-Được rồi, cậu diễn thử cho tôi một cảnh bị cướp xem nào!!! Người lên tiếng là Phan Thái Vân-hội trưởng câu lạc bộ kịch. Cô nói xong mắt nhìn vào một cậu học sinh đứng gần đó

-Quang Bảo, cậu diễn với cậu ta đi!!

-Vâng, hội trưởng!!

Đọc đoạn đối thoại trên, có lẽ mọi người đã biết là nó đang ở đâu rồi. Đúng vậy, chính là địa điểm nó định ra sau khi rời khỏi câu lạc bộ âm nhạc- câu lạc bộ kịch. Cũng như câu lạc bộ âm nhạc, ở đây cũng phải qua một bài kiểm tra để thể hiện tài năng sau đó mới được xem xét là có được vào hay không. Bây giờ nó đang diễn cảnh bị cướp với cậu Quang Bảo gì đó ở trên, nó- trong vai nạn nhân và cậu gì đó- trong vai kẻ cướp.

Được rồi, để nhớ thử xem những người bị cướp thì thường nói gì nhỉ!! Nó suy ngẫm một giây cố gắng nhớ lại những gì mình thấy trong TV rồi ra hiệu cho hội trưởng có thể bắt đầu.

Kẻ cướp: -Chào em gái, trông em xinh thế này mà đi có một mình buồn nhỉ?? Nói xong nở nụ cười của mấy tên du côn.

Chà, không hổ danh là thành viên của câu lạc bộ kịch, mới một giây thôi mà biến đổi sắc mặt nhanh ghê.

Nạn nhân (lập tức quỳ xuống, giả bộ mếu máo): -Xin anh cướp tha cho em, nhà em nghèo lắm trên có mẹ già dưới có chó nhỏ cần em chăm sóc, thực sự em chỉ đem nửa triệu trong túi thôi!!

Khóe miệng khán giả (các thành viên trong câu lạc bộ nhá) giật giật, người ta chưa nói muốn cướp hay làm gì mà sao tự khai hết ra vậy trời!!. Quang Bảo nhìn nó không biết diễn câu thoại tiếp theo ra sao. Một lúc lâu sau lấy lại bình tĩnh, cậu tiếp tục diễn

Kẻ cướp; -Em không những xinh mà còn thông minh nữa, mau lấy tiền ra!!! Cậu quát lên theo kịch bản.

Nạn nhân (thút thít): -Không, dù có chết em cũng phải bảo vệ số tiền này!!

Kẻ cướp: -Con này gan nhỉ, vậy thì cô em đừng trách anh đây nặng tay!!!

Nạn nhân (lập tức đứng lên, chẳng biết rút cây gậy ở đâu ra, tạo dáng sẵn sàng nghênh chiến): -Ta đã cầu xin ngươi hết lời rồi, vậy thì đừng trách ta vô tình, hôm nay ta sẽ thay mặt Đảng và Nhà nước khử ngươi để trừ hại cho dân!!!! (Sau đó bay vào đánh kẻ cướp túi bụi)

Khán giả (mặt đầy hắc tuyến): "Cái này... hình như...hơi lố rồi!!" (=_=")

-Ngừng!!! Tiếng Phan Thái Vân vang lên kết thúc cảnh diễn.

Nó đang hăng say đánh "kẻ cướp" thì dừng lại, Quang Bảo nằm dưới đất thấy trời đầy sao.

Xong rồi sao?? Mình còn chưa diễn xong mà?? Nó khó hiểu. (t/g: đánh người ta cỡ đó rồi mà còn chưa xong =_=")

Sau đó là một mạch lời nhận xét của Phan Thái Vân, đại loại như là biểu cảm còn chưa sâu sắc hay lời thoại chưa ổn cần về luyện tập thêm, nó nghe cái hiểu cái không, cuối cùng tóm gọn lại một câu là : không được gia nhập. Haizz, không cho thì nói không cho đi, dài dòng như thế làm gì.

Nhìn bóng lưng nó ra khỏi cửa, mọi người trong câu lạc bộ thở phào nhẹ nhõm, thực ra với gia thế của nó muốn vào câu lạc bộ nào mà không được, chắc là nó không nhớ đến chuyện này, mọi người thầm cảm thấy may mắn, nó mà vào đây không biết sau này sẽ loạn thế nào nữa, nhớ tới cảnh diễn thử lúc nãy của nó mà mọi người ớn lạnh.

___________________________________________

Câu lạc bộ trà đạo

-Mời chị!! Nó nói xong rót một cốc trà mời hội trưởng uống.

-Nhìn màu trà trông thật đẹp, chắc sẽ không làm người khác thất vọng!! Hội trưởng câu lạc bộ trà đạo mỉm cười rồi cầm cốc trà trên tay nó uống.

2p sau

-Hội trưởng, hội trưởng, ai đó làm ơn gọi 115 đi!!!!!!!!!!!

-Hội trưởng, chị làm sao thế này!!!!! Hoàng Y Nhã, cậu đã làm gì trong trà hả???? Nói xong quay lại thấy nó biến mất từ bao giờ.

Câu lạc bộ trà đạo xôn xao một mảng cùng với tiếng ò e ò e...

Mình pha đúng chỉ dẫn rồi mà ta, chỉ là loại trà đó thiếu một chút mình mới trộn mấy loại khác vào, nhìn màu rất đẹp mà?? Thật khó hiểu!!! Ra khỏi câu lạc bộ, nó nghĩ. (t/g: =_=")

__________________________________________

Câu lạc bộ nấu ăn

-Trời ơi cháy rồi, mau dập lửa, mau dập lửa!!!! Tiếng ai đó hét lên.

-Cái lò nướng của tôi!!!!! Lại một tiếng hét.

-Ôi trời ơi, cả chồng bát đĩa mới mua!!!! Ai đó nhìn dưới sàn toàn đầy những mảnh vỡ vụn rơi tứ lung tung.

Câu lạc bộ báo chí

-Cái máy ảnh của tôi!!!!!! Vừa hét vừa nhìn cái máy ảnh dưới đất bây giờ đã tan nát.

-Ôi trời ơi bài biết tốn hết 5h của tôi!!! Vừa hét vừa nhìn đống giấy vụn với một tập giấy không rõ hình dạng trên bàn.

Câu lạc bộ bóng chuyền

Bốp, cú đánh bóng rất đẹp mắt từ tay nó

Bịch

-Á, cậu ấy bất tỉnh rồi, mau giúp tôi dìu vào phòng y tế!!!! Tiếng ai đó hét lên với mọi người dìu cái người xấu số vừa trúng đòn kia.

Vâng vâng và vâng vâng.....

Chiều đó, loáng thoáng nghe được từ khu hoạt động các câu lạc bộ đồng thanh hét lên

-Hoàng Y Nhããããããã !!!!!!!!!!