Đã từng nghe nói người tu chân đến Nguyên Anh kỳ là đã có nguyên thần, khi tu chân giả nguyên thân bị diệt thì nguyên thần vẫn còn tồn tại không chết mà có thể phụ thể hoặc chiếm đoạt thân xác người khác sống lại. Hắn lúc đó còn không dám tin những gì mình nghe thấy, giờ hắn thật sự tự mình trải nghiệm chuyện này rồi, hắn còn có thể không tin sau.

“Ta hỏi lại lần nữa, ngươi rốt cuộc là ai, tại sao lại ở trong thức hải của ta.” Vừa nói Kỳ Phong cũng âm thầm chuẩn bị. Làm người tu chân không thể nào không biết thức hải là nơi quan trọng như thế nào với một tu chân giả, hắn không thể để thức hải của mình bị tổn thương dù chỉ một chút cũng không được, hắn cũng không cho phép bất kỳ vật thể khác ngoại trừ Đoạn Hồn có thể chiếm đóng thức hải của hắn, muốn chiếm thân xác của hắn vậy thì chờ nguyên thần câu diệt đi.

“Ha ngươi không cần biết ta là ai, ngoan ngoãn chấp nhận để ta thôn phệ không cần chống cự, ta nhất định sẽ để ngươi chết một cách nhẹ nhàng nhất.” Quách Du hắn đã sống hơn ngàn năm thấy không ít thiên tài địa bảo nhưng thần thể thì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, không nghĩ tới tuỳ tiện tìm một thân xác lại chiếm được một thân xác tốt như vậy, song linh căn, có bí mật không gian, đã vậy còn là thần thể. Đây là hắn cỡ nào may mắn a.

“Ha ha...không nghĩ tới hắn gần hết thọ nguyên vì chiếm được nơi kết Hồi Nguyên Quả mà bị đuổi giết, cứ tưởng hắn tu luyện đến đây sẽ là kết thúc không nghĩ tới lại còn có con chuột tự mình dân tới cửa. Ha ha...đúng là ông trời cũng giúp hắn mà.”

Kỳ Phong đến đây đã hoàn toàn xác định đây là đoạt xá. Đáng chết, đáng lý ra hắn phải cẩn thận chú ý hơn một chút là sẽ phát hiện ra có trá trong chiếc nhẫn này, một chiếc nhẫn bình thường lại dùng nhiều tầng cấm chế như vậy không phải là làm cho hắn tập trung phá giải cấm chế mà phân tâm sao. Mà đúng là nguyên thần này thật sự đã lừa được hắn không phải sao.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Giận dữ Kỳ Phong quát.

“Ah...tiểu bằng hữu không cần giận dữ, vì thể xác của ngươi không tệ ta phá lệ nói cho ngươi biết để đến lúc ngươi đi đầu thai cũng không cần thắc mắc là mình chết về tay ai. Ta là Quách Du, gia chủ Quách gia, ta có thể hứa với ngươi sau khi thôn phệ thần hồn của ngươi ta nhất định sẽ sử dụng thân thể của ngươi thật tốt.”

Dùng thần niệm nhìn thấy rõ hình bóng lão giả trong thức hải của mình Kỳ Phong dùng thần niệm hỏi: “Quách Y Doanh là gì của ngươi.” Lúc đầu hắn còn dự định để người này đi luân hồi, hắn biết một người tu luyện đến tình trạng này cũng không phải dễ dàng gì, cũng không thể triệt người tận góc. Nhưng nếu có liên quan đến Quách Y Doanh loại người làm hại tiểu Hoả của hắn này thì lại là chuyện hoàn toàn khác.

Hắn Huỳnh Kỳ Phong là người có thù tất báo.

Kỳ Phong biết hắn một khi thật sự bị nguyên thần này thôn phệ vậy hắn cũng đừng mong có cơ hội đi đầu thai chuyển thế. Đừng nghe nguyên thần tên Quách Du nói nhảm, loại chuyện thôn phệ thần hồn này cũng không phải chuyện đùa, hắn sao có thể để loại chuyện này xảy ra trên thân hắn được cơ chứ.

“Ngươi là bạn của Y Doanh, ha ha..tốt tốt. Đó là ái nữ của ta nha, ha ha...là tương lai của Quách gia ta a.” Lúc này thì Kỳ Phong đã không còn gì để nói, một người gia chủ làm ác nhân, lại có nữ nhi như thế đúng là cha nào con nấy không thể nghi ngờ. Theo Quách Du hắn nói thì có thể thấy được tình trạng Quách gia trong tương lai sẽ là như thế nào đi. Có thể là một trong tứ đại gia tộc cũng xem như Quách gia của ngươi mai mắn.

Cũng không nói nhiều Quách Du hắn nhiều năm lăn lộn hắn cũng không muốn đêm dài lắm mộng, hắn bắt đầu thôn phệ thần hồn Kỳ Phong, thần hồn của hắn bắt đầu bị câu kéo.

“Đoạn Hồn!”

Kỳ Phong biết Nguyên Anh kỳ tu sĩ là cỡ nào đáng sợ, nhưng có đáng sợ thì đã sau. Kỳ Phong hắn sau có thể để cho chuyện này có thể xảy ra được.

Một đôi cánh trong suốt màu tím từ ngực trái từ lâu đã được Kỳ Phong đều động lập tức bao phủ lấy thức hải đồng thời Đoạn Hồn cũng cùng lúc xuất hiện.

Từ đầu Kỳ Phong đã làm tốt công tác chuẩn bị nhất là câu thông với Đoạn Hồn buộc Đoạn Hồn ẩn nhẫn, hắn cần có thời gian đi bảo vệ thức hải tránh để Đoạn Hồn làm thức hải bị thương. Nếu không bảo vệ thức hải, với sức mạnh của Đoạn Hồn Thần Binh thì nguyên thần kia bị diệt vậy thức hải của hắn cũng đừng mong còn được nguyên vẹn.

“Ngươi hình như còn không biết ta chờ động thủ phải ẩn nhẫn như thế nào a.” Đoạn Hồn lúc này mới hiện thân, là một thanh bạch ngọc thần linh khí trôi lơ lững trước mặt nguyên thần Quách Du.

Đến lúc này nguyên thần Quách Du hoàn toàn hiểu vì sau tên tiểu tử này còn không sợ chết, đứng trước Nguyên Anh cường giả còn có thể ung dung đối đáp, hắn nên nhận ra sớm đều này mới phải a.

“Khoan đã.” Hắn đây là thần trí bị hỏng rồi mới cho rằng người này chính là con chuột con, con chuột còn có thần khí. Không đây chắc chắn là thần linh khí đã có trí tuệ đi. Còn có tử quang đang bao lấy thức hải này nếu như hắn đoán không sai vậy chẵn phải là thứ mà những người kia tìm kiếm sau. Quách Du hắn cần phải sống sót, nhất định cần phải thoát được ra ngoài.

“Thả ta đi ta cung cấp thông tin Hồi Nguyên Quả cho ngươi, ngươi cũng biết Hồi Nguyên Quả quan trọng như thế nào với tu chân giả. Phục dụng một quả Hồi Nguyên có thể tăng lên năm trăm năm thọ nguyên. Đây chính là thần vật a, tin tức này ngươi thấy hữu dụng chứ?” Quách Du hắn mới không tin người trẻ tuổi này sẽ không đọng lòng tham với Hồi Nguyên Quả.

“Ta không tin ngươi.”

Người này là con cáo già, ở trong thức hải của hắn nhìn thấy những thứ không nên thấy, đã vậy từ đầu đã muốn giết hắn, người mà từ đầu đã không có ý định buông tha cho hắn như vậy hắn có thể thả cho hắn đi được. Không có khả năng, người này một khi thoát ra vậy Kỳ Phong hắn cũng đừng nghĩ còn có thể tồn tại ở Tu Chân Giới này nữa. Nguyên thần này không thể thả.

“Trong giới chỉ của ta có bản đồ, chỉ cần ngươi để ta đi ta sẽ chỉ ngươi cách xem bản đồ. Còn có ta tặng ngươi ngọc bài danh ngạch tiến vào Nhất Tinh bí cảnh thì thế nào?”

“Ngươi nghĩ ta là con nít ba tuổi? Ngươi có thể tuỳ tiện nói cái gì Hồi Nguyên Quả, cái gì bản đồ là có thể lừa gạt ta tin ngươi sau? Còn có ta chỉ cần tiêu diệt ngươi giới chỉ không phải thuộc về ta rồi còn cần đến ngươi đưa cho ta sau?”

“Không không ta không có gạt ngươi, Hồi Nguyên Quả là có thật, sáu tháng trước chính ta đã tận mắt nhìn thấy nó khi đó Hồi Nguyên Quả còn chưa thuần thục, ta nghĩ qua ba tháng nữa là Hồi Nguyên quả sẽ chín. Bản đồ là chính ta vẽ, ngươi nhất định phải tin ta, ta dùng là màu được luyện chế từ Lục Sắc Hoa để vẽ, bất kể ngươi sử dụng cách gì cũng chỉ làm cho nó đổi màu mà không thể hiện lên bản đồ chân chính, chỉ có ta biết cách xem được nó.”

“Không cần, ngăm vào nước rồi dùng thần niệm nhìn xem không phải được được rồi sau?”

“Ah…sao ngươi có thể biết được cách chân chính để xem bản đồ là ngâm vào bạch thuỷ. Ta nhớ ra rồi, lúc ta tìm đến nơi có Hồi Nguyên Quả được một lúc thì gặp người đến, ngươi là biết được cách giải bản đồ chính từ người đó đúng không, có phải chính là hắn đã nói cho ngươi biết có đúng hay không?” Người đó tu vi cao hơn hắn Quách Du hắn biết chính mình là không có khả năng đánh lại người này lúc hắn đã muốn rút lui, nếu không phải cái tên đó đe doạ bắt ép hắn giao ra bản đồ thì mới để hắn bình an rời đi làm sao tên tiểu tử này có thể biết được. Thật là tức chết Quách Du hắn quá đi mà.

“Kỳ Phong trợn trắng mắt, tuỳ tiện nói dốc vậy mà lại đúng rồi. Ha…Hắn thật ra chỉ nghĩ dùng nhiều màu sắc như vậy thì ngăm vào nước cho trôi bớt đi là có thể xem được vậy mà lại đúng rồi, cái tên

“Vậy thì ta sẽ chỉ ngươi đường trở lại nơi khảo hạch Dịch Thần Tông đi. Nữ nhi ta đang tham gia khảo hạch ngươi là quen biết nữ nhi của ta vậy ngươi chắc chắn là bị lạc đường, người cách nơi khảo hạch hơn ngàn dặm về hướng nam ngươi cần phải quay lại a.”

“Cám ơn ngươi đã nhắc nhở ta nhưng ngươi là biết quá nhiều, ta không thể thả ngươi đi được, xin lỗi.”

“Tiểu chủ nhân, nói nhiều với hắn làm gì, việc còn lại cứ giao cho ta đi.” Nó là sợ Tiểu chủ nhân mềm lòng, tên cáo già này muốn lừa Tiểu chủ nhân của nó thả hắn đi. Còn lâu nó mới đồng ý, tên này cũng chỉ là một nguyên thần nho nhỏ của cái vị diện này mà thôi, còn không đáng để nó ra tay nhưng vì Tiểu chủ nhân nó nhất định phải tiêu diệt những kẻ có ý định làm hại đến tiểu chủ nhân của nó, bất kể người đó là ai. Nó Đoạn Hồn phải bảo hộ Tiểu chủ nhân, chờ tiểu chủ nhân đủ mạnh nó nhất định phải đưa người an toàn trở về Linh Giới.

“Ngươi...”

Đoạn Hồn biến thành một đoàn bạch quang hiện lên bao trùm lấy nguyên thần Quách Du, mặt cho nguyên thần Quách Du ra sức dãy dụa muốn thoát cũng thoát không được, trong nháy mắt nguyên thần bị đánh tan toàn bộ bị đoàn bạch quang cuốn lấy cùng lúc biến mất, trong thức hải Kỳ Phong toàn bộ không còn bóng dáng nguyên thần Quánh Du tồn tại.

Đoạn Hồn Thần Binh không phải là linh khí mà là thần linh khí lại là Thần Binh đến từ thần giới, một khi phát động thần lực nếu hắn không dùng Tử Linh cũng chính là đôi cách màu tím ẩn thân hình long vũ ấn ký trước ngực trái của hắn được hắn đều động bao phủ bảo hộ thì có phải thức hải của hắn cũng bị thần lực của Đoạn Hồn đánh tan như nguyên thần kia luôn rồi không.

Thu hồi Tử Linh trở về hình dạng long vũ ẩn trở lại trên ngực trái lúc này Kỳ Phong mới thở phào nhẹ nhõm, Kỳ Phong không khỏi rùng mình, nếu hắn phát hiện chậm một bước có phải hắn thật sự sẽ bị thôn phệ rồi không. Đưa tay sờ lên ngực trái của mình, thật may hắn còn có đôi cánh Tử Linh cũng là bí mật thân phận mà hắn muốn đi khám phá.

“Tiểu chủ nhân, người không sao chứ?”

“Cám ơn ngươi Đoạn Hồn, ta chỉ là có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi một lúc thì tốt rồi.” Thật sự hắn cũng không suất nhiều lực, tiêu diệt Quách Du hoàn toàn là do Đoạn Hồn, hắn chỉ là có chút tiêu hao linh lực vì vận dụng và duy trì đôi cánh Tử Linh mà thôi và một phần cũng là do dư chấn khi Đoạn Hồn tiêu diệt nguyên thần Quách Du gây ra, những đều này Kỳ Phong cũng không có nói cho Đoạn Hồn biết mà thôi.

“Vậy ta yên tâm rồi.” Lúc nó diệt nguyên thần kia đã cố gắng khống chế thần lực nhưng vẫn rất mạnh, may mà thức hải được Tiểu chủ nhân bảo vệ không chắc chắn sẽ làm ảnh hưởng đến Tiểu chủ nhân rồi.

Hắn đã kiểm tra rồi, thức hải của hắn ngoài Đoạn Hồn ra cũng chỉ là một màn sương trắng, thần hồn kia đã hoàn toàn biến mất. Thở ra một hơi đúng là nguy hiểm, từ giờ hắn nhất định sẽ rất cẩn thận.

Nghĩ như vậy nhưng Kỳ Phong cũng chỉ nghỉ ngơi một lúc rồi cầm lên chiếc nhẫn giới chỉ của Quách Du kiểm tra một lượt, “hả..không cần dùng thần niệm đi phá giải nó cũng có thể tự giải rồi?”

Kỳ Phong không biết thật ra cấm chế cũng chỉ có một tầng, tầng thứ hai là do Quách Du nhất thời tạo ra nhầm làm Kỳ Phong phân tâm mà thôi. Quách Du nguyên thần tan biến vậy tầng cấm chế đó cũng tự động tan rã mà thôi.

Dùng thần niệm nhìn vào bên trong chiếc nhẫn giới chỉ Kỳ Phong nhất thời giật mình. Đây là thật là gia chủ Quách gia sao? Nghèo quá hà, cũng không có mấy món đồ có giá trị, cứ nghĩ gia chủ một đại gia tộc là phải có cả đại gia tài luôn mang theo bên mình chứ, đằng này Quách Du hắn vậy mà linh thạch thì nhiều nhưng lại chỉ có một ít pháp bảo cùng pháp khí cộng thêm một ít đan dược linh thảo cấp thấp gì đó còn không bằng một góc chiếc nhẫn trước đó hắn thu được thật nhiều tài vật a.

“Nếu Quách Du nguyên thần mà sống lại hắn nhất định sẽ vì bị chê nghèo mà tức đến chết thêm lần nữa. Hắn là biết mình thọ nguyên sắp tận, mà hắn trên có trưởng lão dưới có nữ nhi cùng chúng đệ tử, nên pháp bảo tài vật hắn chia cho chúng đệ tử và giao hết cho nữ nhi rồi còn đâu a.”

Tuy không có nhiều tài nguyên nhưng lại thật sự có một tấm bản đồ, đây chính là tấm bản đồ chỉ dẫn đến nơi có Hồi Nguyên Quả đi, ít ra hắn thu hoạch lần này cũng coi như không tệ.

“Ah…có phải hắn nghĩ hơi quá rồi không ta, thiên tài địa bảo chứ có phải rau cải trắng đâu, cứ muốn có nhiều là sẽ có nhiều a, ha ha..” Tự chế nhạo mình một phen Kỳ Phong nhìn thấy trong nhẫn còn có một chiếc hộp ngọc, tiện tay cầm luôn ra xem.

Nhìn một lượt thì đại khái chiếc hộp ngọc này cũng không có gì đặc biệt, quan sát qua không có cái gì cấm chế Kỳ Phong lật mở ra xem. Thì ra hộp ngọc này cất giữ năm tấm ngọc bài, là ngọc bài danh ngạch tiến vào Nhất Tinh bí cảnh? Đúng rồi không phải nguyên thần Quách Du cũng nói như thế sao?

Lúc hắn phá vỡ chiếc nhẫn trữ vật thứ nhất hắn cũng thu được hai tấm ngọc bài giống hệt ngọc bài hắn cầm trên tay này, lúc đó hắn còn không biết ngọc bài này là dùng để làm gì, thì ra nó là vật quan trọng như vậy, vậy mà để Kỳ Phong hắn chiếm đến bảy tấm.

“Ít nhất hắn cũng còn thu được mấy thứ quan trọng nếu không hắn thật đúng là làm chuyện lổ vốn rồi.”

“Thu thập một chút Kỳ Phong quyết định tìm đường trở lại khu vực khảo hạch, ha...hắn vậy mà đi lạc đến hơn ngàn dặm, nếu không có nguyên thần Quách Du gia chủ Quách gia này nhắc nhở có phải hắn sẽ còn đi xa hơn nữa hay không?” Kỳ Phong hắn là không có lỗi, lỗi là ở mù đường nha ha ha..

Mất năm ngày ẩn thân tìm đường trở về cuối cùng hắn cũng thở phào nhẹ nhõm vì trong thần niệm của hắn cuối cùng cũng xuất hiện đệ tử Dịch Thần Tông a.

Ah sao lại có cảm giác như vừa tìm được người thân sao bao ngày xa cách nhỉ, quăng đi suy nghĩ loạn thất bát tao qua một bên Kỳ Phong ẩn đi linh lực thả người nhẹ nhàn tiếp cận nhóm đệ tử Dịch Thần Tông này.

Ah như thế nào lại là nhóm người Quách Y Doanh nữa, không trùng hợp như vậy chứ, đúng là âm hồn bất tán mà, hắn đây có tính là xui xẻo hay không a.

Hả?…mà thế nào lại đánh nhau cùng với nhóm người Kiến Huân sư huynh thế này? Hắn cũng chưa từng được xem nhóm người Kiến Huân sư huynh động thủ, cao thủ Luyện Khí chín tầng đánh nhau nha, hắn có thể ở một bên làm khán giả không nhỉ?