Hồng Uyển ở gian phòng phá chế, lúc cô pha cà phê, xoay người thì nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng đang quan sát minh của Y Khả Kiều.

"Khả, chị Khả Kiều, có, có chuyện gì không?" Hồng Uyển đầu lưỡi có chút thắt lại, cô thấy Y Khả Kiều chỉ sợ, bởi vì Y Khả Kiều là đại hồng nhân, mà cô cũng chỉ là sao nhỏ. Cho nên mọi chuyện cũng phải nhường Khả Kiều ba phần

Y Khả Kiều lắc lắc người đi tới, khinh miệt nâng cằm của Hồng Uyển lên đánh giá, lạnh lùng hỏi: "Hồng Uyển, cô ở đây không phải là mới ngày một ngày hai, cô cần ở đứng ở phía nào, không cần tôi dạy cô nhỉ?"

Hồng Uyển căng thẳng thẳng nuốt nước miếng, Y Khả Kiều nhất định là ghét cô vì khi nãy nàng đứng ở phía Tuyệt Nhiên, Hồng Uyển bày ra khuôn mặt tươi cười: "Chị Khả Kiều, em mãi mãi ủng hộ chị. Vương Tuyệt Nhiên gì gì đó chẳng hiểu sao lại dám chọc giận chị."

"Ha, coi như cô thức thời."

"Chị Khả Kiều, nếu như không có chuyện gì vậy em đi trước đây." Hồng Uyển nghĩ tới định chạy. Sau lưng lại truyền tới một âm thanh lạnh lùng

"Đứng lại."

Y Khả Kiều vịn lấy bả vai của Hồng Uyển, ghé bên tai cô nói với ngữ diệu quái dị: "Hồng Uyển, tôi muốn cô giúp tôi đối phó với Vương Tuyệt Nhiên."

Hồng Uyển vừa nghe, run cầm cập một chút, gấp rút khoát tay: "Thực xin lỗi, chị Khả Kiều, em không làm được, chị hãy tìm người khác đi."

"Hồng Uyển! Cô cần phải hiểu rõ, cô xem một chút đây là cái gì? Chỉ cần tôi mang những bức hình này tung lên web, sự nghiệp của cô coi như xong rồi!"

Y Khả Kiều mở điện thoại di động ra, bật từng tấm hình cho Hồng Uyển xem.

Hồng Uyển biến đổi sắc mặt, chỉ thấy Y Khả Kiều trong di động chứa rất nhiều cảnh thân mật của Hồng Uyển và Vĩ Phàm. Người phụ nữ này thật ác độc! Ngay cả khi nào cô bị chụp hình lén mà cô cũng không biết.

Y Khả Kiều trào phúng nhìn cô, đợi cô trả lời.

Hồng Uyển đưa tay trái lặng lẽ bỏ vào trong túi quần, khẽ cắn răng: "Được, tôi đáp ứng cô, sau khi xong chuyện, cô nhất định phải trả lại cho tôi những thứ này!"

"Không thành vấn đề, chỉ cần cô giúp tôi, tôi sẽ trả lại cho cô những thứ này."

"Vậy cô nói đi, muốn tôi làm gì?"

Y Khả Kiều ghé bên tai Hồng Uyển, nói nhỏ, chớp chớp mi: "Hiểu không?"

"Đã hiểu." Hồng Uyển gật đầu giống như cười mà không cười.

"Làm cho tốt, chỉ cần cô giúp tôi để Vương Tuyệt Nhiên bị đuổi ra khỏi Tinh Hà quốc tế, về sau chỗ tốt không thể thiếu cô ." Y Khả Kiều cao cao tại thượng, như nữ vương vỗ trên lưng Hồng Uyển hai cái, rời đi gian pha chế.

Hồng Uyển móc di động trong túi quần ra, nhấn nút kết thúc ghi âm. Điềm nhiên như không có việc gì bưng cà phê đi ra ngoài. Nếm thử một miếng, hết sức đắng, hết sức khổ cực, nhưng mà có một câu gọi là thời gian cực khổ đã qua!

Chu Sâm khi đi công tác, làm việc xong là thời gian nghĩ ngơi, trong đầu lúc nào cũng xuất hiện bóng dáng Vương Tuyệt Nhiên. Ở phòng làm việc lần nữa ấn số Vương Tuyệt Nhiên mà gọi nhưng không được. Từ ngày sau khi không kí hợp đồng, Tuyệt Nhiên giống như biến mất khỏi mắt anh, không có một chút tin tức. Lần đầu tiên, lần đầu tiên có một cô gái dám ở trước mắt anh chơi trò mất tích. Nhưng mà, lại làm cho anh có sự hứng thú, anh muốn biết sao cô lại biến mất

Dương bí thư gõ cửa phòng làm việc

"Vào đi."

Dương bí thư đẩy cửa vào, thấy Chu Sâm ngồi trên ghế sofa, cầm di động ngẩn người. Sững sờ xong, đi lên phía trước, lấy một tờ tuần san giải trí đưa cho Chu Sâm: "Chu tổng, anh xem tin tức này đi, tiểu thư Tuyệt Nhiên sợ vì chuyện cô ấy không kí hợp đồng mà ảnh hướng tới hình tượng công ti chúng ta nên đã chủ động lộ ra tin tức cho phía truyền thông, là vì năng lực của cô ấy không đủ, không phù hợp với yêu cầu công ty nên không ký hợp đồng thành công. Vương tiểu thư nghĩ thật là chu đáo, hiện tại mỗi tờ tạp chí lớn, trên internet đều là phê phán, bình luận về cô ấy."