“An vương phi, Vương gia phân phó bởi vì vẫn chưa xuống giường được, cho nên mọi thứ đều miễn, sáng sớm ngày mai Vương phi sang chiếu cố Vương gia là được rồi. Có chuyện gì thì cứ việc tìm lão nô, tôi là Tô quản gia vương phủ.” Tô quản gia cũng không đẩy cửa bước vào, mà là trực tiếp ở cửa nói.
“Làm phiền Tô quản gia phục lệnh Vương gia, ta đã biết.” Thẩm Tích Họa đã tự đem khăn voan lấy xuống, tuy rằng có chút không hợp quy củ, nhưng những nghi lễ cần thiết thì đã làm xong, cho nên nàng rất mệt, theo lúc thức dậy cho đến bây giờ nàng vẫn chưa có gì vào bụng, làm nàng đói bụng đến run rẩy.
Sau khi ăn một vài thứ vào bụng mới cảm thấy thoải mái hơn.
“Tiểu thư, cô đang ăn cái gì thế?” Đông Mạt cầm một ít điểm tâm trong tay đẩy cửa bước vào, không nghĩ tới nhìn thấy cảnh tiểu thư nhà mình đang ngồi ăn thức ăn ở trên bàn.
“Có phải cô rất đói bụng hay không?”
“Ừm, đói muốn chết.” Thẩm Tích Họa nhìn Đông Mạt ủy khuất nói, nói thật thành thân ở cổ đại thật sự rất mệt nha.
Lúc trước còn mong ngày sau kết hôn nhất định phải làm một hôn lễ thế kỷ, nhưng cuộc đại hôn hôm nay dù cho đã tỉnh lược rất nhiều nghi thức nhưng cũng làm cho nàng mệt muốn nằm sấp.
Cơ thể này thật sự quá kém, từ khi nàng đến nơi này đang lúc mùa xuân ấm áp, thoải mái cho nên nàng liền cả ngày lười biếng nằm một chỗ không vận động, làm cho xương cốt tệ như vậy. Tới vương phủ này nên rèn luyện cho tốt.
Việc đầu tiên nàng cần phải làm là bắt tay vào quản lý vương phủ, nếu không bị bọn họ giẫm đạp trên đầu, vậy chẳng phải là làm trái với ước nguyện ban đầu?
“Đông Mạt, ta cho em hỏi thăm chuyện trong vương phủ đã hỏi xong chưa?” Sau khi cơm rượu vừa no, Thẩm Tích Họa mới hỏi thăm sự tình.
“Dạ, đã hỏi rõ ràng, An vương gia có sáu thị thiếp, hai sườn phi, đều là người hoàng hậu an bày cho An vương gia. Hai vị sườn phi là đích nữ Diêm Thanh Lam của thừa tướng Diêm đông cùng đích nữ Trương Như Di của lễ bộ thượng thư Trương Thượng. Sáu thị thiếp cũng là thứ nữ của các tiểu quan gia.”
Thẩm Tích Họa cẩn thận nghiêm túc nghe Đông Mạt trả lời, cẩn thận tự hỏi, không nghĩ tới tên ma ốm kia còn có thể có tám tiểu thiếp. Chỉ sợ tiếp theo các nàng không phục, tất nhiên sẽ có hành động. Khóe miệng cong lên một chút tươi cười.
Đông Mạt nói xong liền nhìn thấy tiểu thư nhà mình đang mỉm cười, liền quên cả nói.
“Đông Mạt? Sao thế?” Thẩm Tích Họa đang nghe đột nhiên thấy im lặng, chỉ nhìn thấy Đông Mạt đang nhìn nàng chăm chú, “Tiểu thư nhà em không thích nữ nhân!!!” Thẩm Tích Họa đặc biệt nhấn mạnh nói.
“Tiểu thư.” Bị Thẩm Tích Họa chế nhạo như vậy, mặt Đông Mạt lập tức đỏ hồng giống như quả táo, còn Thẩm Tích Họa thì mắt mang ý cười nhìn hai gò má Đông Mạt, nàng nhịn không được có ý nghĩ muốn cắn một ngụm. Hương vị thơm ngọt vừa miệng. Đông Mạt lại thẹn thùng cúi đầu, “Tiểu thư em không phải có ý này.”
“Đông Mạt tỷ tỷ, sao mặt tỷ lại đỏ thành như vậy hả?” Xuân Hương đi vào phòng thấy Vương phi nhà nàng thì đang cười, Đông Mạt thì đứng cúi đầu, mặt đỏ hồng, hồng đến cả tai và cổ. Chẳng lẽ tiểu thư nhà nàng cùng Đông Mạt có gì đó?
“Khụ khụ … Xuân Hương, đến ngồi xuống đi.” Thẩm Tích Họa nhìn ánh mắt xoay tròn của Xuân Hương chỉ biết nàng ta đang suy nghĩ gì
Nàng ho nhẹ hai tiếng, “Đến đây ta nói cho em nghe.”
“Tiểu thư, không cho nói.” Trên mặt Đông Mạt nóng như lửa, lập tức liền không hề có hình tượng bổ nhào vào trên người tiểu thư nhà mình. “Xuân Hương không có gì hết.”
“Ha ha ha ha.” Thẩm Tích Họa nhìn bộ dáng Đông Mạt không hề có tượng như thế làm cho nàng tức cười.
“Đông Mạt tỷ tỷ, sao tỷ có thể làm vậy với tiểu thư, không đúng đã đổi thành Vương phi.” Xuân Hương lập tức nhớ tới tiểu thư nhà mình đã biến thành Vương phi, không thể giống như trước kia gọi nàng là tiểu thư.
“Xuân Hương, không sao, ở trong phòng ba người chúng ta chính là tỷ muội. Cứ gọi ta như trước đi.” Thẩm Tích Họa cho tới bây giờ không thích bị quy củ quản chế, nguyên nhân đồng ý gả thay cũng chính là muốn được tự do. Hơn nữa là quang minh chính đại được tự do.
Nàng chỉ cần không hồng hạnh xuất tường, còn có cái gì mà không được ?
“Được rồi, ta rất mệt, hai em cũng đi nghỉ ngơi sớm đi. Ngày mai ta còn phải đi xem phu quân của ta nữa.” Nàng vừa ngáp vừa đi về phía giường, vừa nói với hai nha hoàn của nàng.
Kế tiếp có lẽ sẽ có cuộc chiến lớn giữa các nữ nhân, nàng phải giữ tinh thần để chiến đấu mới được.
“Dạ, tiểu thư muốn tắm sao? Em đi chuẩn bị nước.”
“Ừm, ý hay, đi đi.” Đang mệt mỏi, tắm rửa một cái cho thả lỏng một chút.
Một đêm ngủ ngon không mộng mị.
Cảm giác ở vương phủ này so với Thẩm phủ thoải mái hơn rất nhiều.