Cô bé này nấu ăn thật là ngon, tuy nhiên nếu cháo này không phải nàng bón mà do chính mình tự ăn, chậm rãi thưởng thức hương vị sẽ thấy ngon hơn nhiều.

Từng miếng cháo ấm áp theo yết hầu chảy đến dạ dày, thân thể do mất nhiều máu nên trở nên lạnh lẽo cũng đã cảm thấy ấm áp hơn, bụng vốn luôn kêu do đói cũng tạm thời ổn định lại.

Cho Mộ Tư Thần ăn hết một bát cháo, Cố Vân Niệm liền không bón nữa.

Thấy Mộ Tư Thần ăn còn chưa no, ánh mắt có vẻ trông mong để ăn nữa, nhưng Cố Vân Niệm cũng không mềm lòng.

Thu dọn bát, muỗng, Cố Vân Niệm liếc qua nói: "Buổi tối không nên ăn nhiều, mười lăm phút sau tôi tới giúp anh uống thuốc."

Nàng cầm theo bát và bước xuống gác, đi vào phòng bếp nhìn qua ấm thuốc đang sắc, vặn nhỏ lửa lại.

Cố Vân Niệm nhìn đồng hồ, thấy thời gian cũng đã đủ, lại lên gác giúp Mộ Tư Thần uống thuốc, lên đến nơi đã thấy Mộ Tư Thần chui ở trong chăn, mơ màng sắp ngủ.

Nghe được tiếng bước chân của nàng, có chút miễn cưỡng mà mở mắt ra.

Do trúng độc, lại mất máu quá nhiều, có thể kiên trì đến bây giờ đã là người rất có nghị lực rồi.

Cố Vân Niệm giúp Mộ Tư Thần uống thuốc xong, cho hắn nằm xuống và đắp chăn lại cho hắn cẩn thận.

"Anh ngủ đi, lúc nữa muộn muộn tôi sẽ lên xem thế nào."

Nghe giọng cô nói, Mộ Tư Thần liền bình yên nhắm mắt lại, chỉ trong phút chốc đã ngủ say.

Cố Vân Niệm trở về phòng ngủ, khóa chặt cửa phòng, tiến vào không gian múc lấy một ly linh tuyền thủy đem ra ngoài.

Nàng ngồi suy nghĩ, nhớ rõ những bí kíp võ công mà mình đã từng sở hữu, cuối cùng lựa chọn Dịch cân rèn cốt kinh để tu luyện.

Dịch cân rèn cốt kinh, danh như ý nghĩa, chính là tẩy kinh phạt tủy, rèn luyện căn cốt, là cơ sở để tu luyện nội lực rất tốt.

Nàng đã kiểm tra qua, hiện tại thân thể căn cốt không kém. Chỉ là lâu dài đói khát, làm nàng suy dinh dưỡng nghiêm trọng, cơ hồ muốn hủy hoại căn cốt, trước hết cần bồi dưỡng cho thân thể tốt lên.

Trực tiếp tu luyện nội lực, không biết khi nào mới có thể luyện ra nội lực mà còn dễ bị tổn thương kinh mạch, rất nguy hiểm.

Nàng vốn định chờ mọi việc trong gia đình, cuộc sống yên ổn sẽ bắt đầu tu luyện.

Nhưng hôm nay, một mình Mộ Tư Thần đã bị thương nặng, chỉ dùng một cánh tay mà nàng cũng không thể chống lại, làm nàng ý thức được rằng, xã hội hiện tại tuy rằng đã không có nội lực tồn tại, nhưng vẫn sẽ có nhiều người có nhiều biện pháp làm cho nàng không thể chống lại.

Đem linh tuyền thủy uống xong, Cố Vân Niệm y theo dịch cân rèn cốt kinh tầng thứ nhất tâm pháp, thay đổi tư thế, điều chỉnh hô hấp.

Thực hiện một tư thế rất khó khăn, không đến ba giây đồng hồ, Cố Vân Niệm thân thể liền bắt đầu đổ mồ hôi.

Mồ hôi tí tách chảy xuống, từng chút một cặn bã màu đen có mùi hôi tanh chảy ra theo lỗ chân lông.

Cố Vân Niệm chỉ duy trì ba phút liền kiên trì không nổi nữa.

Bất quá lần đầu tiên tu luyện, thành tích đạt được như vậy đã làm nàng rất hài lòng.

Đi vào phòng bếp lấy nước ấm và tắm xong, xem thời gian còn chưa muộn lắm, Cố Vân Niệm liền ở phòng bếp sắc thuốc, một bên mang chút dược liệu ra nghiền.

Chờ đến thuốc sắc đã đủ liều lượng, nàng liền đem băng gạc trải ra và rót nước thuốc vào để lọc.

Nhìn nước thuốc đen tuyền, có mùi vị rất khó chịu, Cố Vân Niệm có chút không hài lòng, những loại thuốc trước kia nàng luyện chế, màu thuốc, mùi vị rất tuyệt với, khác hẳn so với lần này.

Thật khó khăn, Cố Vân Niệm nghĩ trong lòng.

Chỉ là lúc này nàng không có thời gian, không có công cụ phù hợp, cũng có thể tạm chấp nhận được.

Cố Vân Niệm tiếp tục cho nước thuốc vào đun nhỏ lửa để cô đọng lại. Chờ đến nước thuốc cô đọng thành sền sệt giống như một dạng mỡ, thuốc cũng đã thành, rồi ngâm vào nước lạnh cho nguội.

Đem thuốc dạng mỡ để một phần trên bàn, Cố Vân Niệm mang theo thuốc lên gác xem tình hình của Mộ Tư Thần, thấy hắn sắc mặt đỏ bừng, quả nhiên là đang sốt.

Vội vàng vỗ nhẹ lên mặt hắn và kêu lên: "Mộ Tư Thần! Mộ Tư Thần, dậy uống thuốc.. A, đau quá!"

Mộ Tư Thần đột nhiên ra tay, bắt lấy tay Cố Vân Niệm vặn ra phía sau nàng, cả người nặng nề đè lên người nàng.