" Nam chưa cưới nữ chưa gả, vị trí đích phi của bổn hoàng tử vẫn còn chưa xác định nhưng thật ra thân phận của Hạ Trì Uyển cũng rất phù hợp "

Thời điểm Chu Huyền Trữ nói những lời này, giọng điệu vẫn đùa cợt như trước nhưng thật sâu trong con ngươi lại hiện lên một tia nghiêm túc. Chu Huyền Trữ đương nhiên biết rõ thái tử có ý với Hạ Trì Uyển, nói cách khác vị trí thái tử phi cũng sắp có nữ nhân tọa.

Chu Huyền Trữ vốn là có tâm muốn làm hoàng đế, thì lấy một đích nữ của thế gia vọng tộc tất nhiên đối với sự nghiệp của hắn có trợ giúp thật lớn.

"Ai cũng có thể nhưng nàng thì không !"

Lê Tự Chi nhìn thẳng Chu Huyền Trữ

"Ngươi có thể lợi dụng ta, nhưng là không thể lợi dụng nàng."

"Vì sao?"

Chu Huyền Trữ nở nụ cười, chỉ là trong nụ cười của chu huyền trữ lộ ra một tia nguy hiểm. Đường đường là thất hoàng tử lại bị một thường dân cảnh cáo.Thân là người trong hoàng tộc, có sự kiêu ngạo của hoàng gia, chu huyền trữ sao có thể là một người dễ nói chuyện.

"Nàng có ân với ta"

Lê Tự Chi nhàn nhạt nói, nhưng cũng ngầm nói với Chu Huyền Trữ, vì một phần của Hạ Trì Uyển hắn hội sẽ càng thêm trung thành giúp đỡ Chu Huyền Trữ

Chu Huyền Trữ nhíu lông mày, hắn còn tưởng rằng Lê Tự Chi đối với Hạ Trì Uyển có ý vì dung nhan khuynh thành của Hạ Trì Uyển thì ra là có ân của Hạ Trì Uyển

"Sự tình khi nào ?

Chu huyền trữ đã sớm đã điều tra Lê Tự Chi kỹ càng, mới dám trọng dụng. Chỉ là chuyện này, Chu Huyền Trữ hoàn toàn không biết

"Hơn một tháng trước, ta được ăn một bữa cơm từ Hạ Trì Uyển"

Lê Tự Chi nhớ lại nếu như không phải lúc ấy Hạ Trì Uyển cho hắn một nửa cái màn thầu cùng một chén nước, hắn nghĩ mình sẽ không được sống đến bây giờ

"Một bữa cơm ?"

Chu Huyền Trữ híp mắt, nghĩ đến bộ dạng lúc Lê Tự Chi mới đến tìm mình và lúc điều tra kết quả thì lập tức sáng tỏ mọi chuyện

"Nghe nói hơn một tháng, Hạ gia đại tiểu thư cùng Nhị tiểu thư bị sơn tặc cướp"

Chu Huyền Trữ nhẹ gật đầu, nghĩ đến phần ân tình này nhất định là từ trước kia

"Nói như vậy, ngược lại coi như là ân cứu mạng rồi."

Chỉ cần Lê Tự Chi đối với hắn không có hai lòng, Lê Tự Chi muốn ai tốt đẹp thì hắn cũng không quan tâm

"Xem như nể mặt ngươi, ta tạm thời sẽ không đánh chủ ý ở Hạ Trì Uyển"

"Đa tạ thất hoàng tử."

Trên gương mặt lạnh của Lê Tự Chi rốt cục cũng xuất hiện một tia ôn hòa. Chứng kiến Lê Tự Chi trở mặt, Chu Huyền Trữ trong nội tâm cười khẽ. Thật đúng là ! Chẳng qua chỉ là một bữa cơm, hắn nhớ cũng thật rõ

Lê Tự Chi biết được Hạ Trì Uyển là người phương nào nhưng mà Hạ Trì Uyển thì không biết, Lê Tự Chi phong thái tao nhã mà hôm nay nàng gặp chính là cái người đầy máu me mà nàng đã từng gặp ngày đó.

Sau khi Hạ Phù Dung dùng cái chết để chứng minh trong sạch thì người bên cạnh đều đi hết sạch chỉ còn lại Chu Khải Lương. Vì chưa lúc trước chưa xác minh sự thật nên Chu Khải Lương hận không thể ở lại luôn trong tướng phủ, sợ nương tử Hạ Phù Dung chạy mất.

Thu di nương chứng kiến Hạ Phù Dung mặt mũi trắng bệch, đau lòng không thôi. Tại sao lại phải gả cho nam nhân như Chu Khải Lương chứ !

"Nhị tỷ, đại tỷ đã biến thành như vậy rồi , mong rằng nhị tỷ có thể giơ cao đánh khẽ !"

Hạ Tử Hiên hướng Hạ Trì Uyển ôm quyền, vì hắn biết rõ Chu Khải Lương còn chưa ly khai. Nghe được lời nói của Hạ Tử Hiên, Hạ Trì Uyển cười cười

"Đại đệ nói gì vậy, ta nghe không hiểu"