Đây đối với đôi tình nhân lâu không gặp nhau, Tịch Lục có chuyện muốn kể cho Trần Giới nói không hết, thậm chí cậu có một loại xúc động muốn kể tất cả những chuyện mình đã trải qua trong khi quay phim cho Trần Giới nghe, mà Trần Giới thì vẫn mỉm cười ở một bên lắng nghe, thỉnh thoảng đáp lại vài câu, biểu cảm không có một chút không kiên nhẫn nào.

Đi được nửa đường rốt cuộc ý thức được lời của mình tựa hồ hơi quá nhiều, Tịch Lục vội vàng giải thích với Trần Giới nói: “Hình như toàn là anh nói chuyện suốt, em nhất định cảm thấy rất phiền nhỉ, ngại quá.” Cậu sờ sờ gáy, bộ dáng kia tựa hồ chẳng khác gì trước kia, cho dù là đã trải qua tẩy lễ những năm này, nội tâm Tịch Lục vẫn như vậy.

Trần Giới thích cũng chính là điểm này của cậu, cô lắc lắc đầu, nói: “Em không cảm thấy anh phiền, trái lại em rất cao hứng, anh sẵn lòng nói với em chuyện công việc của anh, những chuyện đó đối với anh mà nói, rất quan trọng, cho nên mới luôn muốn nói cho em biết nhỉ, không sao đâu, em cũng rất muốn nghe, chỉ cần là về Tịch Lục anh, em đều thích.”

Lời Trần Giới làm cho Tịch Lục đầu tiên là sửng sốt, há miệng a một tiếng, tựa hồ còn chưa kịp phản ứng, đầu choáng váng, lặp lại những lời này của Trần Giới ở trong lòng một lần, hiểu ra, mặt lập tức liền đỏ bừng lên, nhìn Trần Giới, nói lắp bắp: “Trần… Trần… Trần Giới… em… em… em…” Ngôn ngữ đã không thể biểu đạt tâm tình kích động giờ phút này của cậu rồi, Tịch Lục vươn tay ôm chặt lấy Trần Giới.

Nói bên tai cô: “Trần Giới, anh… anh… quá cao hứng rồi…”

Trần Giới tựa vào đầu vai Tịch Lục, nhẹ giọng cười lên.

Bởi vì hành động này làm ở trên đường cái vẫn hơi quá mức bắt mắt, Tịch Lục lưu luyến không rời buông Trần Giới ra, nghĩ thầm sau khi trở về nhất định phải ôm cho đủ.

Trong đầu nghĩ đi nghĩ lại lời Trần Giới nói vừa rồi, cười lên ngu ơi là ngu.

Hiện tại cậu cũng đã hoàn toàn biến thành một kẻ ngu ngốc trong tình yêu mà trước đây mình thường hay xỉa xói rồi.

Có điều, ngu ngốc thì ngu ngốc, ai bảo cậu quá được người yêu cưng chiều đây?

Vòng đu quay của thành phố X khá trứ danh trong cả nước, chỉ là đứng ở bên dưới nhìn một chút, trong lòng sẽ cảm thấy chợt có niềm vui bất ngờ ngay, Tịch Lục nhìn nhìn xung quanh, phần lớn đến mua vé đều là tình nhân hoặc là một gia đình, tình nhân nhắm tới mánh lới của vòng đu quay, một gia đình thì phần lớn là trẻ con đòi đến.

Tịch Lục mua vé, cùng Trần Giới đứng ở đó xếp hàng chờ đợi.

Có lẽ là bởi vì khoảng cách giữa người với người hơi gần, một đôi tình nhân nhỏ đứng ở trước mặt Tịch Lục, lúc nữ sinh đang cùng nam sinh nói chuyện, trong lúc vô tình ánh mắt lia tới trên người Tịch Lục, sau đó sửng sốt, lập tức túm luôn lấy bạn trai mình, có chút kích động.

Tịch Lục kéo tay Trần Giới thật chặt, thỉnh thoảng bởi vì Tịch Lục nói ra mấy câu, chọc cho Trần Giới trên mặt, trong mắt tràn đầy là ý cười.

“Tịch Lục, anh…” Trần Giới đang cùng Tịch Lục nói chuyện, ngước mắt lên lại nhìn thấy đôi tình nhân đứng ở trước mặt Tịch Lục, nữ sinh vươn tay vỗ vỗ bả vai Tịch Lục, mang trên mặt vẻ vui sướng khó có thể che giấu, cắt ngang lời Trần Giới.

Tiếng của cô nàng không tự chủ được lên cao, âm cuối có chút run rẩy, nhìn ra được cô nàng rất kích động, nói: “Xin hỏi, anh là Tịch… Tịch Lục sao?”

Tịch Lục quay đầu nhìn về phía cô nàng, hiển nhiên đối mặt với mấy việc này đã rất bình tĩnh rồi, cậu không phủ nhận, mà là cười cười với hai người, nói: “Xin chào.”

Nữ sinh kích động nhảy cỡn lên, ôm tay bạn trai mình lắc qua lắc lại, sau đó âm thanh run run nói: “Trời ơi, thật là anh, vừa rồi em nhìn thấy anh, liền cảm thấy rất giống, hỏi bạn trai em, anh ấy cũng cảm thấy như vậy, không nghĩ tới thật sự là anh, em đặc biệt thích anh, thật.”

Tịch Lục nhìn nhìn xung quanh, sợ hãi tiếng của cô nàng quá lớn mà làm cho những người khác chú ý đến, cậu vội vàng nói: “Cám ơn bạn, có điều hôm nay là ngày nghỉ của tôi, có thể, có thể không nói cho người khác biết không?”

Nữ sinh vội vàng gật gật đầu, tiếng cũng nhỏ đi, nhưng tâm trạng kích động vẫn khó có thể che giấu, cô nàng nói: “Dĩ nhiên, em biết các anh cũng không dễ dàng.”

Tịch Lục gật gật đầu, cười nói: “Cám ơn em đã hiểu.”

Nữ sinh tựa hồ nghĩ tới điều gì, móc bút từ trong túi ra, kéo áo mình, nói với Tịch Lục: “Cái đó có thể ký tên vào quần áo cho em không?”

Tịch Lục nhếch miệng cười, gật gật đầu, cầm bút lên, vung một cái tên của mình đã xuất hiện một cách phóng khoáng rồi.

Nữ sinh lại lấy điện thoại di động ra, nói: “Nếu có thể, có thể chụp một tấm ảnh nữa không?”

Tịch Lục gật gật đầu, “Tôi không bỏ kính râm xuống, bạn trực tiếp chụp không thành vấn đề chứ?”

Nữ sinh vội vàng gật đầu, nói: “Đương nhiên, đương nhiên không thành vấn đề rồi, anh có thể để em chụp ảnh em đã rất cao hứng rồi, em cũng hiểu anh không tiện.”

Tịch Lục đứng ở nơi đó, sau khi cô bé chụp xong, cậu cho rằng cuối cùng không còn việc gì rồi, đáng tiếc, cậu xem nhẹ nhân khí bây giờ của mình, nữ sinh lại đưa ra một yêu cầu cuối cùng, nói: “Cái đó, có thể ôm với em một cái không? Em thật sự vô cùng thích anh, bạn trai em cũng biết.”

Bạn trai ở bên cạnh bất đắc dĩ cười cười, nói: “Bạn gái em vậy mà nói ở trước mặt em anh là nam thần của em ấy đấy.”

Cô bé gật gật đầu, mong đợi nhìn về phía Tịch Lục.

Tịch Lục nhìn Trần Giới một cái, cuối cùng quay đầu nói với cô bé: “Ngại quá, tôi sợ bạn gái tôi mất hứng.”

Cô bé sáng tỏ nhìn nhìn Trần Giới bên cạnh Tịch Lục, lý giải nói: “Em hiểu, em hiểu, không nghĩ tới anh cũng đã có bạn gái rồi.”

“Em còn tưởng anh và Kris là một đôi cơ, dù sao hai người thoạt nhìn vô cùng xứng.”

Cô bé hiển nhiên là loại nói chuyện không thông qua đại não kia, bạn trai bèn vội vàng kéo tay cô nàng, nói: “Hai anh chị cũng rất xứng đôi.”

Cô bé gật gật đầu, nói: “Ừm.”

Trần Giới đột nhiên mở miệng nói: “Chuyện tôi và Tịch Lục bên nhau, có thể xin các bạn đừng nói ra ngoài không? Tôi không muốn thêm phiền toái cho anh ấy.”

Tịch Lục sửng sốt.

Cô bé vội vàng đáp ứng nói: “Em hiểu, nhất định sẽ không nói lung tung.”

Trần Giới cười cười, gật đầu.

Vừa lúc, nhân viên công tác tới đây sắp xếp bọn họ ngồi đu quay.

Cô bé lưu luyến không rời nhìn Tịch Lục một cái, nói với Tịch Lục: “Tạm biệt, em sẽ ủng hộ anh trước sau như một.”

Tịch Lục trả lời: “Cám ơn.”

Sau khi nhìn thấy cô bé đi rồi, Tịch Lục thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Trần Giới, thấy Trần Giới không nói gì, lập tức khẩn trương nói: “Trần Giới, anh với Kris không có gì, em phải tin tưởng anh, ở trong lòng anh, ai cũng không bằng em.”

Trên mặt Trần Giới không lộ vẻ gì, càng làm cho Tịch Lục thấp thỏm không yên.

Tịch Lục lại gần, kề mặt lại gần Trần Giới, lộ ra vẻ mặt khẩn trương.

Trần Giới ngẩng đầu nhìn Tịch Lục một cái, trên mặt vẫn không có biểu cảm.

Tịch Lục sửng sốt, gấp đến độ trán rịn mồ hôi, nói: “Trần Giới… anh…”

Trần Giới phì một cái cười lên, nhìn mặt Tịch Lục, trong mắt toàn bộ đều là ý cười nồng đậm, nói: “Tịch Lục, em không có tức giận.”

Tịch Lục trợn tròn mắt, nói: “Vậy vừa rồi sao em không để ý tới anh thế?”

Trần Giới nói: “Chọc anh.”

Tịch Lục: “… Trần Giới, đột nhiên anh phát hiện em cũng có lúc có ý nghĩ xấu.”

Nhân viên công tác sắp xếp bọn họ lên đu quay, Trần Giới đi ở phía trước, quay đầu, cười cười với cậu, nói: “Đây còn không phải là bởi vì muốn để cho anh nhìn thấy em nhiều hơn sao?”

Cô ngồi lên buồng xe trước.

Tịch Lục sửng sốt, giương môi lên, đuổi theo đi vào, nói: “Cho nên nói, anh cũng muốn để cho em nhìn thấy anh nhiều hơn.”

Tịch Lục nói như vậy, ôm thật chặt lấy Trần Giới.

Lúc hai người chờ đợi đu quay lên tới điểm cao nhất, Tịch Lục cúi đầu, vô cùng bá đạo ấn lên môi Trần Giới một cái, lúc răng môi chạm nhau, cậu nói: “Vô luận là bao lâu, anh cũng muốn bên em.”

Trần Giới không trả lời cậu, chỉ là tay ôm cậu càng thêm chặt.

Có lẽ Tịch Lục làm như vậy rất ngây thơ, nhưng cũng chỉ có chính cậu hiểu, Trần Giới là người như thế nào, cô thiếu cảm giác an toàn, chỉ có lớn tiếng nói cho cô biết như bây giờ, mới có thể làm cho cô hiểu thêm tâm tình của mình.

Tịch Lục muốn cho cô chính là một người chỉ thuộc về cô, yêu nhau một đời một kiếp.

Đã nói một đời, thì là một đời.

Sau khi quay xong < dẫn lang yến >, Tịch Lục hẹn quay thử không ngừng, qua sự trợ giúp của người đại diện anh Âu từ trong đó sàng lọc mấy bộ kịch bản phim chưa quay mà phản ứng đã không tồi, Tịch Lục chia ra đảm nhiệm vai nam chính hoặc là nam phụ, sau khi truyền bá ra, nhân khí được đẩy lên vị trí rất cao, được tạp chí phong làm “Thu Thị vương tử”.

(Thu thị: nhận được chú ý đặc biệt)

Chỉ là đại chúng đã định trước vẫn là thích hóng hớt.

Kèm theo Tịch Lục tiếng tăm tăng mạnh, tin tức tiêu cực có liên quan đến cậu cũng bắt đầu kịch liệt tăng nhanh.