Sau khi thái tử mới thượng vị, ngoại trừ Hạ Tử Hiên và Bộ Chiêm Phong trở thành người thắng lớn, Đào gia cũng nhờ thế mà thu được lợi ích, Hạ Vũ Hân càng là bởi vì quan hệ với Hạ Phù Dung, ổn định vị trí phu nhân đại quan.

Đời này, nàng sao lại có thể cho Đào gia và Thu di nương có cơ hội hợp tác với nhau một lần nữa đây!

"Ngũ muội muội, ngươi cảm thấy chủ mẫu của tướng phủ sau này, sẽ là Thu di nương, hay là người khác đây?"

Hạ Trì Uyển nhắm lại hai mắt, đôi môi đỏ mọng như cánh hoa mịn màng khẽ cong lên, thổ khí như lan (*) nói ra.

(* Thổ khí như lan: câu đầy đủ là “Thổ khí như lan, phụng thân như ngọc” (吐气如兰, 奉身如玉): hơi thở tựa hoa lan, dùng để miêu tả bộ dáng hô hấp của mỹ nhân động lòng người.)

Hạ Vũ Hân khẽ cắn môi, cho dù Thu di nương xuất thân từ Phủ Tướng quân, chỉ là thân phận thứ nữ của Thu di nương là không thay đổi được.

Dựa vào cái gì mà một thứ nữ, cũng dám dẫm nát thân phận đích thứ nữ của Đào di nương, trở thành chủ mẫu tướng phủ!

Biểu hiện của Hạ Vũ Hân, Hạ Trì Uyển toàn bộ đều nhìn thấy rõ ràng, sau đó thoả mãn gật đầu.

Quả nhiên, hiện tại Đào gia còn chưa hợp tác với Thu di nương, dù sao Thu di nương cũng chỉ là một cái di nương mà thôi.

Vì vị trí tướng phủ chủ mẫu, nghĩ đến với dã tâm của Hạ Vũ Hân và Đào di nương, hẳn là cũng muốn tranh giành đấy.

Đời trước, người trong viện Thu di nương, đường đi được thông thuận như thế, quả nhiên là nàng quá mức dễ nói chuyện rồi.

Chỉ cần Thu di nương còn chưa ngồi trên vị trí tướng phủ chủ mẫu, như vậy rất nhiều chuyện của đời trước, nàng có thể thừa dịp còn chưa phát sinh, chậm rãi thay đổi.

Đời trước, Hạ Phù Dung xuất ra danh tiếng, nhưng mà tất cả những thủ đoạn ngầm hại người đều là do nàng thay Hạ Phù Dung cản trở đấy.

Hạ Vũ Hân không cam lòng để cho Hạ Phù Dung thượng vị, rồi lại không thể làm gì Thu di nương, cho nên đã đem hết căm hận phẫn nộ, toàn bộ đều hướng về phía nàng.

"Người phải hiểu được nên nắm chắc thời cơ, nếu như bỏ lỡ cơ hội, thì cho dù sau này có hối hận, cũng không kịp nữa rồi."

Hạ Trì Uyển buông ly trà trong tay xuống.

"Ngũ muội muội, sao lại không uống trà? Muội tới, không phải là đòi uống trà của ta sao?"

Hạ Trì Uyển cười cười, ý bảo Hạ Vũ Hân đừng chỉ ngồi yên nghe nàng nói chuyện, cũng nên dùng trà đi.

Lúc này Hạ Vũ Hân sớm đã cảm thấy không có khẩu vị, hiện tại trên đầu nàng đã có một cái Hạ Trì Uyển rồi, chẳng lẽ, nàng thật muốn trơ mắt nhìn Thu di nương ngồi lên vị trí chủ mẫu, chính mình lại bị Hạ Phù Dung đè lên đầu nữa sao?

"Ngũ muội muội, muội đang suy nghĩ gì đấy, nhập thần như vậy, ngay cả tỷ tỷ nói cũng không nghe thấy sao."

Hạ Trì Uyển vươn tay, đẩy đẩy cái mũi của Hạ Vũ Hân một cái.

Hạ Vũ Hân suy nghĩ càng sâu, có nghĩa là lúc này Hạ Vũ Hân càng có nhiều địch ý đối với Thu di nương, hiện tượng tốt, hiện tượng tốt.

"Nhị tỷ tỷ, chớ có đẩy cái mũi của muội, lỡ bẹp xuống sẽ khó coi."

Hạ Vũ Hân sờ sờ cái mũi của mình, nhõng nhẽo nói, không ai tiếp tục quấn quýt lấy đề tài mới vừa rồi nữa, hơn nữa nhìn bên ngoài cực kỳ hòa hợp, cười nói giống như tỷ muội thân thiết.

"Nhìn xem, Ngũ muội muội còn nhỏ như vậy, cũng biết làm đẹp rồi."

Hạ Trì Uyển liếc nhìn Bão Cầm, "Hôm nay Trịnh di nương vừa mới đưa tổ yến đến, Ngũ muội muội tới cũng coi như đúng dịp, không bằng mang về một ít đi."

"Thế này muội muội thật đúng là chiếm được lợi ích từ Nhị tỷ tỷ rồi."

Hạ Vũ Hân mặc dù không có xa lạ gì với tổ yến, nhưng cũng nhận lấy rồi.

"Đúng rồi, hôm nay hình như Trịnh di nương còn đưa hai hộp phấn sáp tới, cũng cho Ngũ muội muội một phần đi."

Thời điểm nhắc đến hộp phấn sáp kia, hai mắt Hạ Trì Uyển chợt lóe lên.

"Ngũ muội muội, phấn sáp này nghe Trịnh di nương nhắc tới, thế nhưng là đồ tốt đó, chẳng những mùi hương lâu phai, càng quan trọng hơn là, còn có hiệu quả làm đẹp dưỡng nhan nữa đó."

Hạ Vũ Hân hơi cong khóe miệng, hai mắt thật to chớp chớp, "Nếu là như thế, thật sự là rất cám ơn Nhị tỷ tỷ rồi."

"Ha ha, Nhị tỷ tỷ đối với ta thật tốt, ta hai tay trống trơn đi đến, nhưng lại thắng lợi trở về a."