Những lời này của Sầm Tử Tranh lời nói ra, cô cảm thấy vô cùng hối hận, bởi vì cô nhìn thấy rõ ràng đôi mắt Cung Quý Dương bắt đầu nheo lại, giữa con ngươi tà mị mang theo chút vẻ không vui…..

“Nếu không phải vừa rồi em có phản ứng ngây ngô vụng về, anh sẽ cho rằng em đã từng hôn qua rất nhiều người, cho nên……”

Anh dừng lại một chút, lập tức vui mừng, bờ môi mỏng liền nâng lên lộ ra lúm đồng tiền tà mị, trở mặt nhanh như lật sách: “Sau này không nên nói những lời khiến anh mất hứng, nghe chưa, Tranh Tranh…..”

Giờ phút này trong lòng cô cảm thấy khổ sở, cảm thấy choáng váng, hoa mắt: “Cung Quý Dương, tốt nhất là anh nên giết tôi đi….Chẳng lẽ anh không biết rằng da mặt của mình quá dày hay sao?”

“Tranh Tranh, em là bảo bối cả đời này anh phải quý trọng, làm sao mà anh có thể giết em được chứ, ngoan ngoãn chấp nhận anh có phải tốt hay không?” Trong nụ cười của Cung Quý Dương có đầy hương vị mê hoặc lừa gạt.

Nhìn vẻ mặt cười xấu xa của anh, Sầm Tử Tranh hy vọng giờ phút này có một tia chớp đánh xuống, đánh chết cái tên không tim không phổi mà còn nghe không hiểu tiếng người này.

“Cung Quý Dương, có biết nụ hôn vừa rồi của anh cho tôi cảm giác gì không?” Cô cố nén đau buồn trong lòng và ý nghĩ muốn xé nát bộ mặt của anh ta đi, nghiến răng nghiến lợi hỏi.

“Anh đoán là…..” Cung Quý Dương giống như đang muốn diễn trò cùng với cô, anh cố ý thần thần bí bí cười nói: “Là tiêu….hồn sao, nhìn bộ dạng vừa rồi của em có lẽ là như vậy rồi!”

Sầm Tử Tranh không thèm tức giận nữa, cô lạnh lùng mở miệng nói: “Tiêu hồn? Thật sự là rất buồn cười, nếu có một con gián bò miệng anh mà anh cảm thấy tiêu hồn được sao?”

“Có phải em đang nhắc nhở, để anh luyện tập thêm đúng không?” Cung Quý Dương giận quá hóa cười, đây đúng là lần đầu tiên có người phụ nữ miêu tả nụ hôn của anh giống như con gián bò qua.

Ngón tay thon dài từ cánh môi của cô trượt xuống, dừng lại ở chiếc cổ mạnh khảnh: “Tranh Tranh, một khi đã như vậy, em có đồng ý làm đối tượng luyện tập của anh không?”

“Anh, anh đừng có mơ!” Sầm Tử Tranh che đôi môi của mình lại: “Anh đúng là quỷ chán ghét, cút ngay!”

Bộ dạng vùng vẫy của cô, trong mắt anh, ngược lại rất hấp dẫn, gợi lên dục niệm bên trong người đàn ông, ngay sau đó, cả người Cung Quý Dương phủ xuống, bàn tay cứng như thép dễ dàng siết chặt hai tay của cô.

Ngay sau đó, anh hạ người xuống, kịch liệt mà cuồng bạo bắt lấy cánh môi cô, mãnh liệt mà vội vàng ngấu nghiến đôi môi quá mê người của cô.

Cánh môi cô ngọt ngào, mềm mại và cũng rất mê người vượt quá sức tưởng tượng của anh, cảm giác hôn môi cô, vô cùng ấp ám và tuyệt vời, người phụ nữ trong lòng mềm mại như nước, đây là cảm giác mà những người phụ nữ khác chưa từng mang lại cho anh…..

Dần dần, anh không thỏa mãn khi chỉ môi chạm môi đơn thuần nữa, anh muốn nhiều hơn, càng nhiều…..

Môi mỏng khiêu gợi di chuyển đến lỗ tai mẫn cảm của cô, khẽ cắn vào chiếc cổ trắng ngần, âm thanh tràn ngập mê hoặc dịu dàng: “Tranh Tranh, ngoan, hé miệng, để cho anh có thể nhấm nháp hương vị ngọt ngào của em…..”