Edit+Beta: Minh Miu

“MD! Tại sao lại đến thế giới giả tưởng rồi?” Hứa Duệ bị kích động mà chạy ra nhà kho xem xét, liền nhịn không được chửi tục.

Lên máy bay cơ giáp, Hứa Duệ rất nhanh liền khống chế điều khiển nó như thế nào, cậu đã nghĩ muốn Việt Lăng Thiên khen cậu một lần. Kết quả vừa qua nhà kho, ở trước mặt cậu đã không còn là sân huấn luyện cơ giáp, mà biến thành các lỗ hổng lấp lánh ánh sáng kim loại giống như các tinh cầu rác rưởi sát biên giới.

Loại tinh cầu này có sinh mệnh tồn tại, nhưng cách địa cầu quá xa, không cách nào tiến hành xây dựng như Hỏa tinh và Kim tinh, cũng không có tài nguyên phong phú. Loại tinh cầu này số lượng rất nhiều, sinh mệnh còn sống tồn tại cũng rất ít, phần lớn là sinh vật cấp thấp. Chúng tán lạc trên hệ ngân hà, giống như gân gà, bỏ thì lại tiếc, ăn thì vô vị.

Nhưng trong quân sự, loài người lại không thể tranh đoạt nó mở rộng địa bàn bên ngoài của mình, mà để chống lại người ngoài hành tinh xâm nhập. Sinh mệnh ở bên trong tinh cầu rác rưởi, tuy cấp thấp nhưng sức sinh sản lại kinh người, chúng cũng không muốn gia nhập vào con người hoặc trở thành tù binh của người ngoài hành tinh, bởi vậy muốn chiếm cứ cái tinh cầu này, liền tất nhiên có một phen ác chiến. Mà làm một người lính, sớm muộn phải đối mặt với máy cái này, cũng là trọng điểm huấn luyện. Chỉ là, loại huấn luyện này là học viên năm thứ ba mới phải đối mặt mới đúng.

“Chú ý, nguy hiểm.”

Âm thanh điện tử nhắc nhở ở trong đầu Hứa Duệ vang lên, Hứa Duệ liền thấy ở phía trước xuất hiện đồi núi nhỏ thịt núc ních nhúc nhích. Cẩn thận nhìn lên, má ơi, đều là cùng loại với bọ ngựa, cùng loại châu chấu, cùng loại với sâu ăn lá biến dị, màu sắc tái nhợt hoặc màu vàng đất, hình thể cực lớn, giương nanh múa vuốt…

“Oa, đồ súc vật! Thật buồn nôn.”

Hứa Duệ nhịn không được nghiến răng, ngũ quan đều co lại thành một đoàn. Cậu còn không biết đây là tinh cầu gì? Cũng không biết đặc tính những trùng tộc này? Mà cơ giáp căn bản là bị cấm điều tra tư liệu có liên quan, cái này khảo nghiệm năng lực ứng biến rồi.

Xuyên qua màn hình, Hứa Duệ nhìn thấy rất rõ ràng những móng vuốt bén nhọn rậm rạp chằng chịt lông, không cần dạy cũng biết những lông này nhất định có chứa độc, mà răng cưa mở rộng như cái càng, chẳng những sắc bén, còn dính dịch nhờn màu vàng, không cần nói, nhất định là nọc độc, hoặc có tính ăn mòn. dammy9694.wordpress.com

Nhìn chúng di chuyển giống như chậm chạp nhúc nhích, nhưng kì thật tốc độ rất nhanh. Hứa Duệ vừa nhìn chằm chằm vào cát bụi cuồn cuồn ngày càng đến gần, vừa lui về phía sau hai bước chuẩn bị biến hình.

“Meo meo, đến một đám người ngoài hành tinh cũng so với cái đám nhục trùng này tốt hơn.” Càng gần càng thấy rõ, cũng càng buồn nôn.

Hứa Duệ cau mày cố giữ vững tỉnh táo, tính toán nguồn năng lượng cơ giáp cùng số lượng trùng phía trước. Kì thật đằng sau có bao nhiêu trùng tộc Hứa Duệ căn bản không biết, nguồn năng lượng cơ giáp lại không cách nào bổ sung được, bởi vì hiện tại cậu đơn độc tác chiến.

Đám trùng hiện tại tụ tập cùng một chỗ thích hợp dùng pháo oan tạc, nhưng là năng lượng ánh sáng pháo cũng là nguồn hao năng lượng nhất. Lúc Hứa Duệ bay lên giữa không trung, liền hướng gò núi nhúc nhích kia bắn một pháo.

Ánh sáng hào quang trên tinh cầu đen nhấp nhoáng, một mảng lớn trùng nhúc nhích bị hóa thành tro tàn. Nhưng lúc bạch quang chói mắt qua đi, cái khoảng trống gò núi kia lại được bổ đầy, tiếp tục hướng về phía Hứa Duệ tiến lên, tựa hồ tốc độ nhanh hơn…

“Má ơi! Đến cùng có bao nhiêu à!”

Hứa Duệ vừa gầm nhẹ vừa điều khiển máy phi hành bay lên cao, muốn quan sát toàn cục. Nhưng tiếc máy bay căn bàn là không bay lên cao được. Hứa Duệ trong nội tâm cả kinh: “Ai nha, chuyện gì xảy ra? Như thế nào như vậy?”

Trên màn hình tư liệu xuất hiện, nguyên lai tinh cầu này ở bên trong có chút chất quặng cùng máy bay cơ giáp có chất liệu tương khắc, ảnh hưởng đến công năng máy bay cơ giáp. Cái này không biết là vì khảo thí, hay là thật? Dù sao, Hứa Duệ đừng muốn nhẹ nhàng vượt qua kiểm tra.

Cưỡng ép như thế này phi hành cũng rất hao tổn nguồn năng lượng, Hứa Duệ đành phải xuống cùng bọn trùng tộc buồn nôn cẩn thận vật lộn. Pháo laser, ánh sáng đạn, laser đao…

Cái đám trùng tộc màu xanh lá huyết dịch phun tung tóe, trên không trung ngưng tự thành từng viên hạt châu xanh lá, rớt xuống tinh cầu thành màu xám đậm. Khủng khiếp nhìn đám nội tạng vỡ nát tràn ra từ thân thể. Tuy ngửi không thấy mùi, nhưng tạo ra hiệu ứng thị giác mãnh liệt làm cho Hứa Duệ nhịn không được muốn ói.

Khó khăn lắm thoát khỏi công kích trùng tộc, Hứa Duệ rút ra đao laser trở tay bổ một phát liền nhanh chóng nhảy ra, trên đất còn chất lỏng màu xanh lá.Di động hình chữ ‘Z’ xinh đẹp, những nơi đi qua liền lưu lại chồng chất phần còn lại tay chân đã bị tàn cụt của trùng tộc, sau đó Hứa Duệ ném một quả đạn ánh sáng: “Mịa nó! Thật là ác.”

Hứa Duệ chỉ dám dùng quả đạn ánh sáng nhỏ, súng laser, đao laser các loại vũ khí nóng loại nhỏ, chỉ sợ nguồn năng lượng cơ giáp sẽ hết. Nếu như dùng hết nguồn năng lượng, đến lúc đó cậu liền thực con mẹ nó chỉ có tay không tấc sắt, cho dù không bị trùng tộc hạ độc giết chết, cũng sẽ bị buồn nôn chết.

Bên này Hứa Duệ cùng trùng tộc bao quanh cậu solo, bên kia Việt Lăng Thiên cùng Phó Tử Đồng nhìn màn hình ảo thảo luận.

“Việt thượng tướng anh thật độc ác, lại dùng máy phi hành hạn chế công năng. Anh sẽ không sợ vợ anh sẽ chịu không nổi?”

“Chỉ có bức đến cực hạn, tiềm năng của con người mới có thể bạo phát đi ra.” Việt Lăng Thiên nhìn chằm chằm vào trong màn hình cơ giáp bạc càng ngày càng thích ứng, phảng phất xuyên qua cơ giáp có thể thấy được Hứa Duệ ngồi trong buồng phi cơ.

“Y, vợ anh lại còn biết võ?” Phó Tử Đồng nhìn chằm chằm vào Hứa Duệ trái đấm móc, phải đá chân, lẩn tránh nửa vòng tròn, cho dù cơ giáp cao bốn mét, nhưng như thế nào động tác liền linh hoạt xinh đẹp như vậy.

Việt Lăng Thiên nhìn trong màn hình bảo bối chiến đấu hăng hái tự hào nói: “Cho nên mới gọi anh tới chế tạo một cơ giáp cho em ấy, thuộc về em ấy cơ giáp độc nhất vô nhị.”

“Không có vấn đề! Ah, quá tuyệt vời! Động tác quá đẹp!” Phó Tử Đồng đột nhiên quay đầu nhìn Việt Lăng Thiên: “Lăng Thiên, tôi nghe nói vợ anh đã từng bởi vì kiểm tra sức khỏe không tốt mà bị Phí Nặc Man từ chối. Máy bay cơ giáp quang bác là do tôi giám chế, năng lực tinh thần không có cấp độ S căn bản là không điều khiển được nó. Chuyện gì xảy ra? Trường quân đội Phí Nặc Man kỉ luật nghiêm minh, không có khả năng lừa gạt…”

Việt Lăng Thiên cười: “Hứa Duệ rất có tiềm lực, chỉ là trước kia không có bị khai thác ra.”

“Vậy tôi có thể lớn mật mà đặt giả thuyết, kì thật chúng ta tại lúc huấn luyện có thể kích phát tiềm lực của quân nhân?”

“Dừng lại đúng lúc.” Việt Lăng Thiên sắc mặt có chút nghiêm túc: “Trong lúc huấn luyện chúng ta một mực đều kích phát tiềm lực của mọi người rồi, nếu như vượt qua được, nhưng ngược lại. Hứa Duệ chỉ là một sự kiện khác.”

“Đúng, cái này tôi sẽ cũng thầy giáo nói chuyện.” Phó Tử Đồng gật đầu, nhìn xem động tác Hứa Duệ bắt đầu chậm lại nói: “Lăng Thiên, có chừng mực. Đám côn trùng này anh thiết lập dũng mãnh không ngừng tiến ra, nhưng vợ anh khí lực nhanh tiêu hao hết rồi.”

“Chờ một chút.”

“Thiếu phu nhân thật đáng thương.”

Hứa Duệ đã mồ hôi đầm đìa, bờ môi trắng bệch. Thể lực tiêu hao sẽ làm cho người ta mệt mỏi, nhưng năng lực tinh thần tiêu hao làm cho cậu đầu đau muốn nứt, thống khổ.

Đám côn trùng buồn nôn vây quanh cậu như thế nào đều đánh không hết, biến hình bọ ngựa, có cánh lớn…Nguồn năng lượng sắp hao tổn hết, thể lực cũng tiêu hao, chỉ có thể dùng năng lực tinh thần miễn cưỡng chèo chống chính mình đem người hướng lên trên, công kích đám trùng loại bỏ, tách ra…

“Súc sinh! Việt Lăng Thiên anh cái trên hỗn đản, một ngày nào đó tôi chơi chết anh!”

Hứa Duệ vừa chửi vừa nâng lên tinh thần thay đổi đối sách. Nguồn năng lượng phải tiết kiệm tới mức thấp nhất, chỉ có thể động tay. Đám côn trùng chém ra mấy đoạn đều có thể sống tiếp, những sinh vật cấp thấp này sinh mệnh quá ương ngạnh rồi, chỉ có thể mổ bụng. Trùng có cánh phải chặt đứt cánh, bọ ngựa phải vặn gảy càng…

Phó Tử Đồng ngửa đầu cười ha ha, vừa quan sát vừa giễu cợt: “Lăng Thiên, vợ anh muốn chơi chết anh, ha ha ha, đáng đời.”

Việt Lăng Thiên nhếch lên một bên miệng, nhìn Hứa Duệ đang cải biến phương thức tác chiến, hoàn toàn không để ý Phó Tử Đồng bên cạnh đang chờ xem phản ứng của anh.  dammy9694.wordpress.com

Phó Tử Đồng liền cười không nổi, người ta căn bản không thèm để ý đến hắn. Không có tí thú vị nào.

Hứa Duệ căn bản là không nghĩ tới Việt Lăng Thiên sẽ nghe thấy cậu nói chuyện, hơn nữa cậu cũng không có ý thức mình nói cái gì đó. Cậu hiện tại vừa mệt vừa đau, toàn tâm toàn ý nhớ kĩ khẩu quyết vận khí toàn thân, chỉ hi vọng bộ khí công lừa bịp kia có thể làm cho cậu khôi phục lại.

Một lần lại một lần kinh nghiệm thể năng cực hạn, tinh thần cực hạn, Hứa Duệ cảm giác mình sắp chống đỡ không nổi nữa. Nhưng trước mặt núi thịt không ngớt, đám côn trùng nhúc nhích thân hình dữ tợn chen tới…

Liếc nhìn màn hình tính toán số liệu, tuy máy bay hiện lên số liệu đám côn trùng bị đánh chết làm kinh ngạc, hiệu suất rất cao, nhưng đồng thời thực sự cho thấy trong phạm vi mười kilomet đám côn trùng căn bản là không có giảm bớt, ngược lại càng ngày càng nhiều. Cái này làm cho Hứa Duệ đang cạn kiệt sức lực cảm thấy có chút tuyệt vọng.

Tuy Hứa Duệ biết rõ đây là chiến trường giả, nhưng nếu là thật thì như thế nào? Dưới tình huống này, cậu nên làm như thế nào? Nếu là Việt Lăng Thiên, anh sẽ làm như thế nào?

Đồng quy vu tận? Hay là bảo tồn thực lực lăn trở lại?

Hứa Duệ cắn môi suy tư, con mắt nhìn chằm chằm phương hướng trên màn hình cùng nhìn xung quanh. Nhắm mắt lại hít sâu một hơi, hướng toàn bộ sức bay lên trên, mở rộng cánh đồng thời quăng xuống một quả đạn ánh sáng. Ánh sáng nổ tung ở bên trong, Hứa Duệ đỉnh đầu đành phải lui lại, cậu tìm được địa phương dễ thủ khó công, khôi phục sức khỏe xong, cũng phải suy nghĩ tốt kế hoạch tác chiến về sau? Chiến trường chính thức, quân bộ nhất định sẽ phái người tới cứu viện binh lính, tuyệt đối sẽ không bỏ rơi mình cậu. Mà cậu, cũng phải đem tình huống báo cáo địa cầu.

“Không tệ!” Phó Tử Đồng vỗ tay tán thưởng: “Lăng Thiên, vợ anh sẽ là quân nhân xuất sắc. Cậu ta về sau có thể cùng anh kề vai chiến đấu.”

“Tôi tin tưởng.”

“Nên chấm dứt?” Phó Tử Đồng quay đầu nhìn về phía Việt Lăng Thiên: “Hứa Duệ năng lực tinh thần ít nhất đạt đến cấp SS rồi, anh nếu lại tiếp tục, dùng sức quá độ, có thể sẽ gặp chuyện không may đấy.”

Việt Lăng Thiên nhìn Phó Tử Đồng, móc ra trên cổ một sợi dây xích nhấn một cái, xuất hiện một chiếc cơ giáp hắc kim cao năm mét.

“Sát! Anh hùng cứu mỹ nhân!” Phó Tử Đồng nhịn không được muốn khinh bỉ Việt Lăng Thiên, nhưng lúc này đi cứu mỹ nhân là thích hợp quá rồi. Giành được tâm hồn thiếu nữ chính là giờ khắc này.

Cơ giáp hắc kim uy vũ xuất hiện trước mặt Hứa Duệ, lúc Hứa Duệ đã có chút tuyệt vọng thở dài, trong nội tâm trào ra cảm giác kích động cùng cảm động đã không có cách nào dùng lời nói mà hình dung được. Cậu hận không thể bổ nhào lên người Việt Lăng Thiên, hung hăn mà ôm anh. Mà Việt Lăng Thiên chính là đạt được kết quả anh muốn.

Rời khỏi chiến trường giả thuyết, Hứa Duệ chân có chút như nhũn ra.Cậu nằm ở trong buồng phi cơ hả to miệng thở hỗn hển hít mấy hơi, sắc mặt vô cùng tái nhợt.

“Tiểu Duệ.” Việt Lăng Thiên đi đến cabin máy bay cơ giáp, nhẹ nhàng ôm lấy Hứa Duệ: “Em vừa rồi biểu hiện quá tuyệt vời.”

“Thật sư?” Hứa Duệ ngẩng đầu, giọng điệu kinh hỉ ngạc nhiên lại dẫn theo phần thất lạc: “Nhưng em không có cách nào tiêu diệt hết trùng tộc.”

“Trùng tộc có thể tiêu diệt hết sao? Em nhìn trên địa cầu rắn, côn trùng, chuột, kiến, mấy vạn năm có bị tiêu diệt rồi chứ?” Việt Lăng Thiên cười an ủi: “Chúng ta phải làm chính là ngăn cản chúng sinh sôi nảy nở số lượng lớn, không uy hiếp an toàn nhân loại. Em làm rất khá, Phó Tử Đồng nói muốn làm cho em một chiếc cơ giáp độc nhất vô nhị.”

Hứa Duệ nghe xong không khỏi lộ ra bộ dáng tươi cười: “Anh còn không có giới thiệu sư phụ cho em quen nữa.”

Việt Lăng Thiên sờ sờ đầu Hứa Duệ: “Lần sau đi, anh ta đã không chờ được mà chạy về thiết kế rồi.”

Nhưng thật ra là Việt Lăng Thiên đuổi Phó Tử Đồng đi đấy, anh hùng cứu mỹ nhân sảng khoái nhưng là anh hùng và người đẹp cùng một chỗ ngươi nông ta nông, bóng đèn lớn Phó Tử Đồng ở chỗ này làm gì vậy?  dammy9694.wordpress.com

“Này, em nghe cái này một chút.” Việt Lăng Thiên mở thiết bị điện tử, bên trong truyền ra thanh âm Hứa Duệ nóng nảy gầm rú: “Súc sinh! Việt Lăng Thiên anh cái đồ hỗn đản, một ngày nào đó chơi chết anh.”

Hứa Duệ nghe xong không khỏi há mồm: “Ách…”

Việt Lăng Thiên nắm cằm Hứa Duệ, giọng điệu trần thuật đều đều: “Em nói muốn chơi chết anh.”

“Ách…” Hứa Duệ đột nhiên cảm giác được nghi hiểm, bất an mà nuốt nuốt miếng: “Em, em, em cũng không biết vì cái gì nói, nói loại lời này…”

Việt Lăng Thiên khiêu mi: “Trong lòng em nói?”

Việt Lăng Thiên chém đinh chặt sắc mà phủ nhận. Chính là vậy, cậu cũng không dám thừa nhân. Lực lượng cách xa nhau.

Việt Lăng Thiên nheo mắt lại: “Vậy là trái lại, em là muốn anh chơi em chơi đến cao trào?”

“Mới không phải! Ách…phải, không…”

Ngón tay dùng sức: “Vậy là em muốn chơi anh rồi?”

“Không phải!” Hứa Duệ cực lực phủ nhận, trong nội tâm lại nghĩ: Không phải mới là lạ, tôi hận không thể lập tức áp đảo anh.

“Hai chọn một. Em chơi anh hay anh chơi em?”

Hứa Duệ khóc không ra nước mắt: “Anh, anh cỏ già…”

Tác giả chơi chữ, nên không cần nghĩ nhiều, thiệt muốn xoắn não

Việt Lăng Thiên thỏa mãn mà nở nụ cười, dìu Hứa Duệ chân nhuyễn do tinh thần bị đả kích xuống máy bay. Sau đó trực tiếp về nhà thân mật, về phần song bào thai Tiểu Tường và Tiểu Hàng, ừm, đã có ông cố, bà cố, còn có ông nội, ông nội nhỏ cùng chơi.