Đùng! Đùng! Đùng! Liên tiếp ba viên đạn nổ tạo ra ba đóa hoa đỏ nở rộ trên lưng con báo. Con báo gầm rú đau đớn quay ra sau chống lại đòn tấn công bất ngờ, nhưng nó lại nhân thêm năm phát đạn cay nhắm vào đầu và chân. Nó phát hiện một bóng đen bay vút lên từ một cây cao và đang phủ xuống đầu nó, trước đó là một loạt đạn nổ, cùng một cái lưới đầy keo dính từ nhựa cây.

- Ron!

- Cẩn thận, lui lại Ron!

- Chúng ta không đủ lực tiếp tục tấn công con báo nữa, lui về đi Ron, chúng ta không tiếp ứng cháu được!

- Cẩn thận con báo có sát chiêu khi bị dồn vào đường cùng!

Bóng đen lao xuống đầu con báo chính là Ron. Hắn đeo một cặp kính bảo vệ mắt, bịt mồm và mũi bằng vải dày, tay phải cầm dao , tay trái nắm lưới dính, hông giắt kiếm, nhắm thẳng về phía đầu con báo.

Vốn dĩ các thợ săn đưa Ron theo cùng làm hậu cần và dặn Ron quan sát kỹ các thợ săn chiến đấu và phối hợp, khi cần thì hỗ trợ yểm trợ họ lui lại, mà không phải chủ động tham gia chiến đấu. Ron chưa trải qua thời gian đi nghĩa vụ quân sự bắt buộc, chưa học cách chiến đấu phối hợp tổ đội đông người theo chuẩn quân sự, chưa thể cùng bọn họ tham gia trận đánh này.

Từ đầu đến cuối Ron đều vâng lời dặn của các thợ săn, hoàn thành tốt chứ trách của mình. Nhưng ngay khi các thợ săn chuẩn bị kết thúc cuộc chiến, hắn lại chủ động lao ra tham dự trận chiến, một mình.

Ba viên đạn nổ Ron bắn từ vị trí tiềm phục rất chuẩn xác gây thương tổn ở ngay vết thương mới lành của con báo, khiến thương cũ vỡ ra to hơn, ngay sát nách chi dưới con báo khiến cánh tay đó của nó mất khả năng phát lực. Hai phát đạn cay phát nổ dưới chân con báo ngay vị trí nó chauarn bị lao ra đón đầu Ron, khiến thị giác con báo gặp trở ngại trong giây lát. Ba phát đạn cay còn lại hai phát bị con báo dùng tay đẩy đi, một phát lại nhắm ngay tay nó phát nổ, khiến con báo bị cay mắt và theo bản năng nhắm mắt lại trong một tích tắc. Đúng lúc này, lưới keo dính bổ xuống dính vào vai, cổ và đầu con báo.

Bình thường lưới không được dùng để đối phó với báo sáu chân, vì nó vô dụng. Nếu dùng lưới để tấn công từ xa, thì nó dễ dàng dùng móng cắt đứt lưới. Mà nếu dùng lưới đánh xáp lá cà thì không ai liều chịu chết đi vật lộn vớn báo sáu chân.

Nhưng Ron lại làm như vậy. Hắn trốn trên một tang cây cao suốt từ đầu trận chiesn, đợi đến lúc Tart và Tre lùi lại mới nhắm chuẩn bắn con báo rồi dùng lực bật thật cao lên trời rồi hạ cánh ngay xuống đầu con báo. Phải nói khả năng vận lực và sử dụng thần lực của hắn cực kỳ khéo léo, canh chuẩn xác và có tính toán kỹ càng. Khi gần hạ xuống con báo, hắn quăng lưới keo ra chụp lên đầu và vai con báo. Lưới keo dính của hắn không có độ bền, chặt là đứt, nhưng vì được bôi keo nên nó dính lầy nhầy như kiểu phô mai lỏng, gây vướng víu và giúp hắn đeo tốt trên vai con báo khi hạ cánh. Hắn làm một động tác đánh đu như người nhện với bộ lưới keo ra phía sau lưng con báo, nhanh như cắt tránh một cú quạt ngang của cái tay còn lành lặn duy nhất của con báo, rồi đâm luôn con dao bằng tay phải vào ngay nách cánh tay này.

Con báo lại rú lên đau đớn. Cử động tay trở nên khó khăn vì bị đâm trúng khớp vận động gây đau đớn.

Lúc này Ron đã đu ngươi từ sau lưng ra phía trước con báo, rút kiếm đâm thẳng vào mắt trái của nó!

Máu tươi phun xối xả từ hốc mắt cùng tiếng gào của con báo. Nó điên cuồng dùng cả bốn tay không lành lặn chụp vào Ron. Ron trúng một đấm vào mạng sườn, may có tay chống một phần lực nhưng cũng đủ cho hắn nứt xương sườn hộc máu mồm, nhưng do hắn đang đu người trên lưới dính, hắn nương theo lực đấm không văng ra xa mà bay vòng lại ra phía sau lưng con báo. Lần này Ron hạ cước lên hai vai con báo, dùng cả hai tay vận hết sức chọc thật mạnh một kiếm vào họng con báo sáu chân!

Cú kết liễu lầm con báo giật lên hai cái, nhưng nó chưa chết hẳn, mà dùng con mắt còn lại oán độc nhìn Ron, rồi dùng toàn bộ sức mạnh còn thừa dồn vào cánh tay còn móng vuốt cho Ron một quạt!

Ron bay ra xa như một cục đất, nằm sấp bất động. Các thợ săn sợ hãi nhảy ra lật Ron lại. kiểm tra thương thế. Chỉ thấy một tay hắn gãy, vặn ngược cánh tay ra phía sau, lòi cả xương. Ngực và mặt hắn máu thịt bầy nhầy. mặt hắn có một vết cắt ngang từ bên này qua bên kia cực kỳ khủng bố, nhưng lại may mắn không lấy đi con mắt nào của hắn, dù vết cắt chỉ cách khóe mắt phải của hắn tầm hai ly. Ngực bụng hắn có bốn vết cắt sâu thấy xương sườn. Xương sườn hắn gãy ba cái ở cả hai bên. Nhưng hắn chỉ bất tỉnh chứ chưa chết.

Các thợ săn ngay lập tức làm sơ cấp cứu cầm máu và dùng thuốc xử lý các vết thương cho hắn. Tart và Tre thì xem xét tình hình con báo.

Nhát đâm họng của Ron là trí mạng. Sau cú phản kích cuối cùng vào Ron, con báo dần sụp xuống, tư thế quỳ ngồi, đầu gục xuống. Quang mang tím trên người con báo yếu ớt dần rồi tắt ngúm. Lúc này toàn thân các vết thương của con báo bỗng nở ra, máu xịt tung tóe khắp nơi. Các bặp thịt cũng xọp xuống như lúc ban đầu, bộ lông không còn xù lên, rũ rượi như mới ngâm nước. Tart và Tre chọc thêm mấy phát vào các yếu điểm của con báo để xác định nó đã chết hẳn rồi mới tiếp cận thi thể của nó và xem xét.

Cuối cùng, cả bọn mang theo Ron bị thương nặng bất tỉnh nằm trên cáng, cùng lôi xác con báo khải hoàn trở về thôn Tuktuk.

Ron lại mất hơn một tuần nằm viện dưỡng thương mới bình phục được.

Thế giới Ether còn hoang dã và loài người không phải là loài thống trị đại lục Grundig, nhưng có một điều rất tuyệt vời là năng lực y tế của loài người ở Ether là rất cao, nhờ sự hỗ trợ của ma pháp. Nền y học có tiến bộ cao về giải phẫu học, cũng như việc chữa trị ngoại khoa. Khả năng khử trùng tốt, nền tảng dược liệu phong phú và được truyền dạy có hệ thống, giúp cho việc chữa trị ngoại thương đạt hiệu quả rất cao. Cùng với việc sử dụng ma lực để hồi phục năng lực tái tạo tế bào và mô, khiến cho cả những thương thế rất nặng như của Ron cũng chỉ mất một thời gian ngắn là có thể hồi phục như cũ và không để lại di chứng về sau, trừ ngoại hình.

Ron chính thức trở thành danh nhân thôn Tuktuk, biệt hiệu: Ron mặt thẹo. Cú tát cuối cùng của con báo sáu chân để lại năm vết sẹo trên người Ron, đều kéo dài từ phải qua trái. Bốn vết ở ngực bụng thì ít người thấy, nhưng vét sẹo nhẹ nhất nằm trên mặt Ron thì lại thành huân chương bắt mắt cho chiến tích của hắn. Nếu trước kia hắn chỉ nổi danh trong giới thợ săn, sau vụ việc đánh nằm bọn lưu manh ở chợ thì hắn được biết đến thêm bởi những người trong chợ, thì giờ đây hắn được cả thôn từ trên xuống dưới nhẵn mặt. Nhiều người trong thôn Tuktuk có thẹo trên mặt, nhưng Ron mặt thẹo thì không lẫn vào đâu được. Đám thiếu niên trầm trồ thán phục hắn với danh hiệu thiếu nien dũng sĩ. Nhiều nhà có con gái thậm chí suy tính nếu con nhà mình kết đôi với Ron thực ra cũng là điều không tệ. Đám du côn thôn thì thực sự thấy Ron là trốn từ xa. Bọn họ giờ đã hiểu rằng Ron không nói giỡn, ai chọc hắn hắn sẵn sàng cho 1 cú xiên vào họng. Vì khi nhóm thợ săn trở lại thôn, thôn trưởng đã thông cáo toàn thôn biểu dương chiến tích của các thợ săn, và bêu xác con báo sáu chân ngay trước tòa nhà trung tâm thôn một buổi thị chúng. Thanh kiếm Ron dùng để kết liễu con báo vẫn còn nằm nguyên trong họng nó, và được chú thích cụ thể đây là kiệt tác của Ron, và Ron đã dũng cảm liều lĩnh như thế nào khi đối mặt với nó.

Đối với các thợ săn, họ từ lâu đã coi Ron là một thợ săn đủ chuẩn, nhưng biểu hiện lần này vẫn vượt quá tưởng tượng của họ. Họ nhớ lại vụ việc với đám lưu manh thôn, và một số cũng đoán rằng có lẽ Ron chủ động dẫn dụ cả đám lưu manh và xử lý một mẻ. Vì với thực lực và độ liều lĩnh như Ron biểu hiện, không có lý do gì đám lưu manh dám chọc phá Ron nếu không phải Ron chủ động làm ra thái độ khuất nhục không phản kháng. Qua vụ việc lần này, không thợ săn nào còn nghi ngờ tương lai của Ron sẽ trở thành top thợ săn thiện dũng nhất thôn Tuktuk, ngang ngửa với Tart, Tre hay Han trước kia, thậm chí có lẽ sau này Ron có thể trở thành đầu lĩnh đám thợ săn thôn Tuktuk, nếu hắn quyết định ở lại thôn đến già.

Trái lại với thái độ của mọi người xung quanh, sau khi bình phục thương thế, Ron lại qua trở lại cuộc sống thường nhật với thái độ bình thản không có chuyện gì xảy ra. Như thể, hắn chưa từng làm điều gì ghê gớm bất thường.

Khác biệt trong hoạt động thì có. Hắn bắt đầu thực hiện những cuộc vào rừng đi săn một mình – dưới sự xin phép của Tart, vì hắn còn chưa đủ tuổi và điều kiện được cấp thẻ thợ săn chính thức. Hắn bắt đàu sử dụng kiếm và dao quân dụng – phần thưởng từ nhiệm vụ săn báo sáu chân vừa qua. Vốn làm hậu cần, hắn sẽ không được chia phần thưởng từ xác con báo, nhưng do tình huống đặc thù, các thợ săn quyết định cho hắn phần chia bình đẳng với mọi người. Nhưng Ron không tỏ ra hứng thú với điều đó, hắn lại chủ động xin trưởng thôn được sở hữu trước tuổi thanh kiếm và con dao quân dụng hắn được cấp mượn để làm nhiệm vụ, lý do là muốn dùng nó làm kỉ niệm. Thôn trưởng cho rằng Ron cũng vẫn còn tâm tính thanh niên, muốn giữ kiếm làm kỷ niệm chiến tích, nên sau khi suy nghĩ một lát cũng đồng ý và tặng cho Ron thanh kiếm và con dao đó, với tư cách cá nhân, đổi lấy phần chia của Ron cho cái xác con báo. Sau này thôn trưởng dùng phần chia này để lấy về đầu con báo sáu chân, trưng treo trong phòng khách và quý như của gia bảo, gặp ai cũng khoe.

Trước kia Ron sử dụng vũ khí thông thường để đi săn. Vũ khí của bố mẹ Ron ngày xưa cũng thất lạc cùng cái chết của họ, nên Ron chưa từng có cơ hội sở hữu vũ khí phụ ma cao cấp. Lần này thu được thanh kiếm và con dao, với Ron mà nói là một tiến bộ vượt bậc về năng lực chiến đấu. Vói bản lĩnh và kỹ năng vận dụng thần lực Ron tích cóp được, khi sử dụng kết hợp với vũ khí phụ ma thì thực lực Ron có thể nói là tương đối xuất sắc. Đây là chi tiết ít người chú ý. Mọi người không để ý rằng Ron đã có thực lực tương đối khá khi sử dụng vũ khí thô sơ, cũng học tập rất nhiều kỹ năng sử dụng thần lực của các thợ săn, nhưng trước khi giết báo sáu chân, hắn chưa từng vận dụng kỹ năng thần lực với vũ khí phụ ma.

Các thần lực sĩ thường có một hoặc hai hướng vận dụng thần lực chuyên môn, từ đó luyện ra kỹ xảo vận dụng thần lực sở trường, và chuyên tu một loại vũ khí phù hợp. Ví dụ như Tart tập trung tu luyện việc truyền nhiệt năng lên đại kiếm phụ ma, biến nó thành một thanh kiếm thép nóng hàng nghìn độ, hơn nữa vận lực và phát lực mạnh mẽ có sức công phá lớn. Tre thì chuyên tu khống chế các dòng khí lưu cũng như vũ khí, kỹ năng chiến đấu thien về hướng tinh xảo, đánh vào chỗ hiểm, độ cơ động cao, nhưng không gây nhiều sát thương khu vực như Tart.

Han, bố của Yue và Beer, lại hơi đặc thù. Ông có năng lực cũng tương đối hiếm và quý, đó là cường hóa cơ bắp. Có lẽ do tuổi nhỏ đã làm đủ thứ việc, bẩm sinh lại khéo léo chân tay, các kỹ năng thần lực của Han cũng thiên về dồn lực cho từng cơ bắp để tạo sức bật cao kèm theo sự khéo léo linh hoạt. Thêm nữa kỹ năng cường hóa cơ bắp của ông tốn rất ít ma lực so với người khác sử dụng kỹ năng thần lực, cho nên sức bền của ông lớn hơn nhiều bình thường. Nếu so sánh tương quan sức mạnh giữa Han và Tart, hai người có thể đánh ngang tay trong năm phút. Sau đó thì có thay thêm bốn ông Tart nữa vào xa luân chiến thì Han vẫn dư sức đánh ngang tay bọn họ, trong khi kết cục sẽ là cả năm ông Tart đều sẽ mất sức chiến đấu. Còn Tre, chính diện chiến đấu thì Tre sẽ bị han áp chế hoàn toàn. Thế nhưng khi về thôn Tuktuk, Han không tham gia những cuộc đi săn dài ngày và có nguy hiểm trong rừng, chỉ đi dạo gần bià rừng và săn thú nhỏ, tìm lượm thực vật có giá trị, cho nên không hiện lộ nhiefu sự chênh lệch vè chiến lực với Tart và Tre. Mọi người biết ông rất mạnh, nhưng không rõ cụ thể ông mạnh tới cỡ nào, chỉ đánh giá tạm là ngang ngửa Tart và Tre, hai thợ săn mạnh nhất thôn.

Người duy nhất trong thôn từng biết thực lực của Han là Tia. Năm xưa nàng đi thực tập ở một vùng rừng núi nguy hiểm theo lệnh điều động của học viện, nhóm của nàng gồm toàn những ma pháp sư thiên phú xuất sắc, nhưng đi sâu vào những vùng đất có mãnh thú và hung thú nguy hiểm mà không có Psy hồi phục ma lực, bọn họ không có nắm chắc đầy đủ thành viên trở về. Vì thế họ bỏ ra số tiền lớn để thuê ba thợ săn giỏi nhất để yểm hộ và hướng đạo họ trong chuyến thực tập, trong đó có Han. Và biểu hiện của Han khi đó khiến cô nàng Tia rung động mãnh liệt. Có một lần cả đoàn gặp một con gấu thiết giáp, một hung thú tương đối mạnh mẽ nhờ lớp da dày cứng như giáp sắt và kháng ma mạnh, sức lực to lớn như voi, và có món nghiện là thích bứng cây thân gỗ lên làm côn để chiến đấu. Lần đó các ma pháp sư trong đó có Tia trổ hết các tuyệt chiêu ma pháp cấp cao nhưng cũng chỉ làm bị thương nặng con gấu mà không thể giết chét nó, trong khi họ đã cạn kiệt ma lực. Con gấu thì hung tính nổi lên, với bản chất lì lợm, nó quyết định phải cho cả đám họ linh trưởng này biết cái giá phải trả khi dám tổn thương bổn hùng. Lúc này hai thợ săn trong nhóm bày trận phòng thủ yểm hộ cho các ma pháp sư triệt lui, nhưng Han lại dừng lại giáp mặt đôi công vật lộn với con gấu thiết giáp. Hai bên đánh nhau như Hulk đánh Ironman, đất rung cây đổ, rầm rĩ cả một góc rừng. Sau gần chục phút chiến đấu căng thẳng, con gấu rốt cục cảm thấy mệt mỏi và không thắng được tên thợ săn lì lợm trước mặt, chủ động lui tránh. Han đương nhiên cũng không khá khẩm gì, toàn thân là thương, nhưng không gục ngã, hưởng dụng ánh mắt trầm trồ thán phục của mọi người trong đoàn. Sau đó cả đoàn nhanh chóng triệt thoát về lãnh thổ đế quốc Si, Tia lãnh nhiệm vụ chăm sóc thương thế cho Han trên đường đi và hai người thành đôi từ đó.