An Vân Sam nhìn người đàn ông với thân thể như ngọc đứng trước mặt, khuôn mặt vốn dĩ lạnh lùng bây giờ lại có chút ý cười đầy xấu xa, ánh mắt thâm sâu nhìn cô, dùng lực nắm lấy cổ tay của cô khiến cô không thể động đậy, giống như đang nghĩ ra trò gì hay ho.

Tất nhiên là cô sẽ không bị mê hoặc, con người này nhìn đâu cũng thấy có vẻ nguy hiểm.

“Chỉ huy, tôi đã tắm xong rồi, ngày mai còn phải dậy sớm huấn luyện.

” An Vân Sam nói đạo lý với anh ta.

Nghiêm Cảnh Huân nhẹ nhàng gật đầu một cái: “Cho nên tắm sớm chút rồi còn về sớm nữa.

”Nói xong, anh dùng sức kéo tay, An Vân Sam dường như không có cách nào điều chỉnh cơ thể mình, cứ thế ngã về phía Nghiêm Cảnh Huân.

Sắp sửa bổ nhào vào người Nghiêm Cảnh Huân, nếu anh ta không né ra thì nhất định sẽ ngã vào lòng anh ta, còn nếu anh ta né ra thì chắc chắn cô sẽ lao thẳng xuống ao.

An Vân Sam biết khả năng thứ hai gần như là chín mươi chín phần trăm, cô hơi mở mắt ra, dùng bàn tay bị bắt ấn xuống, tận dụng động lực nghỉ, tay còn lại đưa về phía trước, nhắm thẳng đến bên eo Nghiêm Cảnh Huân.

Phần eo phía dưới xương sườn nếu bị tấn công sẽ tạo cảm giác cực kỳ đau, từ đó khiến anh ta rút tay về thế thủ!An Vân Sam không quá tự tin về thực lực của mình lúc này, nhưng cũng không thể để tình hình tiếp tục như thế này.

Dường như Nghiêm Cảnh Huân phát hiện ra mục đích của cô, quả nhiên buông tay đang giữ lấy tay cô ra, rút lui một bước về phía sau, mà An Vân Sam cũng mượn lực chuyển trọng tâm về phía sau để đứng vững.

“Khí phách không nhỏ.

” Nghiêm Cảnh Huân hơi cong cong khóe môi, nhưng mà không có nổi giận: “Cậu không tắm thì tôi tắm.

”Nói rồi, anh ta không tiếp tục để ý đến An Vân Sam nữa, sau đó bắt đầu cởi quần áo.

An Vân Sam không nói lời nào, quay người rời đi.

Sau khi cô rời đi không biết được Nghiêm Cảnh Huân đã nghiêng người nhìn theo bóng lưng cô, trên khuôn mặt điển trai hiện lên nét suy tư.

Tên nhóc này có vẻ không tầm thường.

Vừa rồi đôi tay xử lí gọn gàng mà linh hoạt không một động tác thừa, tuyệt đối không phải người mới vào nghề, còn có điểm giống như là bản năng.

Nhưng mà cái thân thể yếu như gà kia là như nào, nếu như động tác đã hình thành bản năng như vậy thì năng lực cũng phải trên trung bình mới đúng, nhưng mà ngay cả tiêu chuẩn tên nhóc kia cũng không đạt tới.

Vừa rồi Nghiêm Cảnh Huân né tránh chủ yếu là không nghĩ đến việc muốn bị người khác đụng chạm.

Anh ta ngược lại là muốn tránh ra để tên nhóc đó lao thẳng xuống nước, loại gà yếu này nên được chỉnh một chút, nhưng mà đêm hôm khuya khoắt như thế, tên nhóc đó mà bị dày vò đến bệnh thì chắc chắn đội tuyển dụng sẽ hỏi nguyên do, và việc anh ta đến đây tắm lúc đêm khuya cũng bị phát giác.

Đến lúc đó lại có người đến nói đạo lý với anh ta, phiền phức!Sau khi rời khỏi ao nước đó An Vân Sam nhanh chóng trở về, yên lặng tiến vào ký túc xá nằm trên giường không phát ra chút tiếng động, cũng không sao mà ngủ được.

Tình cảnh của Nghiêm Cảnh Huân và cô không giống nhau, sao anh lại không tắm rửa vào thời gian bình thường mà cứ phải là tắm đêm ở ao nước đó.

An Vân Sam không phải tân binh thực sự, đương nhiên sẽ không hiểu lý do.

Người này, hoặc là trải qua huấn luyện đặc biệt, hoặc là vừa mới làm nhiệm vụ bí mật trở về, chỉ có thể là hai loại khả năng này.

Cô nhớ tới sự việc ban nãy, dưới ánh trăng, trên giày và quần của người đàn ông đó đều có dính bùn, mặc một bộ trang phục tác chiến, khả năng cao là đi thi hành nhiệm vụ.

Nhưng mà trinh sát thi hành nhiệm vụ bí mật cũng là chuyện bình thường thôi.

Người này quá nguy hiểm, trong lòng An Vân Sam hiểu rõ, vừa rồi ấn ngón tay ở phía dưới xương sườn của đối phương nhưng không hề có ảnh hưởng gì đối với anh ta, người đàn ông đó quá mạnh, mà cô lúc này thì quá yếu.

Lúc đó cô chỉ là muốn làm cái gì đó theo bản năng.

Trong đầu suy nghĩ những sự việc lộn xộn nên ngủ thiếp đi.

Sau khi bài xuất khí ẩm lần đầu tiên, nội luyện pháp tắc sẽ bắt đầu có tác dụng từng chút từng chút trong cơ thể, cho nên lần này cô ngủ cực kỳ yên ổn.

.