"Lâu nay em sống thế nào?" Lý Nghệ Hoành trầm giọng hỏi Phi Phi.

"Rất tốt ạ! Còn chủ tịch thì sao?" Phi Phi ngồi đối diện với Lý Nghệ Hoành bên cạnh cô là bé Hoành Tâm, thằng bé đang ăn bánh ngon lành, có mẹ ngồi cạnh rồi nên không khóc nữa.

Ánh mắt của Lý Nghệ Hoành hiện một nỗi buồn, anh trả lời:

"Không tốt chút nào."

Phi Phi chợt đánh nhẹ cõi lòng, cô liền hỏi: "Tại sao không tốt ạ? Chủ tịch không khỏe ư?"

Lý Nghệ Hoành nhẹ thở ra: "Khỏe hay không cũng đâu liên quan tới em."

Phi Phi nghe câu nói này thì đôi mắt cô hạ xuống, bất giác không biết phải nói gì, có lẽ trong lòng của chủ tịch cô đã không còn tư cách để quan tâm đến anh ấy, dù sao cô cũng đã không còn là thư ký riêng của anh ấy từ rất lâu rồi.

Lý Nghệ Hoành nhìn Phi Phi sau đó anh chuyển ánh mắt sang Hoành Tâm, đôi môi Lý Nghệ Hoành nhẹ cười khi thằng bé ăn rất ngon lành, Hoành Tâm đang ăn thì cũng ngẩng lên cười với Lý Nghệ Hoành, cái miệng của nó dính bánh kem nhìn rất là dễ thương.

"Tại sao ngày đó em ra đi không nói lấy một lời từ biệt?" Lý Nghệ Hoành lại chợt quay sang hỏi Phi Phi.

Phi Phi chỉ trả lời câu hỏi này của anh bằng một câu ngắn gọn:

"Tôi xin lỗi thưa chủ tịch! Ngày đó có một số việc khiến tôi không thể chào chủ tịch lần cuối."

Giọng nói của Lý Nghệ Hoành bỗng gằn xuống:

"Có một số việc sao? Một số việc mà đến cả điện thoại của tôi em cũng chặn, là em muốn trốn tránh tôi cả đời hay là em muốn giấu tôi về Lý Hoành Tâm? Về con trai của chúng ta?"

Lý Nghệ Hoành ánh mắt chất vấn hướng thẳng về Phi Phi, trong khi Phi Phi thì đang lo sợ trong lòng, bàn tay cô đặt trên đùi chợt phải nắm lại, không được cô không thể để chủ tịch biết về thân phận của Hoành Tâm, nếu không anh ấy rất có thể muốn dành lấy Hoành Tâm từ tay cô.

Phi Phi nhanh chóng suy nghĩ cách ứng phó với Lý Nghệ Hoành, cô giữ bình tĩnh nở một nụ cười thản nhiên:

"Chủ tịch biết tên của con trai tôi là Lý Hoành Tâm à? Nhưng mà có gì nhầm lẫn ở đây rồi, Hoành Tâm là con trai của tôi với một người đàn ông khác, anh ấy cũng họ Lý."

Nói xong Phi Phi đưa lên bàn tay trái của mình.

"Tôi đã kết hôn rồi."

Lý Nghệ Hoành nâng nhẹ hàng chân mày, ngón áp út của Phi Phi đeo chiếc nhẫn bạch kim, ánh sáng của chiếc nhẫn lóe lên trong đôi mắt của Lý Nghệ Hoành.

Lý Nghệ Hoành hạ mắt xuống, buồn bã nói lên một câu:

"Đến em cũng vậy."

Phi Phi buôn tay xuống, cô không hiểu Lý Nghệ Hoành muốn nói đến điều gì nhưng đã từng là thư ký riêng bên cạnh anh ấy suốt một quãng thời gian dài, cô có thể cảm nhận được chủ tịch đang buồn.

"Hoành Tâm muốn ăn nữa thì cứ cho nó ăn, tiền tôi sẽ trả, bây giờ tôi có việc phải đi đây, chào em!"

Lý Nghệ Hoành đứng dậy không chút lưu luyến mà bỏ đi, lúc anh ấy đi ngang qua Phi Phi đã rơi xuống nước mắt, từ nãy giờ ngồi cạnh chủ tịch cô đã phải cố kiềm nén đến mức nào, khi anh ấy vừa đi nước mắt không thể giữ được nữa.

Hoành Tâm quay sang nhìn mẹ: "Tại sao mẹ khóc?"

Phi Phi vuốt đầu con trai rồi ôm thằng bé vào lòng, cô thầm nói:

"Hoành Tâm mẹ xin lỗi! Xin lỗi con vì ngay cả khi ba đang ngồi ở trước mặt mẹ cũng không thể nói đó là ba của con."

Hoành Tâm không hiểu tại sao mẹ khóc chỉ biết là mẹ buồn, bàn tay nhỏ xíu của nó đưa lên lau nước mắt cho Phi Phi:

"Mẹ đừng khóc nữa! Hoành Tâm sẽ ngoan!"

Mã Phi Phi nhìn con mỉm cười nhưng trong lòng thật đau nhói, cứ nghĩ rằng mẹ con cô trốn sang đây sẽ chẳng bao giờ gặp lại Lý Nghệ Hoành. Vì tình yêu cô đã mất đi chủ tịch rồi nhưng cô không thể để mất đi Hoành Tâm nữa, nó là tất cả của cô, là thứ vô giá nhất mà ông trời đã ban tặng.

Phi Phi bế con ra khỏi cửa hàng nhưng cô không biết Lý Nghệ Hoành đang nhìn cô ở đằng sau. Ánh mắt của Lý Nghệ Hoành chớp nhẹ, bàn tay anh đưa ra với người trợ lý đang đứng ở bên cạnh:

"Xét nghiệm ADN."

Người trợ lý nhặc lấy hai sợi tóc trên bàn tay của Lý Nghệ Hoành cẩn thận cho vào một tờ giấy gói lại:

"Tôi sẽ nhanh chóng mang kết quả đến cho chủ tịch."

Lý Nghệ Hoành bỏ tay xuống, anh xoay người bỏ đi. Lúc bế Hoành Tâm Lý Nghệ Hoành đã bức một sợi tóc của nó, muốn biết nó có thực sự là con anh hay không thì chỉ cần đợi kết quả xét nghiệm.

"Mã Phi Phi nếu thằng bé thực sự là con tôi thì em không xong đâu."

P/S: Được viết theo mong đợi của một bạn về cái kết rõ ràng hơn cho cặp đôi Mã Phi Phi và Lý Nghệ Hoành.

Đây là đoạn Lý Nghệ Hoành gặp lại Phi Phi tại canada.