“Tử Tranh, không nên nói nữa!”
Tinh Nghiên cảm thấy tứ phía đều là ánh mắt muồn giết người của các nhóm học tỷ, cô có chút hoảng sợ kéo cánh tay Sầm Tử Tranh, đây là như thế nào vậy? Vì sao cô ấy nhìn Cung học trưởng giống như nhìn thấy kẻ thù vậy?
Cung Quý Dương sau khi nghe thấy thế không giận mà bật cười, anh bước lên một bước, ánh mắt sắc bén nhìn Sầm Tử Tranh nói: “Nếu em nghĩ rằng muốn dùng cách này để khiến anh chú ý, như vậy thì anh nói cho em biết, em đã thành công, em đã khiến anh rất thích thú!”
Sầm Tử Tranh quay đầu, vẻ mặt đầy sự chán ghét……
“Vị Cung học trưởng này, anh thật đúng là một con Khổng Tước đực, chẳng những có quan hệ bừa bãi, mà còn kiêu căng ngạo mạn khiến cho người khác chán ghét, anh cảm thấy hứng thú với tôi? Haha, đáng tiếc rằng tôi đối với anh chẳng có chút hứng thú nào!"
Nói xong, cô đưa mắt nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Tinh Nghiên, nhẹ giọng nói: “Tinh Nghiên, mình đi về trước, vốn đã rất đau đầu, bây giờ…..” cô cố ý liếc nhìn Cung Quý Dương: “Bây giờ càng đau hơn rồi!”
“Tử Tranh….” Tinh Nghiên cẩn thận mà nhìn nhìn Cung Quý Dương, muốn gọi Sầm Tử Tranh lại.
Sầm Tử Tranh một chút suy nghĩ cũng không có, vẻ mặt phiền não đi ra khỏi vũ hội…..Để Cung Quý Dương với vẻ mặt sững sờ đứng ở đó!
Nhất thời, rất nhiều nữ sinh nhao nhao giễu cợt: “Sinh viên trao đổi này thật đúng là không coi ai ra gì rồi!”
“Đúng vậy nha! Đúng vậy nha, thể diện của Cung học trưởng cũng dám đụng vào…..”
Cung Quý Dương nhìn bóng lưng lạnh lẽo của Sầm Tử Tranh, vẻ mặt sững sờ ban đầu đã từ từ thay đổi, môi mỏng khẽ cong lên khiêu gợi…….dám trước mặt đám nữ sinh bỏ mặc anh, ngược lại cô là người đầu tiên.
“Quý Dương, cậu không sao chứ?”
Một nam sinh cùng lớp sau khi thấy một màn như vậy, có chút lo lắng nhìn vẻ mặt quái dị của Cung Quý Dương, không phải là đầu óc bị chọc cho tức giận chứ, như thế nào lại cười thành như vậy?
“Không có việc gì, thật sự là không nghĩ đến, lần này cô cũng là sinh viên trao đổi…..” Trong mắt Cung Quý Dương mỉm cười, quả thật trong lời nói có chút trầm tư.
“Dĩ nhiên, Sầm Tử Tranh cũng giống cậu đều là sinh viên trao đổi, là sinh viên xuất sắc nhất Học viện thiết kế thời trang Paris, cô ấy đúng là có thiên tài có tiếng **** đó nha, năm nay mới mười sáu tuổi thôi…., nghe nói vừa giành được giải nhất thiết kế!” Nam sinh cũng nhìn Sầm Tử Tranh với vẻ mặt mê muội đang đi về phía xa xa.
“Thật không? Cố gái này mười sáu tuổi…..” Cung Quý Dương cười đến mức có ý đồ khác, sau đó anh vươn tay vỗ vỗ bả vai nam sinh, sải bước đi ra khỏi vũ hội.
Sau khi toàn bộ sự yên lặng mất đi, một cô gái chậm rãi đi ra từ vũ hội, chỉ thấy trên khuôn mặt cô vô cùng thanh lịch, đôi mắt dịu dàng như hoa nhài, nhưng dần dần…..thoáng hiện lên giọt nước mắt bi thương của cô…..
“Ân Hà…..” Một người bạn học tiến đến kêu: “Vị vừa nãy không phải là Cung học trưởng sao? Làm sao mà anh ấy và cậu chưa ở cùng một chỗ à? Dường như anh ấy cảm thấy rất hứng thú với Sầm Tử Tranh nha!”
Ngải Ân Hà cũng không nhìn đi chỗ khác, mà nhàn nhạt nói: “Quý Dương luôn là người đùa giỡn với tình yêu, làm sao anh ấy có thể cảm thấy hứng thú với cô ta?”
Ngoài miệng tuy nói vậy, nhưng trong đôi mắt dần hiện ra vẻ lo lắng…..