Có lá chắn, tự nhiên Hạ Bá Nhiên khi gặp nạn liền nghĩ đến nương nhờ phủ Đại tướng quân. 

Dù sao Thu di nương cũng là nữ như Vân gia, Hạ Tử Hiên coi như là cháu ngoại trai Vân gia, Hạ Tử Hiên gặp chuyện không may, không lẽ Vân gia chỉ đứng nhìn.

“Uyển nhi đâu, kêu Uyển nhi ra đây”

Hạ Bá Nhiên tuy rằng nghĩ muốn cho phủ đại tướng quân hỗ trợ, nhưng hắn cũng rất rõ ràng, muốn phủ đại tướng quân ra mặt, Thu di nương không được, Hạ Tử Hiên còn chưa có phân lượng, cho dù là hắn, phủ đại tướng quân cũng chưa chắc để ý tới.

Cũng chỉ có Hạ Trì Uyển nữ nhi của Vân Thiên Độ mới có bản lãnh này.

“Uyển, Uyển nhi...”

Thu di nương sắc mặt càng thêm tái nhợt.

“Sao lại như thế này!”

Vừa thấy Thu di nương bộ dạng nửa chết nửa sống, Hạ Bá Nhiên nộ khí trong lòng ngày càng lớn.

“Thiếp, thiếp thân vừa mới cầu xin Uyển nhi đi phủ đại tướng quân cứu Tử Hiên, nhưng mà nghe nói Uyển nhi vừa tới phủ đại tướng quân liền ngã bệnh.”

Thu di nương lúc này mới cảm thấy chính mình làm việc có chút không thỏa đáng, lúc ấy nàng đúng là có nhìn thấy Hạ Trì Uyển sắc mặt không được tốt, nhưng rốt cuộc việc thành hay không đều do phủ đại tướng quân định đoạt.

“Ngã bệnh?”

Hạ Bá Nhiên sắc mặt trở nên lạnh lùng, bệnh này tới thật đúng thời điểm.

“Uyển nhi bị bệnh thật sao?”

Thu di nương vốn định nói, Hạ Trì Uyển sắc mặt thực không tốt, nhưng tròng mắt đảo một cái, liền đổi chủ ý.

“Lúc ấy tinh thần của thiếp đều để ờ việc của Tử Hiên, vẫn chưa cảm thấy sắc mặt nàng có gì không ổn”

Tử Hiên cùng Phù nhi lần lượt xảy ra nhiều chuyện như vậy, đương nhiên Hạ Trì Uyển ở trước mặt tướng gia cũng không thể sống yên.

Quả nhiên, Hạ Bá Nhiên vừa nghe lời này, sắc mặt càng trở nên đen hơn.

Đứa nhỏ Hạ Trì Uyển này quả nhiên không cùng một lòng với hắn, y như nương của nàng, tâm đều để ở phủ Đại tướng quân.

Hạ Trì Uyển sao có thể bị bệnh, rõ ràng là đi đến phủ đại tướng quân lánh nạn, sợ chuyện của Hạ Tử Hiên liên lụy đến nàng.

Dưỡng ra thứ ăn cháo đá bát!

“Lão gia, Tử Hiên làm sao bây giờ?”

Nhìn thấy Hạ Bá Nhiên đem bớt lửa giận chuyển sang Hạ Trì Uyển, Thu di nương nhẹ nhàng thở ra một hơi.

“Yên tâm, Hạ Tử Hiên ở trong lao cũng sẽ không ăn khổ”

Hạ Bá Nhiên tức giận liếc Thu di nương một cái, Tử Hiên tốt xấu gì cũng là trưởng tử của hắn, đương nhiên không thể nào không để ý đến sinh tử của Hạ Tử Hiên.

Vừa nghe thấy Hạ Bá Nhiên đã phân phó xuống dưới, Thu di nương quả thật yên tâm không ít.

“Lão gia, hiện tại chúng ta phải làm gì?”

Nàng chẳng những muốn Tử Hiên bình an, mà còn muốn hắn có thể trở về sớm một chút a.

“Hạ Trì Uyển là thiên kim tướng phủ, mặc kệ tướng phủ phát sinh chuyện gì, Uyển nhi đều phải cùng tướng phủ cùng tiến cùng lùi”

Phủ Đại tướng quân đem Hạ Trì Uyển thân mang bệnh ở lại trong phủ, muốn chứng tỏ cho bọn họ thấy chuyện tình của Hạ Tử Hiên, bọn họ sẽ không để ý đến.

Chính là, Hạ Bá Nhiên sẽ không cho phủ đại tướng quận vừa lòng đẹp ý, cũng sẽ không cho Hạ Trì Uyển chỉ lo thân mình.

Chỉ cần làm cho Hạ Trì Uyển quay về tướng phủ, phủ đại tướng quân muốn Hạ Trì Uyển tốt tất nhiên phải quản chuyện của Hạ Tử Hiên.

Hạ Bá Nhiên hào hứng tính toán tự cho mình thông minh, nhưng hiện tại, người thông minh đương nhiên không chỉ có một mình hắn.

Ở trong phủ đại tướng quân “Dưỡng bệnh”, Hạ Trì Uyển vừa nghe thấy Hạ Bá Nhiên đến tìm mình, Hạ Trì Uyển cười chết lặng.

Kiếp trước, cha liên tục lợi dụng nàng kiềm chế phủ đại tướng quân, khiến cho phủ đại tướng quân giúp hắn làm việc, nàng đã thấy nhiều rồi.

Trước kia nàng đều nghĩ, dù sao cũng là phụ thân chính mình, nếu giúp được thì sẽ giúp.

Nhưng kiếp này chỉ ba chữ: Không thể nào!