Lâm Tô Tô tiếp tục gõ bàn phím lạch cạch hoàn thành công việc của mình.

Chỉ là lần này nhanh hơn do có sự giúp đỡ của An Kính.

Càng tiếp xúc với An Kính, Lâm Tô Tô càng ngưỡng mộ anh.

Quả nhiên vị trí chủ tịch tập đoàn không phải để trưng cho vui, An Kính quá giỏi.

“Chỗ này em cần phải dịch như thế này…”

An Kính kéo một chiếc ghế lại gần, từ từ chỉ cho Lâm Tô Tô những chỗ mà cậu không hiểu.

Cách anh giảng giải rất dễ hiểu, Lâm Tô Tô nghe đến là mê mẩn.

“Sao anh biết được những điều này?”

“Lúc tôi du học nước ngoài có tiếp xúc với lĩnh vực này.”

Lâm Tô Tô ở trên xe ô tô nhịn không được hỏi An Kính.

Hôm nay lại là một hôm cậu được đưa về nữa.

Tuy có chút ái ngại, nhưng An Kính tuyệt đối sẽ không cho cậu bắt taxi về một mình đâu.

Người gì đâu mà giữ kĩ quá đi mất.

“Dạo này Trương Tất Phong còn nhắn tin quấy rầy em không?”

Lâm Tô Tô lắc đầu.

Trương Tất Phong tựa như sợ khí thế của An Kính mà làm rùa rụt cổ.

Nhưng Lâm Tô Tô ẩn ẩn cảm thấy có gì đó lạ lạ.

Trương Tất Phong trong kiếp trước chính là kẻ không từ thủ đoạn nào.

Cậu không tin hắn sẽ dễ dàng bỏ cuộc như thế.

Mải mê chìm đắm trong mớ suy nghĩ của mình, Lâm Tô Tô không biết bản thân đã về tới nhà tự lúc nào.

Cậu bỗng ngẩn người ra, nhìn vào An Kính.

An Kính cũng đang dùng ánh mắt dịu dàng như nước nhìn cậu.

Một ánh mắt kì lạ mà bất kể cô gái nào cũng sẽ mê như điếu đổ.

“Tô Tô có thể nói cho anh biết em đang nghĩ gì không?”

“Ưm…”

Sao giọng nói cũng ngọt ngào ấm áp đến thế?! Trái tim cậu mềm nhũn ra mất.

“Chỉ là… nghĩ Trương Tất Phong đang ủ mưu gì thôi.

Hắn không phải là kiểu người dễ bỏ cuộc như thế.”

“Anh hiểu.

Nhưng dù hắn ta có làm cách nào anh cũng sẽ bảo vệ được em thôi.

Tô Tô, chuyện hình ảnh và clip đó em yên tâm đi nhé.

Anh cho người xoá file gốc trong máy tính của Trương Tất Phong rồi.”

Lâm Tô Tô há hốc mồm.

Chuyện như vậy cũng làm được nữa hả? Rốt cuộc là người này làm cách nào thế?

“Anh có quen một hacker chuyên nghiệp.

Mấy vụ này dễ như ăn cháo với cậu ấy thôi.

Tạm thời bên Trương Tất Phong không cần lo hắn ta lan truyền ảnh ra ngoài.

Mà anh nghĩ hắn cũng không dám đâu.

Dù sao đó cũng là vi phạm pháp luật.”

An Kính nói thật là thản nhiên, dù cho anh bỏ một số tiền lớn để thuê hacker này về.

Nhưng anh không có ý định cho Lâm Tô Tô biết.

Dù sao tiêu tiền cho vợ mình cũng là việc chính đáng mà, đúng không?!

“À, An Kính, tôi muốn hỏi anh chuyện này.

Cái xe của tôi vẫn chưa sửa xong à?”

Chiếc ô tô đời cũ của Lâm Tô Tô tính ra là nằm trong gara rất lâu luôn rồi, từ khi nó chịu trận thay cho người khác.

Bởi An Kính chịu trách nhiệm hoàn toàn nên Lâm Tô Tô không hỏi đế.

Nhưng dạo này đi lại bất tiện quá, lại còn làm phiền sếp đưa đón khiến Lâm Tô Tô chợt nhớ đến đứa con ghẻ này.

An Kính cũng có chút chột dạ.

Thật ra xe của Lâm Tô Tô được sửa chữa xong lâu rồi, nó đang yên vị đóng bụi trong bãi xe nhà anh.

Chỉ là nếu trả xe thì sao còn có cớ đưa đón như bây giờ được?

Cho nên An Kính đành nói dối lấp liếm cho qua chuyện.

Cũng may, Lâm Tô Tô tin tưởng anh hoàn toàn.

Nhìn đôi mắt như cún con của anh gật gật, An Kính thở dài.

Haiz… nói dối em ấy.

Thật là khó khăn quá đi.

...***...

Ngày tháng dần trôi, dưới sự bảo bọc trong bóng tối của An Kính, Trương Tất Phong và Chu Tiểu Tinh cũng không tìm được cơ hội ra tay, cho đến khi quân bài tẩy của họ về nước.

Một mỹ nhân thanh lãnh đẹp như tiên xuất hiện ở sảnh công ty An thị lập tức khiến cho không khí trở nên nóng hơn bao giờ hết.

Nữ nhân kia ăn mặc vô cùng dịu dàng kín đáo, từng cái nhấc chân nhấc tay đều làm lộ ra nét hào môn phong nhã, chính là kiểu tiểu thư cành vàng lá ngọc trong truyền thuyết.

“Xin hỏi, tôi có thể gặp chủ tịch An được không ạ? Phu nhân có nhờ tôi đưa một ít đồ cho anh ấy.”

Nữ nhân vừa mở miệng liền khiến lễ tân không biết đáp trả như thế nào.

Cô ấy cười quá đỗi dịu dàng lịch sự, hơn nữa khí chất này phong thái này hoàn toàn không giống mấy tiểu tình nhân của chủ tịch đến làm mình làm mẩy.

“Xin thứ lỗi, tôi lỗ mãng quá, quên giới thiệu.

Tôi là Diệp Thư Thư.

Cô có thể gọi lên trên xác nhận với An tổng.”

Diệp Thư Thư!!!!

Cái tên vừa được thốt lên liền khiến cả đại sảnh im lặng.

Diệp Thư Thư - con gái út Diệp gia, chính xác là thiên chi kiêu tử trong truyền thuyết đây mà.

Hơn nữa điều quan trọng nhất, đây chính là mối tình đầu của An tổng - người khiến An tổng bi lụy suốt mấy năm trời.

Mối tình này thậm chí còn lan truyền thành một câu chuyện thần thoại trong giới quý tộc ở A quốc nữa.

An Kính cao cao tại thượng, trước giờ chỉ yêu mỗi Diệp Thư Thư, yêu đến chết đi sống lại.

Thậm chí, ngày Diệp Thư Thư ra nước ngoài, đơn phương chia tay hắn ta, An Kính còn uống rượu nhiều đến mức ngộ độc cồn phải đi vào bệnh viện hai lần.

Có tin đồn rằng nhà hàng STAR cũng là do An Kính mở để tưởng nhớ mối tình đầu này của mình.

Nói chung là với Diệp Thư Thư, An Kính chính là chàng trai si tình đến điên dại, chỉ có Diệp Thư Thư là ngoại lệ.

Cho đến khi Diệp Thư Thư an ổn ngồi trong phòng làm việc của An Kính thì câu chuyện này đã lan ra khắp công ty, tất nhiên phòng thư kí cũng không ngoại lệ.

Cho nên Lâm Tô Tô cũng nghe được.

Cậu ngẩng đầu nhìn cánh cửa đóng kín kia.

Lâm Tô Tô không phủ nhận rằng trong lòng mình có bất an thấp thỏm.

Tay cầm con chuột của cậu lúc này đã ướt đẫm mồ hôi, trong đầu là bảy bảy bốn chín kịch bản đang diễn ra sau cánh cửa đó.

Lâm Tô Tô cố lắc đầu tập trung vào công việc, nhưng đầu óc hoàn toàn không nghe lời cậu.

Chết tiệt.

Sao lại xảy ra chuyện như thế này cơ chứ?!