Sau khi ra khỏi trụ sở thì 4 cô nàng đi dạo xung quanh. Hôm nay các nàng phối đồ khá đơn giản và năng động.

" nè Di Di à! Bà nghĩ chúng ta về Việt Nam sẽ ổn chứ? ở đây cũng tốt mà "-T. Băng

" ừm đúng đó, bà nghĩ quyết định này là đúng đắn? "- Ái Vũ thắc mắc hỏi theo

T. Di không trả lời mà quay qua T. Thanh -" bà thấy sao Thanh Thanh? "

" ừm không vấn đề gì, chỉ cần 4 mình đi chung thì không sao cả! "-T. Thanh nghiêng đầu cười

" ừm được, hảo tỷ mụi chúng ta cùng đồng cam cộng quýt, có phúc cùng hưởng có họa... à.. ừm... thì tự ôm "- tác giả của câu này không ai khác, là Ái Vũ

Sau khi phán ra một câu rất chi là anh hùng hồn thì lãnh trọn 3 quả " cóc " của 3 cô bạn. Hoảng quá Ái Vũ ôm đầu nhăn mặt nhìn đám bạn

" ahsssss...sao dám đánh bà, chê mình sống lâu quá à tam tiểu yêu kia? "

" Hừ xem lại mình xem, còn dám anh hùng tuyên bố à? "- ( tg: T. Di tỷ à đừng có hừ có được không, thật là lạnh a~)

" ha Tiểu Vũ à, xem ra ngươi chưa rõ tình thế rồi, có muốn ăn cóc nữa không? "- T. Băng hùng hồn săn tay áo, tình hình sắp gây cấn thì...

" Băng à, mùi thịt nướng ở đâu thơm quá trời, đi ăn thôi, đó rồi "- Thiên Thanh là đang muốn dẹp loạn a~ vả lại sáng giờ cô chưa ăn gì nên muốn rũ thử, không ngờ kết quả hơn cả sự mong đợi. T. Băng từ nét mặt hùng hổ khi nghe đến ăn thì vẻ mặt lại chuyển thành con cún con

" được được, đi ăn thôi, tui cũng đói quá nè! "- Sau đó là là lôi Thiên Thanh đi trước. Bỏ lại hai gương mặt tỉnh như điện phía sau.

T. Di từ gương mặt lạnh thì trở lại bình thường đi lại bá vai Ái Vũ và phán một câu

" chắc chắn sau này chuyện bí mật quốc gia không nên cho con tiểu yêu chuyên gia lật mặt kia tham dự "

Ái Vũ gật đầu đồng tình và tiếp lời

" nếu không sẽ mất nước như chơi "

Và hai người lẽo đẽo đuổi theo hai nhỏ trước