Chương 4: Hoa Hồi Sinh

Cùng lúc đó

Rộp* soạt* sâu trong rừng là một đoàn người mặc đồ bảo hộ màu vàng nhạt, cầm đèn pin đang đi sâu vào rừng rậm âm u. Dẫn đầu là người đàn ông đeo kính tay cầm một cái hủ gì đó và một tấm bản đồ cổ xưa.

"Hình như phía trước là đến cái động đó rồi" một người đàn ông khác đứng bên trái người đàn ông đeo kính tay chỉ về phía khuất sau lùm cây. Đoàn người nhìn qua là một hang động bị các dây leo gai nhọn quấn quanh, cửa động khá nhỏ lại tối nên chổ này chưa bao giờ bị phát hiện, nhờ tấm bảng đồ cổ mà tìm ra.

"Đi vào xem thử" người đàn ông đeo kính với giọng khàn đặc ra lệnh cho người đứng sau rồi quay đầu quan sát xung quanh, trong rừng âm u sương mù dày đặc nếu không có tấm bản đồ và người từng ở trong rừng này thì chỉ có chết trong đây mà thôi vì khu rừng này có đặc điểm một đi không trở ra, vào rồi không thấy lối về. Vì thế đây là khu rừng cấm nguy hiểm với các cuộc tự sát không lí do, có một người đàn ông từng kể đã trông thấy một người phụ nữ ôm con khóc trong rừng cậu ta thấy lạ bèn lại hỏi nhưng khi người phụ nữ quay đầu lại là một màn ăn sống đứa bé trên tay, miệng há to máu me chảy ướt một mãnh, đôi mắt sâu hút không thấy đáy giòi bọ chui ra trong hốc mắt đang chảy dịch vàng, đỏ còn có cả tóc. Thấy vậy người đàn ông gào lên quay đầu chạy đi. Từ đó rất nhiều lời đồn về khi rừng này.

"Thưa tiến sĩ Đ bên trong rất tối và ẩm thấp nhưng động này rất sâu chúng tôi chỉ mới tiến vào 100m nhưng khí độc rất đặc mùi hôi thối hang động có chứa ít oxy và nồng nặc mùi hôi thối của khí hydro sulfua. Càng đi sâu vào hàng lượng oxy càng ít dần vậy chúng ta có nên.." người cáo kia tên Lý Tu là trợ lí của tiến sĩ Đ báo cáo lại.

"Tiến vào" giọng nói khàn đặc ghê rợn kết hợp với khu rừng âm u làm người ta rợn cả người không ai dám phản bác. Đeo mặt nạ phòng độc, tay cầm rìu, dao cả lưỡi tấu dẹp đám dây gai mở đường cả đoàn người chen chút vào hang động âm u kia, càng đi vào càng lạnh tiếng nước chảy tích tách xung quanh là các măng nhũ thạch lấp lánh.

"Cẩn thận dưới chân rất người bò cạp Parabuthus transvaalicu*" Tiến sĩ Đ nhắc nhở đoàn người phía sau đang tưởng mình đi ngắm cảnh du lịch. Đám người hồi hồn nhìn xuống là một đám bò cạp với chiếc đuôi đen dài cong bén nhọn không biết phải ảo giác không mà chúng còn phát ra ánh sáng bén nhọn làm đoàn người nuốt nước miếng. Làm trong lĩnh vực nghiên cứu ai mà không biết con quỷ nhỏ kia có bao nhiêu hung hãn. Không còn tâm tư nhìn đông tây bắt đầu tập trung quan sát. Vốn dĩ loài bò cạp này chỉ xuất hiện tại sa mạc nhưng không biết vì lí do gì chúng lại xuất hiện tại nơi ẩm thấp này.

Đã đi vào khá sâu lối đi đã không thấy đâu ánh đèn pin chiếu khắp động phía trước là hai lối đi mọi người đều nhìn về phía Đ tiến sĩ ánh mắt như nhìn mẹ già.

"Bên phải" Đ tiến sĩ cũng chẳng mong mỏi gì mà lên tiếng, đoàn người tiếp tục đi sâu vô trong đột nhiên có thứ ánh sáng gì đó phát ra ở phía trước.

"Mau tắt hết đèn" Giọng nói ghê rợn vang lên mọi người lập tức phản ứng tắt hết đèn đi. Trong bóng tối những tia sáng lập lòe xuất hiện những bông hoa màu xanh dương nhạt đang phát ra sáng thân cây không có lá chỉ có hoa, hoa có năm cánh nhụy màu vàng chúng mọc thành đám với nhau tên là hoa..

"Chính là thứ ta đang tìm hoa Hồi sinh" Lý Tu thốt lên, cả đám người hoan hô thắng lợi nhưng không biết đằng sau sự vui mừng đó là một tai họa diệt nhân.

"Mau bỏ vào hủ đông đặc chế" Tiến sĩ Đ nôn nóng ra lệnh, mà không chờ hắn ra lệnh đã có người lên hái xuống.

"Rút lui về căn cứ"

Khi ngồi lên xe của Thẩm Triệt rồi Thước Băng Hà còn cảm thấy không chân thật ngắt trên đùi trắng noãn tuy đau nhưng vẫn còn lâng lâng nhỉ.

"Anh.. tôi.. Tôi là Tri.. Thước Băng Hà" cô bị điên rồi sao thật xấu hổ mà ngu ngốc phải bình tĩnh.

"Tôi biết" Thẩm Triệt vừa lái xe nhàn nhạt trả lời nhưng mắt vẫn nhìn phía trước.

"..."

Thước Băng Hà như cảm thấy mình đang ngồi trên đống than không biết nên làm gì tiếp theo.. lần đầu tiên trong 30 năm qua cô cảm thấy mình bồn chồn như thế này. Rối rắm một hồi bất giác đã đến nơi.

Cô như thiếu nữ e thẹn mặt đỏ bừng được anh mở cửa xe cho, bước xuống lại chợt nhận ra kết hôn phải có hộ khẩu nhỉ.. nhận ra cái gì quan trọng mà mình lại không đem cô như hóa đá tại chổ.

Thẩm Triệt quan sát cô vẻ mặt biến đổi khôn lường lúc xanh lúc trắng lại đỏ bừng cả mặt thật làm anh phải suy nghĩ khác về cô gái này.

"Sao vậy"

Cô lúc này cảm thấy mình tồn tại là một dư thừa cô muốn chui xuống đất được không xấu hổ quá aaaaaa..

Nội tâm bé Triệt: Cô gái này thật thú vị.

Nội tâm thiếu nữ: Xấu hổ quá cô muốn bốc hơi được không

Nội tâm tác giả: Không thể)

Chú thích: Bò cạp Parabuthus transvaalicu Đây là một trong những loài lớn nhất trong họ Buthidae với chiều dài lên tới 15cm. Sở dĩ chúng có tên như vậy vì chúng luôn phun chất độc về phía đối thủ hoặc con mồi trước khi tấn công bằng đuôi.

Với độ phóng xa tầm 1m, nọc độc của chúng có thể gây mù tạm thời hoặc vĩnh viễn với kẻ thù hoặc con mồi. Đặc điểm nhận dạng loài này là chúng có cặp càng khá nhỏ nhưng bù lại cái đuôi to dày và khoẻ.

Đây là loài bò cạp có nọc độc nhất Nam Phi. Với liều chết là 4, 25 mg / kg, nọc độc của nó có độc lực giống như xianua. Nói chung một người lớn khỏe mạnh thì xui xẻo lắm mới tử vong vì vết cắn của con bọ cạp này (tỷ lệ tử vong dưới 1%)..

(nguồn google)