Sự khác nhau giữa người có dã tâm và tôi tớ xx là ở chỗ nào!? Khác nhau ở chỗ một người thì có tài hoa, còn một người thì chỉ có dã tâm thôi!

Xe huyền phù bay vùn vụt trên đường, ở trên  xe Hàn Hiểu không ngừng gọi vào máy truyền tin của Greta, nhưng lần nào trong máy cũng là giọng nữ máy móc thông báo đường dây bận, nếu như cô đã đi tham gia buổi tiệc sinh nhật của Sally, vậy thì không thể nói chuyện điện thoại liên tục như vậy được, Hàn Hiểu thu lại máy truyền tin, trong lòng càng thêm bất an.

“Sheila, nhanh thêm chút nữa đi!”

Vì để tiết kiệm thời gian, Sheila có tài lái xe tốt hơn đã thay thế tài xế.

“Vâng, phu nhân, xin người thắt chặt dây an toàn!” Đẩy nhanh tốc độ, xe phóng nhanh như chớp.

Hàn Hiểu bỏ máy truyền tin xuống, mày nhăn thật chặt, cậu đã và Greta đã chia tay một quãng thời gian rồi, mong rằng còn kịp.

Nhờ vào tài lái xe xuất thần của Sheila, xe huyền phù “Két” một tiếng đột nhiên dừng lại trước cửa khách sạn Morrison, nhân viên phục vụ ngoài bãi giữ xe, liền chạy ra nghênh đón.

Sheila đem chìa khóa xe giao cho nhân viên, liền đi cùng Hàn Hiểu bước nhanh vào khách sạn.

Lúc này một cô gái liền lảo đảo va vào Hàn Hiểu, Sheila nhanh tay lẹ mắt kéo cậu một cái, cô gái liền lướt qua vai Hàn Hiểu, tiếp tục lảo đảo đi về phía tước.

Hình như cô gái uống say rồi, cả người toàn mùi rượu, nhưng cho dù như vậy cũng không che được mùi thơm nồng đang tỏa ra từ trên người cô, vốn là mùi hương hoa quỳnh tươi mát thanh nhã, lúc này lại đậm đà sặc mùi, cho tới cả con đường mà cô đi qua cũng nồng nặc mùi hương.

Hàn Hiểu chỉ lo quan tâm đến an nguy của Greta, cho nên không có chú ý tới khúc nhạc đệm nho nhỏ này, đi vào bên trong, ánh mắt Sheila thì lại động một chút, nhưng hoa quỳnh quả thật là loại hoa bình thường mà vô hại.

Hàn Hiểu đi vào trong khách sạn, tuy rằng trên thiệp mời có ghi rõ là phòng nào, nhưng Hàn Hiểu không có quen thuộc với kết cấu khách sạn, cho nên cậu đi thẳng vào quầy tiếp tân của khách sạn.

“Chị ơi cho hỏi, phòng C nằm ở đâu vậy!”

Trên mặt phục vụ mang theo nụ cười ngọt ngào, lễ phép hỏi: “Ngài là khách mời của tiểu thư Sally Oak phải không!?”

“Đúng vậy!” Hàn Hiểu trong lòng đang gấp, nhưng cũng phải cố gắng nhẫn nhịn trả lời.

“Xin hỏi, ngài có thiệp mời không!?” Cô phục vụ tiếp tục cung kính hỏi

“Có!” Hàn Hiểu đưa thiệp mời của mình và Sheila ra.

Cô phục vụ nhìn thiệp mời, nhưng không có mở thiệp ra kiểm tra, liền trả lại cho Hàn Hiểu.

“Mời ngài đi với tôi!”

Nói xong cô phục vủ liền dẫn Hàn Hiểu và Sheila đi vào trong thang máy khách sạn.

Vào đến phòng tổ chức buổi tiệc, cô phục vụ liền hành lễ với Hàn Hiểu.

“Tới rồi, tiên sinh, tiểu thư, mong rằng hai người sẽ có một buồi tiệc vui vẻ tại Morrison.

Lúc này Hàn Hiểu đã không còn kiên nhẫn để mà ứng phó với những lễ tiết trước mặt, cậu không có đáp lại lời cô phục vụ mà đi thẳng vào bên trong.

Đi vào đại sảnh, Hàn Hiểu đưa mắt tìm kiếm bóng dáng Greta, đại sảnh tuy rằng không lớn, khách mời cũng đều là học sinh bạn bè bình thường có quan hệ tốt với Sally, là một buổi sinh nhật rất phù hợp với với người trẻ tuổi như Sally, nhưng có nhắc nhở của Reyku, Hàn Hiểu luôn cảm thấy buổi tiệc này không hề đơn giản.

Hàn Hiểu vừa đi vào bên trong, hai mắt không ngừng nhỉn khắp xung quanh, đối với những bạn học đang chào hỏi cậu, cậu chỉ mỉm cười đáp lại, cuối cùng Hàn Hiểu cũng tìm được Greta.

Ở chỗ cách cậu khoảng hơn 10 bước chân, Greta đang nói chuyện với một người trẻ tuổi, sau đó người trẻ tuổi lấy một li rượu từ trên khay của người hầu đứng kế bên đưa cho cô, Greta nhận li rượu chuẩn bị uống xuống.

“Sheila, đánh rơi li rượu của Greta.” Hàn Hiểu nhìn người trẻ tuổi, trong đôi mắt toàn là ánh sáng sắp thành công, khí lạnh tỏa ra khắp người, đồng thời cũng vui mừng, vì mình tới kịp.

Sheila nhận được mệnh lệnh, vọt tới như tia điện, “Ầm” một tiếng, li rượu của Greta rơi xuống đất, xung quanh lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt mọi người liền tập trung bên phía Greta.

“Shei…. Sheila!” Greta kinh ngạc nhìn Sheila, tay vẫn đang giữ nguyên tư thế cầm li rượu lúc nãy.

Hàn Hiểu bước nhanh về phía Greta, Greta vẫn mang vẻ mặt ngạc nhiên như cũ.

“Cô đang làm gì vậy!” Người trẻ tuổi bên cạnh Greta sau khi phản ứng lại được thì giận tím mặt, sắp thành công rồi, không ngờ lại nhảy ra một tên, phá hủy hết mọi thứ.

Sheila không thẻm để ý hắn ta, giống như người đang ầm ĩ bên cạnh cô chỉ là một con chó bên đường sắp chết.

“Sheila, kiểm tra rượu ở dưới đất!” Hàn Hiểu lạnh như băng nhìn người trẻ tuổi còn đang giận dữ, giọng điệu phân phó còn mang theo lửa giận.

Sheila lấy một cái máy từ trong người ra, ngồi xổm xuống bắt đầu kiểm tra, mà cái người trẻ tuổi đó, sắc mặt liền thay đổi.

“Là thuốc mê tình! Lượng rất lớn! Chỉ cần uống một ít, khoảng nửa tiếng sau sẽ bắt đầu phát tác.” Giọng nói Sheila đầy thong thả, nhưng lời nói ra lại khiến người khác kinh sợ.

Greta lúc này còn có gì mà không hiểu nữa, cô chợt quay đầu lại, ánh mắt như dao trừng cái tên trẻ tuổi đó, cười đầy giận dữ.

“Haha, tôi thật sự không biết thì ra gia tộc Oak các người đón tiếp tôi như vậy đấy, thật sự là thụ sủng nhược kinh rồi, anh nói tôi làm sao báo đáp các người đây!”

Sắc mặt người trẻ tuổi trắng bệch, vội vàng giải thích: “Tiểu thư Shakma, tôi thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì, thuốc mê tình này không có liên quan đến gia tộc của tôi, hơn nữa, chúng tôi cũng không có lá gan đi tính kế cô!”

“Các người không có gan, nhưng người sau lưng các ngươi có!” Hàn Hiểu đứng kế bên lấy ra một cái khăn tay, thấm ướt rượu ở trên mặt đất, sau đó đưa cho Greta, đây là chứng cứ.

Ba lần tám lượt bị Hàn Hiểu phá hỏng chuyện tốt, người trẻ tuổi tức giận không nói gì nữa.

“Mày là ai, sao lại vu cáo hãm hại gia tộc Oak bọn tao, thuốc trong li rượu này không phải là do tụi bây bỏ vào chứ!”

Đối với người trẻ tuổi như chó điên cắn bậy, Hàn Hiểu cười lạnh,

“Tôi thật sự không biết, tính báo của gia tộc Adams trong mắt các người chỉ là vu cáo hãm hại!”

Người trẻ tuổi bị dọa tới lùi về sau một bước, gia tộc Adams, sao có thể được, phải biết người đứng sau bọn họ là…..

“Anh trai!”

Lúc người trẻ tuổi đang bị chặn họng, một giọng nữ liền vang lên.

“Anh trai, sao anh có thể làm như vậy được, Greta là bạn học của em, là bạn em, anh sao có thể…. Cha bảo anh làm người thành thật, anh đã quên hết rồi sao! Anh làm như vậy sao xứng với công ơn dưỡng dục của cha!” lúc này Sally đi tới, vừa rơi nước mắt, vừa tức giận với anh mình.

Nghe thấy lời Sally, sắc mặt người trẻ tuổi càng thêm ảm đạm, lời của Sally chính là muốn bỏ chốt để giữ tướng, cuộc đời hắn phải kết thúc ở đây rồi.

Sally bực tức anh mình xong liên đi tới trước mặt Greta, “Bộp” một tiếng quỳ xuống,

“Xin lỗi, xin lỗi, Greta, là do mình không tốt, nếu không phải mình mời cậu tới buổi tiệc sinh nhật này, anh trai sẽ không có những ảo tưởng không thiết thực, làm cậu chịu tổn thương lớn như vậy, thật xin lỗi, xin lỗi, Ô…..!”

Nói xong liền khóc ở trên mặt đất.

Greta lạnh nhạt nhìn Sally đang nghẹn ngào trên mặt đất, sau đó nở nụ cười, cô đỡ Sally đứng dậy,

“Sally, trên mặt đất lạnh lắm, mau đứng dậy!”

Vừa nói cô vừa nhìn bộ dáng nhu mì khóc tới hoa lê đái vũ của Sally, cười càng thêm ngọt ngào, cô vươn tay lau nước mắt trên mặt Sally,

“Sally, cậu rất thông minh, cũng rất xinh đẹp, biết tôi có hảo cảm với người như thế nào, vở kịch này diễn tốt tới nỗi ngay cả tôi cũng suýt bị lừa luôn, chỉ đáng tiếc a! Cậu không có xuất thân tốt, không có cha anh nhìn xa trông rộng, đã định con đường mà cậu trèo lên trên chỉ có thể tới đây thôi, cậu chấp nhận số phận đi!”

Sally khuôn mặt đầy nước mắt sửng sốt, vẻ mặt nhu hòa chợt biến đổi, ngước mặt lên, vẻ mặt điểm đạm đáng yêu không còn nữa, hận và đố kị làm cả người cô ta trở nên dữ tợn.

“Chấp nhận số phận!? Tại sao tôi lại phải chấp nhận, chỉ bởi vì các người là con hợp pháp, mà tôi thì chỉ là con riêng không ai nhìn tới sao! Rõ ràng tôi càng ưu tú hơn với những đám con hợp pháp này, càng thêm có tài hoa, chỉ bởi vì do tình nhân sinh ra, cho nên tôi nhất định phải chịu đủ các loại không công bằng như vậy sao! Cái đám thế gia các người suốt ngày chỉ biết dựa vào gia tộc mà làm xằng làm bậy, dựa vào cái gì mà có thể tùy ý chà đạp lên tôn nghiêm của tôi! Không! Tôi nhất định phải trèo lên trên, tôi không cam tâm, tôi nhất định phải đứng ở chỗ cao nhất, hung hăng mà đạp cái đám phế vật chỉ biết lãng phí lương thực như các người ở dưới chân tôi!”

Lời nói cuồng loạn của Sally làm cả phòng hoảng sợ, trợn mắt mà nhìn, họ không thể nào tin được một cô gái xinh đẹp khiêm tốn ôn hòa, lại có một thế giới nội tâm đầy u ám.

Hàn Hiểu đứng một bên cũng đầy thổn thức, nhưng mà học sinh tài hoa tự mình dựa vào thực lực thi đậu trường Eide, chỉ sợ cô sẽ rất nhanh chóng biến mất khỏi trường Eide! Chính vào lúc này, cậu liền cảm thấy cả ngưởi choáng váng đầu óc, thân thể mềm nhũn liền ngã xuống.

“Cray!” Greta kêu lên một tiếng chói tai, hồi hoàn lại từ trong khiếp sợ khi biết được chân tướng.

Sheila ôm lấy Hàn Hiểu, sau đó ngẩng đầu nói với Greta, “Trừ người nhà Oak ra, giải tán!”

Greta đã ở chung với Sheila một quãng thời gian khá dài liền hiểu rõ ý của cô.

“Trừ anh em nhà Oak ra, những người khác biến mất hết cho tôi!”

Mọi người vừa mời xem một vở kịch hay sao có  thể dễ dàng rời khỏi, Greta tức giận trừng mắt.

“Không đi đúng không! Vậy được, người ở lại đều là đồng phạm, ngày sau ai cũng đừng có mà sống tốt!”

Lời vừa nói ra, mọi người liền như ong vỡ tổ, trong chớp mắt biến mất không còn một mống.

Sheila kéo tấm khăn trải bàn đựng thức ăn, toàn bộ thức ăn đều rơi xuống đất hết.

Cô cẩn thận đặt Hàn Hiểu lên trên, sau đó bắt đầu kiểm tra chất độc.

Cửa đại sảnh lập tức bị mở ra, một đội quân nhân được vũ trang đầy đủ xông vào, sĩ quan dẫn đầu nhìn tình huống trong nhà nhíu cả mày lại.

Greta nhìn thấy người tới liền đi qua, hành lễ.

“Ngài tới rồi, Nayar đại nhân!”

Nayar ừ một tiếng gật đầu.

Sheila rất nhanh thì kiểm tra xong, nhưng vẻ mặt của cô đầy nghi hoặc!

“Phu nhân làm sao vậy!” Nayar tiến lên phía trước hỏi

“Đo lường chất độc, trong cơ thể phu nhân ngoại trừ có một lượng cồn rất nhỏ ra thì không còn gì nữa!” Sheila nhìn máy đo lường trong tay, trong đầu nghĩ có khi máy bị hư rồi không.

Nayar nghĩ một lát, yên tâm, nờ nụ cười, “Máy của cô không hư đâu, trạng thái bây giờ của phu nhân chắc là say rồi!”

Nhưng phu nhân khi nào thì uống rượu chứ! Sheila tới một cái bàn khác cầm li rượu lên, uống một hớp, liền hiểu rõ.

Hàn Hiểu có thói quen mang một bình nước ép tới trường để dùng, hoa quỳnh gặp phải nước hoa quả thì sẽ sinh ra chất cồn, quá trình này rất chậm, nhưng quả A li có thể đẩy nhanh quá trình này, mà tất cả các loại rượu trong buổi tiệc này đều được cất từ quả A li, tuy rằng Hàn Hiểu không có tiếp xúc với rượu, nhưng trong không gian không lớn này lại tràn ngập hương thơm của rượu A li.

Hàn Hiểu vẫn còn chưa đánh mất thần trí vừa nghe nói cậu vậy mà lại say rồi, liền nhớ đến bộ dáng điên điên của cậu sau khi uống rượu, mặt đều xanh lè luôn.

Cậu lập tức dùng hết tất cả sức lực của mình, thở hổn hển nói: “Nhanh…..nhanh đưa tôi về thành, nhanh….!”

“Tiểu thư Shakma, nơi này giao lại cho cô, Sheila ôm lấy phu nhân, trở về thành!”

“Vâng! Mong ngài yên tâm!” Greta cúi đầu đáp ứng.

Sheila ôm lấy Hàn Hiểu, đội quân giống như lúc đến, nhanh chóng che chở Hàn Hiểu ở chính giữa rời khỏi đại sảnh, để lại hai anh em Oak đang run rẩy cả người phát run.

“Cậu ấy…..Cậu ấy là ai!” Sally run rẩy đôi môi

Greta xoay người, hỏi: “Cô hỏi ai! Cray sao! Ha! Cô không cần phải biết, cái mà cô cần biết bây giờ là, thiết kế tôi, các người còn có một con đường sống, nhưng tính kế cậu ấy! Hừ! Sally, cô không chấp nhận cũng phải nhận mệnh đi! Viện trưởng lão cũng không cứu nổi các người đâu, bây giờ các người chỉ là đồ bỏ đi thôi.”

“Chúng tôi không có, thật sự không có!” Người trẻ tuổi thét chói tai, lúc này hắn ta đã bị dọa tới hai chân cũng không đứng dậy được.

Greta cho hắn ta một nụ cười bình tĩnh.

“Hai người cho rằng, mình có làm hay không còn quan trọng sao!”

Sheila ôm lấy Hàn Hiểu một đường trở về thành, vào trong phòng ngủ, Sheila báo cáo với Công tước mọi chuyện xảy ra hôm nay.

“Công tước, hôm nay do tôi không chú ý, mong ngài trách phạt!” Sheila cúi đầu trước mặt Công tước.

Akasi kéo góc chăn giùm Hàn Hiểu, “Đây không phải là lỗi của cô, là do ta không có nói với các người tửu lượng của tiểu gia hỏa rất nhỏ, cho dù là nồng độ cồn mà một người bình thường không biết uống rượu cũng có thể không có cảm giác gì, thì cũng có thể làm em ấy uống say.”

“Nhưng người của Viện trưởng lão hao tổn tâm huyết chuốt say phu nhân để làm gì chứ!?” Sheila cuối cùng cũng hỏi nghi vấn nãy giờ của mình.

Vào lúc Công tước muốn trả lời câu hỏi của Sheila, Hàn Hiểu nằm trên giường đột nhiên mở to hai mắt, hai cánh tay ôm lấy Công tước, sau đó liền hôn lên, sau khi Công tước sửng sốt một trận liền biến bị động thành chủ động, ôm lấy Hàn Hiểu lăn lên giường…..!

Nhìn thấy tình hình như vậy, Sheila liền hiểu rõ.

“Công tước, tôi xin được cáo lui trước!”

Nói xong, lần đầu tiên, cô không nhận được sự cho phép của Công tước mà đã rời khỏi phòng ngủ!

Chiều ngày hôm sau, Hàn Hiểu cả người đau nhức tỉnh lại.

Mệt mỏi quen thuộc, cảm giác rã rời quen thuộc, còn có cái nơi đó đau nhức từng trận, Hàn Hiểu cắn răng nhìn mấy đứa nhỏ đang đầy lo lắng ngồi bên giường cùng với cha của tụi nhỏ, khàn giọng hỏi:

“Các người nói cho tôi biết, hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!?”