Mùa xuân tháng ba, trên đường phố Đài Bắc.

Màu sắc thịnh hành đến từ Milan vừa mới lướt qua, từ trong ngõ nhỏ đến phố lớn của Đài Bắc bỗng xuất hiện một điểm sáng thời thượng, dưới ánh mặt trời, một cô gái nhẹ nhàng tỏa sáng…….

Chỉ thấy mái tóc dài đen nhánh hờ hững rũ xuống vai cô, phong cách ăn mặc thoạt nhìn có vẻ đơn giản nhưng không làm mất đi nét thời thượng vốn có, không những thế còn toát lên nét quý phái hơn hẳn người thường. Làn da trắng như tuyết hiển hiện dưới ánh mặt trời, tựa như một phiếm bơ trơn nhẳn vô cùng bóng bẩy.

Nhất là nụ cười tỏa nắng khiến bao người say mê luôn thường trực nơi khóe môi cô, nó được xuất phát từ nội tâm, vô cùng chân thành và ấm áp, so với ánh mặt trời còn rực rỡ hơn…..

Cô là Sầm Tử Tranh, sinh viên năm nhất tại Học viện thiết kế thời trang Paris nước Pháp. Năm nay lấy tư cách là một sinh viên trao đổi, đến đại học Đài Loan để trợ giúp trong việc thiết kế màu sắc, từ bé đến lớn cô vẫn được gọi là ‘Cô gái thiên tài’, chỉ mới mười sáu tuổi, cô đã bộc lộ khả năng thiên phú của mình trong lĩnh vực thiết kế thời trang.

Mà lúc này đây, cô đang tận dụng ngày chủ nhật hiếm hoi của mình để đi dạo một vòng quanh các cửa hàng thời trang mà mọi phụ nữ đều yêu thích, tự mình đi tìm chút cảm hứng cho tác phẩm tiếp theo.

Khi cô đứng trước một cửa hàng được trang trí vô cùng lộng lẫy, ánh mắt bỗng sáng hẳn lên, rõ ràng nơi này tập trung rất nhiều quần áo và trang sức với kiểu dáng thịnh hành nhất hiện nay, hơn nữa……

Sầm Tử Tranh liếc mắt một cái liền dễ dàng nhìn thấy chiếc xe thể thao xa xỉ đang đỗ ngay cửa!

Có tiền thì ngon lắm à? Tùy tiện đem xe của mình vứt ngổn ngang ở bên đường, có chỗ đậu xe thì không dùng, vừa nhìn qua liền biết ngay là kẻ ăn chơi trác táng hoặc là nhà giàu đến mấy đời rồi!

Sầm Tử Tranh nhún vai, vốn dĩ định cứ như vậy mà đi vào trong cửa hàng, nhưng lại suy nghĩ một chút, bước nhanh đến trước xe…..

Điệu bộ tựa như một vị tiểu thư quyền quý bên trong cửa hàng kia, tuy rằng mình chỉ là một sinh viên, nhưng mà để mặc mộc thế này cũng không tốt, thế nên, cô liền vênh vênh váo váo tận dụng kiếng xe của người ta, thuận tay trang điểm cho mình một chút.

Ừm! Không tệ! Sầm Tử Tranh nhìn vào kiếng xe nở nụ cười tự tin, tầm mắt đột nhiên rơi vào tấm kính trong suốt bên hông….một tia cười quỷ dị thoáng hiện lên giữa đôi con ngươi trong veo tinh nghịch của cô!

Ánh mặt trời chiếu lên trên thân xe, nhàn nhạt phải xạ vào tấm kính thủy tinh bóng loáng, thế nhưng nhìn kỹ trên đó…..

‘Đáng bị ghi giấy phạt’ (cái này ghi bằng son môi ý!)

Những con chữ to oành đỏ rực nằm hiên ngang bên trên, mang đến một loại cảm giác vô cùng sảng khoái.

Sầm Tử Tranh chậm rãi cất son môi đi, đắc ý ngắm nhìn kiệt tác của mình! Mặc dù đã làm hỏng cây son rồi, thế nhưng lại trút được lửa giận liền cảm thấy vô cùng sảng khoái!

Những người thối tha thích đi khoe khoang như vậy nhất định phải hung hăng dạy dỗ một trận mới đúng!

Sầm Tử Tranh hí hửng với trò đùa quái ác của mình, ánh mắt tinh nghịch liếc qua mấy chữ siêu to kia một lần nữa, hưng phấn cười vang rồi đi vào bên trong cửa hàng.

Màu sắc chủ đạo bên trong cửa hàng là sắc vàng rực rỡ tựa như một cung điện thu nhỏ, liền khiến cho những mẫu thiết kế được trưng bày nơi đây trở nên sống động vô cùng, sau khi bước vào bên trong, Sầm Tử Tranh chỉ có thể chậc lưỡi tán dương.

Qủa không hổ danh là một cửa hàng có tiếng, mặt tiền tuy đơn giản nhưng nội thất bên trong lại khiến người ta cực kỳ kinh ngạc!