài cuốn sách trên bàn Hướng Trường Không. Toàn bộ đều là sách liên quan tới động lực, phân bổ khí động, kết cấu thiết kế,... phi cơ. Nói ngắn gọn lại chính là, lĩnh vực Từ Luyến nghe tên đã không muốn học. Cô nhớ tới trước đó Hướng Trường Không nói với mình, lúc học đại học anh ở đội bóng rổ. Trọng điểm chính là đại học. Anh đã từng học đại học. Cô không kỳ thị nghề giao đồ ăn ngoài, cô chỉ là không hiểu, Hướng Trường Không đã học đại học, còn là học ngành chuyên nghiệp phức tạp như vậy, tại sao lại chọn đưa đồ ăn ngoài? Người này, giống như càng đến gần, cô lại càng muốn tìm hiểu rõ về anh hơn. Bên ngoài, Hướng Noãn cầm điện thoại, ở nhóm chat cùng bạn thân mãnh liệt gửi tin tức. Noãn Noãn không du lịch vòng quanh thế giới: A a a a a! Vừa có một chị gái xinh đẹp đến nhà tớ, tìm anh trai! Chị ấy có phải bạn gái anh ấy không a!! Noãn Noãn không du lịch vòng quanh thế giới: Son môi của chị ấy tớ cũng nhìn kỹ a! Rất muốn hỏi xem người ta mua son màu gì của nhãn hiệu nào! Học tập khiến đầu trọc: Đừng hỏi, hỏi cũng mua không nổi đâu, đừng tự làm mình thương tổn. Noãn Noãn không du lịch vòng quanh thế giới: Đúng vậy nhỉ [mỉm cười] Học bài năm phút tê liệt một giờ: Hướng Noãn! Không phải anh trai cậu để dành cho tớ sao! Sao giờ lại có chị gái khác! Noãn Noãn không du lịch vòng quanh thế giới: Ai nói để dành cho cậu [che mũi] cậu cùng với người ta một sợi tóc cũng không so được. Học bài năm phút tê liệt một giờ: Ha ha, cái nhóm này của chúng ta vẫn là giải tán đi, quá nhựa [mỉm cười] Noãn noãn không du lịch vòng quanh thế giới: Không nói với các cậu nữa, tớ phải đi rót nước cho chị gái! Hướng Noãn cất điện thoại, đem nước nóng rót vào một cái chén giấy sạch sẽ cho Từ Luyến. Cửa phòng đang mở, nhưng Hướng Noãn vẫn gõ cửa trước. Nghe thấy tiếng cửa, Từ Luyến để máy bay trong tay xuống, quay đầu lại. Hướng Noãn cười tủm tỉm đi tới, để nước trên bàn: “Chị uống nước đi, anh chắc là sẽ trở về ngay”\ “Ừ cảm ơn em” “Không có gì không có gì” Hướng Noãn lắc đầu liên tục, thừa cơ lại nhìn Từ Luyến thêm vài lần. Đường vân đen trắng thẳng của áo sơ mi có phần già dặn, quần dài cao đến eo phô bày toàn bộ đường cong, đoạn dây băng thiết kế ở eo thêm phần tinh xảo, lại phối với áo khoác da ngắn cùng giày cao gót. Chị gái này thật sự vừa xinh đẹp vừa có khí chất. “Cái kia, chị ngồi đi ạ, đừng đứng” Hướng Noãn đem ghế dưới bàn sách của Hướng Trường Không kéo ra, mời Từ Luyến ngồi. Từ Luyến nhìn một chút, bên trong phòng này chỉ có một cái ghế, cô ngồi để Hướng Noãn đứng bên cạnh không quá phù hợp. “Không cần đâu, chị đứng một lát cũng được” Từ Luyến cười cười, bưng cốc nước uống một ngụm. Chính Hướng Noãn cũng ý thức được chuyện này, có phần ngượng ngùng nói với Từ Luyến: “Phòng của anh có chút nhỏ, đây vốn là hai phòng ngủ một phòng khách nhưng chủ nhà lại đem phòng khách ngăn ra thành một phòng ngủ nữa. Căn phòng này chính là từ phòng khách mà ra. Lúc đầu em định ở đây, vì bình thường em đều ở trường học, chỉ có cuối tuần mới về. Nhưng anh trai nói phòng này gần đường lớn, sẽ khá ồn ào, ảnh hưởng đến học tập, liền để phòng kia lại cho em. Từ Luyến như đang suy nghĩ điều gì, gật đầu nhẹ, nói với Hướng Noãn: “Anh trai đối với em rất tốt, dạo trước còn mua quà sinh nhật cho em ở chỗ chị” Hướng Noãn sững sờ, sau đó vừa mừng vừa sợ nhìn cô: “Trời ạ, chị sẽ không phải là chủ cửa hàng MONSTER đi!” Cửa hàng Từ Luyến mặc dù có Weibo, nhưng cố chỉ đăng bài quảng bá sản phẩm, tới bây giờ cũng không có đăng ảnh tự chụp, lại thêm Hướng Noãn chưa từng đến tiệm, cô bé không hề biết,... chủ cửa hàng vậy mà lại xinh đẹp lại có khí chất như vậy! “A a a em hiện tại có chút kích động!” Biểu tình của Hướng Noãn thật sự kích động, mặt cũng trở nên đỏ bừng, “Em theo dõi Weibo của chị từ lâu, em rất thích nến thơm mà chị làm nha!” Từ Luyến sửa lời cô bé: “Là anh trai mua về cho em” “A a a a đều giống nhau ạ!” Nhiều hơn một tầng hào quang từ thần tượng, Hướng Noãn nhìn Từ Luyến ánh mắt lấp lánh, “Chị, chị có thu nhận đồ đề không? Em cũng muốn đi theo chị học làm nến” Nghề làm nến thơm còn mới, ở trong nước không phải rất phổ biến, ở thành phố lớn cũng có người mở lớp học, học phí cũng không rẻ. Trương Quả Nhi trước đó cũng đề nghị với cô, mở một lớp học tại cửa hàng, mỗi tháng học phí sẽ là phần thu nhập không nhỏ. Nhưng Từ Luyến không có thời gian, cũng không có sức lực mở lớp, đơn đặt hàng của mình cô còn không làm hết. Cô nghĩ nghĩ, nói với Hướng Noãn: “Chị không nhận đồ đệ, nhưng nếu em có hứng thú, chị có thể dạy em” “Thật sao, cảm ơn chị!” Hướng Noãn nói xong, vừa vặn nghe thấy tiếng mở cửa: “Khẳng định là anh trai trở về” Cô bé đi ra ngoài xem xét, quả nhiên là Hướng Trường Không, trên tay còn có một cái túi của siêu thị. “Anh, có một chị gái đến tìm anh” Hướng Noãn mập mờ chớp mắt vài cái với anh Hướng Trường Không “Ừm?” một tiếng, có chút mơ hồ, Từ Luyến để chén giấy xuống, đi theo sau Hướng Noãn: “Xin chào” Hướng Trường Không trợn to mắt, sững sờ tại chỗ. Từ Luyến nhìn bộ dạng anh, không chờ anh hỏi mình, liền chủ động nói: “Đồng nghiệp của anh nói với tôi, vết thương nghiêm trọng hơn, tôi không yên tâm, cho nên tới xem một chút. Địa chỉ nhà cũng là chú ấy nói cho tôi” Hướng Trường Không đứng tại chỗ một hồi, mới mở miệng: “A, đúng, không, vết thương của tôi không nghiêm trọng, là ai nói với cô?” Từ Luyến miêu ta: “Một chú mập mạp, nhìn qua có chút phúc hậu” Chắc là Vương ca, lần trước anh nhờ người ta đi đưa đồ ăn giúp mình: “Vậy, vậy có thể là ông ấy hiểu nhầm, tôi không sao.” Từ Luyến nói: “Vậy vì sao anh không đến giao đồ ăn?” “....” Hướng Trường Không vô thức nhéo nhéo túi đồ trong tay, nói với Từ Luyến “Đơn đặt hàng đều là hệ thống tự động phân, tôi không nhất định có thể nhận, hôm nay lại đúng lúc tôi nghỉ ca” Từ Luyến suy nghĩ một lúc, nhìn anh hỏi: “Vậy vết thương của anh có tốt lên chút nào không?” Cô lại nói đến chuyện này, Hướng Noãn mới chú ý đến, trên khóe miệng anh trai xác thực có vết máu ứ đọng, màu đã nhạt đi, nếu không nhìn kĩ sẽ không nhận ra: “Anh, anh làm sao lại bị thương?” Hướng Trường Không nghiêng nghiêng đầu, tránh đi ánh mắt của cô bé: “Không có việc gì, một chút vết thương nhỏ, gần như đã khỏi hẳn rồi” Từ Luyến nói: “Vị đồng nghiệp kia còn nói ngày đó anh bị khiếu nại, vì sao lại muốn giấu tôi?” Hướng Trường Không: “...” Sao việc gì Vương ca cũng nói với cô. Anh mấp máy mối, nói với Từ Luyến: “Cái này chỉ là chuyện nhỏ, tôi không muốn cô phải chịu trách nhiệm gì.” Từ Luyến nhìn anh nói, “Bất kể nói thế nào, tôi vẫn là phải phụ trách, tổn thất của anh tôi sẽ bồi thường.” “...” Hướng Noãn thấy lượng tin tức thật lớn, phụ, phụ trách? Chị gái muốn phụ trách cái gì với anh trai chứ? Ánh mắt cô bé nhìn về phía Hướng Trường Không lập tức thay đổi. Từ Luyến hỏi xong một đống vấn đề, lại ý thức được mình hình như quá hùng hổ dọa người ta. Hôm nay cô tới, cũng không phải muốn chất vấn anh. “Thật ra, lần trước anh quên rượu thuốc, hôm nay tôi mang đến, đang để trên xe, để tôi xuống lấy.” Lần này khẩu khí của Từ Luyến hòa hoãn hơn rất nhiều. Hướng Noãn giữ chặt tay Từ Luyến chuẩn bị rời đi, nói với cô: “Chị, ăn cơm rồi hãy đi lấy, chuyện này không vội” Lời này khiến Từ Luyến hơi sững sờ, cô tới lúc này đúng là thời gian ăn cơm, có chút xấu hổ. Hướng Noãn thấy Từ Luyến không nói chuyện, lại nhìn Hướng Trường Không: “Đúng không anh trai, chúng ta ăn cơm trước đi” Hướng Trường Không lúc này trong lòng rối bời, anh không nghĩ tới mình đi mua mấy túi muối, sau khi trở về lại gặp Từ Luyến trong nhà. Anh giữ cô lại ăn cơm cũng không được mà không giữ cũng không xong. Hướng Noãn quen thuộc đụng anh một cái, anh mới định thần trở lại: “Ừm đúng rồi, nếu cô không phiền, thì ở lại ăn chút cơm rau dưa đi” Hôm nay Từ Luyến tới, cũng không định ở lại ăn cơm với Hướng Trường Không, cô không nói trước lại trực tiếp đến đã là thất lễ, hiện tại còn ở nhà người khác ăn cơm…. Đồng thời còn có người lớn ở nhà. “Không cần làm phiền đây, tôi chỉ là muốn tới nhìn vết thương của anh, anh đã không sao, tôi liền đi trước. Anh chờ một chút, tôi xuống lấy rượu thuốc cho anh” Từ Luyến giẫm lên giày cao gót xuống tầng, Hướng Noãn đánh một cái vào người Hướng Trường Không đang đứng ngốc tại chỗ, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nói: “Anh còn đứng ngây ra đó, đi tiễn chị gái đi a!” Ánh mắt Hướng Trường không dần dần lấy lại tiêu cự, anh để túi nhựa trong tay xuống đuổi theo. Từ Luyến nghe thấy tiếng bước chân phía sau, dừng lại đợi một chút. Hướng Trường Không xuất hiện tại bậc thang, Từ Luyến ngẩng đầu nhìn ảnh, hỏi anh: “Sao vậy?” “....”Ánh mắt của cô vừa rơi xuống mình, cả người Hướng Trường Không lại càng không tự nhiên, tay chân làm gì cũng không biết, “Đưa, đưa cô về” Từ Luyến gật đầu nhẹ, chờ anh đi xuống tới bên cạnh mới tiếp tục. Hành lang không hề rộng rãi, hai người đi song song, bả vai thi thoảng đụng vào nhau. Hướng Trường Không cố gắng dựa vào lan can, lúc đi hết hành lang mới buông lỏng. Từ Luyến nhìn anh: “Anh rất sợ tôi sao?” “....Không phải” Nếu nói anh sợ Từ Luyến, chẳng bằng nói anh sợ Từ Luyến phát hiện tâm tư của mình với cô. Nếu như cô biết mình sinh ra cái ảo tưởng kia, chắc chắn sẽ buồn nôn đi. Từ Luyến giống như còn muốn hỏi gì, nhưng cuối cùng vẫn nói chuyện khác: “Vết thương của anh thật sự không sao chứ?” Vết thương trên khóe miệng anh đã tốt hơn nhiều, nhưng vết thương trên người cô không nhìn được. Cô lại không thể đem quần áo anh cởi ra. Tác giả có lời muốn nói: Không Không à, tư tưởng của chị gái Từ Luyến so với con còn nguy hiểm hơn nhiều, không sợ :) Lời editor: Mai k có chương mới nha mn.