Hạ lan quay về lai căn nhà cũ đâỳ kí ức vui vẻ giờ đây thì tràn đầy đau khổ cả tận cùng.

Mở cửa ra tiếng cười đùa nam nữ truyền vào,lòng Hà lan run lên cứ tưởng lòng đủ dũng cảm để chấp nhận sự thật nhưng mà lòng vẫn đau.Mất một lúc sau mơi bình tĩnh lại và lạnh giọng nói ;

‘các người còn chưa đi! Tôi sẽ báo cảnh sát kéo 2 người ra khỏi nhà tôi ’

Tiếng bước chân chạy lại Tiểu mẫn cầm tay tôi giong chân thành nói ;

‘Hạ lan tât cả chỉ là hiểu lầm mà thôi!;

Lòng hạ Lan đau nhói cô ước j cũng như vâỵ nhưng lý trí rất nhanh tỉnh táo lại và nói;

‘hôm wa cô nói là bị lừa,hôm nay lại nói là hiểu lầm.CÔ coi tôi là con ngốc dễ bị lừa à!’;

Bỗng tiêng nói đàn ông vang lên ;

‘Em cần j hạ thấp mình noí thật cho cô ta biết đi,anh nuôi em!’nói xong ánh mắt tràn đầy nhu tình

Tiểu mẫn mặt biến đổi vẻ mặt thành người đàn bà chanh chua nói ;

‘Tôi cũng không muốn diễn kịch nữa!nếu k phải vì tiền của cô thì tôi lúc nào cũng giả vờ lm Tiểu bach thỏ,cả người lúc nào cũng buồn nôn,nhất là lúc trước còn hao tổn tâm trí tiếp cận cô.May mà cô có tiền làm bù nào phần tổn thương của lòng tôi.Mà quan trọng nhất CÔ k thoả mãn được duc vọng của tôi.ak mà cô là con giái mà.Nói xong còn cười đểu 1 cái