Editor: BảoNhi

____________

"Tiểu thư" Lam Nhận đã nhiều ngày không gặp xuất hiện trước mặt Lam U Niệm, vẫn là một thân trang phục màu đen, nhưng tiều tụy hơn mấy ngày hôm trước.

"Như thế nào?" Lam U Niệm hỏi, kỳ thật Lam Phong cùng Lam Nhận mặc dù là ám vệ của mình, nhưng bình thường rất nhiều sự tình bên trong Vô Tình các đều để bọn họ đi xử lý.

"Vô Tình các và Quỷ Vực có chuyện xung đột, cho nên mới hỏi tiểu thư một chút nên làm cái gì bây giờ?" Lam Nhận chờ Lam U Niệm suy tư, mặc dù ở ngoài sáng rất nhiều chuyện của Vô Tình các đều là hắn làm chủ, kỳ thật không phải vậy, chỉ cần gặp chuyện khó giải quyết hắn cũng sẽ xin chỉ thị của tiểu thư trước, đừng nghĩ tiểu thư tuổi còn nhỏ nhưng suy nghĩ sự việc rất toàn diện.

Lam U Niệm nhắm mắt lại suy nghĩ về Quỷ Vực, tám năm trước Quỷ Vực xuất hiện trong giang hồ, nhưng thật sự nổi danh là sáu năm trước. Quỷ Vực là tổ chức sát thủ đứng đầu ở đại lục, nhưng nếu như nói tổ chức sát thủ cũng không hoàn toàn đúng, bởi vì trong tình báo của Vô Tình các Quỷ Vực còn liên quan đến rất nhiều buôn bán khác, hơn nữa Quỷ Vực càng thần bí hơn so với Vô Tình các. Quỷ Vực vừa chính vừa tà, tàn sát môn phái là chuyện bình thường, nhưng nếu như nói Quỷ Vực là tà giáo cũng không hoàn toàn đúng, chỉ cần ngươi không chọc vào Quỷ Vực thì Quỷ Vực cũng sẽ không tới động tới ngươi, hoặc là nói Quỷ Vực làm việc dựa vào tâm tình, làm cho người ta không lường trước được.

Lam U Niệm nghiêm túc suy tư, mặc dù thế lực Vô Tình các rất lớn, nhưng so với Quỷ Vực còn kém một đoạn, dù sao từ trước cho tới nay Vô Tình các tham dự đều là tình báo và buôn bán, nên mặt này tốt một chút hơn so với Quỷ Vực. Hơn nữa bản thân cũng không có có dã tâm lớn, tạo ra thế lực của bản thân chỉ vì bảo vệ bản thân và người nhà, nhưng dính vào Quỷ Vực như thế này, như vậy sau này Vô Tình các sẽ có tai họa lớn.

"Lam Nhận, chỉ cần ở không phải trong tình huống tổn hại lợi ích của chúng ta, thì mặc kệ hành động của Quỷ Vực đi!" Đôi mắt đang nhắm chặt chậm rãi mở ra, sáng chói như trăng sao. Mặc dù thế lực Quỷ Vực không đối chọi với mình, nhưng nếu như dám tổn thương đến người nhà, tổn hại lợi ích của mình, như vậy bất luận là ai đều không thể ngăn cản, Quỷ Vực mặc dù rất mạnh, nhưng nếu như chính mình ra sức đánh cược một lần, không nói có thể đồng quy vu tận cùng với Quỷ Vực nhưng cũng có thể làm cho Quỷ Vực lột một tầng da, chỉ mong sẽ không đi đến một bước kia.

"Dạ! Lam Nhận hiểu!" Lam Nhận gật đầu, tính tình tiểu thư hắn nhiều ít có chút hiểu, bình thường thì luôn là bộ dáng vân đạm khinh phong, nhưng nếu như chạm vào ranh giới cuối cùng của nàng thì dù chết nàng cũng tranh đấu đến cùng.

"Tiểu thư, mọi việc gần đây thường xuyên không quá an ổn, cần thuộc hạ lưu lại sao?" Lam Nhận mang theo vài phần lo lắng hỏi, dù sao hắn cùng Lam Phong thường xuyên không ở bên cạnh tiểu thư, mà công phu Lam Vũ và Lam Khúc không tốt, nếu như có chuyện gì thì làm sao bây giờ?

"Không sao, chỉ cần vào ngày độc phát đó để Lam Phong trở về là được!" Lam U Niệm biết rõ Lam Nhận lo lắng, nhưng Lam U Niệm cũng không phải là yếu ớt như vậy, chỉ có vào ngày độc phát đó thì nàng mới thực sự yếu ớt, thời gian khác vẫn có năng lực tự vệ.

"Tiểu thư, đây là dược tháng này Đại công tử đưa cho thuộc hạ giao cho người." Từ trong lòng Lam Nhận lấy ra một hộp gỗ cổ kính.

Lam U Niệm tiếp nhận hộp gỗ thuận tay mở ra, trong hộp gỗ đặt một bình thuốc, bên trong chứa dược ức chế độc dược của thân thể này, nhưng dược này kỳ thật cũng không có tác dụng gì quá lớn, nhưng ít ra có thể bảo trì một tia lý trí cho Lam U Niệm khi độc phát, mà không như ban đầu đau đến hoàn toàn không còn lý trí.

"Trân Vị các vừa đưa nho tới ở bên ngoài, đi nếm thử rồi hãy đi!" Lam U Niệm đối với thuộc hạ đều như bằng hữu, cho bọn họ sự tôn trọng và quan tâm.

Sắc mặt Lam Phong thay đổi không tốt lắm, mặc dù được tiểu thư quan tâm hắn rất vui vẻ, nhưng có thể hay không đừng nói chuyện này được không? Tính tham ăn này của tiểu thư và tính tình của hắn không giống nhau a, nhưng khi bọn họ đi theo tiểu thư, đều bộc lộ bản tính của bản thân, biến thành một người vui vẻ.

Khi Lam Nhận đang chuẩn bị lui ra, đột nhiên ánh mắt nhìn đến Khinh Thủy cầm trên bàn, "Tiểu thư, đó là Khinh Thủy cầm?" Lam Nhận không xác định hỏi.

Lam U Niệm nhìn theo ánh mắt Lam Nhận, nhìn thấy Khinh Thủy cầm đang nằm chỉnh tề trên bàn sách, nàng nhớ tối hôm qua đã đem đàn cầm này trả lại cho Phong Dực Hiên, không nghĩ đến người này lại không mang đi, xem ra phải tìm một cơ hội để trả lại.

"Ừ, đúng vậy, nhưng không phải của ta!" Lam U Niệm cũng không giấu giếm, hơn nữa đối với người một nhà cũng không cần giấu giếm.

Lam Nhận vừa nghe trong lòng liền có ý tưởng, kỳ thật bọn họ tìm Khinh Thủy cầm đã rất lâu, dù sao tiểu thư thích nhạc khí, hơn nữa bọn họ cũng cảm thấy chỉ có nhạc khí tốt nhất mới xứng với tiểu thư, cho nên nhạc khí Khinh Thủy cầm trên bảng xếp hạng này vẫn luôn là nhạc khí lý tưởng nhất trong lòng bọn hắn, nhưng bọn họ tìm rất lâu đều không tìm được bóng dáng Khinh Thủy cầm, nhưng bây giờ này Khinh Thủy cầm lại xuất hiện ở trước mặt mình, mặc dù không phải là của tiểu thư, nhưng vẫn phải nghĩ biện pháp đem về cho tiểu thư.

"Lam Nhận, đừng nghĩ nhiều, ta vô tình với cây cầm này, hơn nữa đây là đàn của Minh Vương Phong Quốc, người này không dễ chọc, biết không?" Lam U Niệm nghiêm túc nói, thật sự là những người này đối mình quá tốt, bất luận là sư phụ sư huynh hay là bọn họ, muốn tìm đồ tốt nhất đem đến cho mình, nếu như không nói trước cho Lam Nhận, chọc phải nam nhân kia hậu quả chắc chắn sẽ không quá tốt.

Lam Nhận thẹn thùng sờ sờ mũi, trong lòng hắn nghĩ gì đều bị tiểu thư biết rõ: "Tiểu thư, Lam Nhận hiểu!"

"Ừ, hiểu là được!" Lam U Niệm nói xong cũng nằm trên giường nệm nhắm mắt mà ngủ.

- -

Phủ Minh Vương, Phong Dực Hiên một đêm chưa ngủ nhưng bộ dáng một tia tiều tụy cũng không có, ngồi ngay ngắn trong thư phòng tập trung xử lý từng sự việc.

"Ám Tam, ngày hôm qua ngươi có nhìn thấy vị Lam cô nương kia sao?" Ám Tứ bát quái thăm dò ngày hôm qua vốn là hắn muốn đi cùng chủ tử, nhưng chủ tử lại phá lệ bảo Ám Tam đi theo, nói cái gì mà hắn lớn lên quá dọa người đừng dọa đến vị Lam cô nương kia.

"Đương nhiên rồi, hơn nữa còn nghe được Lam cô nương đàn một khúc. Kia thật sự là âm thanh của thiên giới a!" Ám Tam nói đến sự việc tối hôm qua, đối vị Lam cô nương kia liền có chút bội phục, bọn họ không phải chỉ nhìn bề ngoài của một người, vị Lam cô nương kia khí thế quanh thân có thể cùng chủ tử sánh vai, sao lại là một phàm phu tục tử đây?

"Thật sao? Rất đáng tiếc ta không có đi!" Ám Tứ nói đến cái này liền buồn bực, ba người bọn họ đều lộ mặt trước mặt Lam cô nương, nhưng chỉ có chính mình vẫn không thể nhận biết, như vậy sau này nếu như Lam cô nương đến phủ thì hắn không có có núi dựa a, hơn nữa nhìn chủ tử xem Lam cô nương như bảo bối như thế, sau này trong phủ khẳng định là do Lam cô nương quản.

"Tiểu Tứ a, ta đã nói với ngươi, chủ tử lại đem Khinh Thủy cầm đưa cho Lam cô nương" Ám Tam nghĩ tới cách làm của chủ tử vẫn có vài phần xúc động, dù sao Khinh Thủy cầm là vật yêu thích nhất của người mẫu hậu qua đời của chủ tử, bình thường chủ tử cũng không nỡ chạm vào, bây giờ chỉ là bởi vì Lam cô nương thích, thế mà đã đưa cho Lam cô nương.

"Xem ra chủ tử thật sự dụng tâm, không biết là tốt hay xấu …" Ám Tứ cũng lắp bắp kinh hãi, mặc dù bọn họ đều hy vọng bên người chủ tử có thể có người cùng chịu nóng chịu lạnh cùng chủ tử, nhưng nếu như Lam cô nương không thích chủ tử, dựa vào tính tình cố chấp của chủ tử chỉ sợ cả hai bên đều thiệt hại.

"Ta nghĩ các ngươi cũng đừng quan tâm mù quáng, mặc dù tính cách chủ tử biến ảo không ngừng, nhưng nhìn bộ dáng chủ tử xem Lam cô nương như bảo bối, chắc chắn sẽ không làm việc gì tổn thương đến Lam cô nương" Ám Nhị đột nhiên từ chỗ tối đi ra, làm Ám Tam và Ám Tứ đều nổi cả da gà.

"Hơn nữa, ta nhìn cả thiên hạ này cũng chỉ có nữ tử như Lam cô nương mới có thể xứng với chủ tử" Ám Nhị dù sao cũng đã gặp qua Lam U Niệm nhiều lần, hơn nữa còn cùng Lam U Niệm đã giao thủ, trong nội tâm không chỉ có bội phục thân thủ cùng khí thế của Lam U Niệm, bây giờ còn bội phục cái tên Diệu Âm cô nương của nàng. Tiểu nhân nhi tài năng như thế bị vứt bỏ mấy năm nay mà có thể lớn mạnh như bây giờ, cùng với chủ tử thật sự là tuyệt phối.

"Nhưng đáng tiếc là nghe nói khuôn mặt Lam cô nương bị hủy…" Ám Tứ nghĩ tới bộ dáng phong trần tuấn lãng kia của chủ tử không khỏi cảm khái.

"Cút ngay cho lão nương!" Ám Tam một cước đá Ám Tứ văng ra: "Chủ tử là loại người nông cạn đó sao? Thiên hạ này nhiều mỹ nữ như vậy ngươi có từng thấy chủ tử coi trọng một ai chưa? Hơn nữa tướng mạo thì dùng được cái rắm, ta cũng rất thích Lam cô nương kia, nhất định phải giúp chủ tử rước Lam cô nương hồi phủ!" Ám Tam chỉ là trải qua một đêm liền nhìn Lam U Niệm với cặp mắt khác xưa, thề phải đem Lam U Niệm lừa gạt vào Phủ Minh Vương.

"Các ngươi thực nhàn?" Ám Nhất từ khi bên ngoài phủ bay vào, u ám nói, hắn ở bên ngoài mệt muốn chết muốn sống, thế nhưng ba người bọn họ ở chỗ này bát quái?

"Không có, không có!" Ba người lập tức bay trở về cương vị của mình, rất sợ Ám Nhất cáo trạng với chủ tử, sau đó cuộc sống tương lai liền như nước sôi lửa bỏng.

"Chủ tử" Ám Nhất xuất hiện ở thư phòng, Phong Dực Hiên đang phê duyệt một chồng sổ sách thật dày trên bàn, vẻ mặt nghiêm túc.

"Chuyện gì?" thần thái Phong Dực Hiên lạnh như băng, làm người khác không dám lại gần, cũng chỉ có khi ở trước mặt Lam U Niệm hắn mới là Phong Dực Hiên biết cười kia mà thôi.

"Quỷ Vực có xung đột với Vô Tình các, nhưng dường như Vô Tình các cố ý nhường." Ám Nhất nói ngắn gọn tình hình.

Không sai, Quỷ Vực chính là thế lực của Phong Dực Hiên, khi Phong Dực Hiên mười một tuổi cũng đã bắt đầu sáng tạo thế lực Quỷ Vực, hiện thời trong giang hồ Quỷ Vực đã cơ hồ không ai bằng, nhưng đối với sự xuất hiện của Vô Tình các ba năm trước đây, Quỷ Vực vẫn luôn giữ thái độ đứng nhìn.

"Nếu đã không có phát sinh xung đột, thì không sao!" bút trong tay Phong Dực Hiên vẫn không ngừng, kỳ thật hắn rất bội phục vị Vô Tình công tử kia trong ba năm có thể tạo ra thế lực Vô Tình các, hơn nữa ở trên thương trường lại mới mẻ độc đáo. Phong Dực Hiên đột nhiên nhớ tới Trân Vị các cũng là thế lực của Vô Tình công tử, như vậy Niệm Niệm có biết Vô Tình công tử hay không, hơn nữa Niệm Niệm có thể có đãi ngộ cao như thế trong Trân Vị các, có phải hay không cũng do Vô Tình công tử nhúng tay, nghĩ đến bên người Niệm Niệm thế nhưng có một nam tử như vậy, không khí xung quanh Phong Dực Hiên trong nháy mắt đông lại.

Ám Nhất tận lực thu nhỏ chính mình, thật không hiểu chủ tử nhà mình đang thật tốt tại sao lại tức giận, hơn nữa số lần chủ tử tức giận rất ít, đây là tức giận đến mức nào?

"Ám Nhất, tra xem quan hệ giữa Vô Tình công tử và Niệm Niệm!" thanh âm Phong Dực Hiên tràn đầy hung bạo lướt qua, Niệm Niệm là của hắn, thời gian trước trong cuộc sống của nàng không có hắn, như vậy thời gian sau này hắn muốn bên người Niệm Niệm chỉ có chính mình.