Mạt thế tới.

Động đất lúc sau, không đến một giờ thời gian, tin tức trên Internet về thiên thạch va chạm địa cầu đã che trời lấp đất. Theo sát nó là các đài tin tức tiến hành khẩn cấp đưa tin.

Toàn thế giới lâm vào bi thống.

Hàn Kiều Kiều không lên mạng, cũng tận lực không xem TV, cô biết, hiện tại không có thời gian dừng lại trách trời thương dân, bởi vì thảm hại hơn còn ở sau đầu.

Cô dựa theo kế hoạch của mình, yên lặng tiến hành huấn luyện. Buổi sáng tập luyện buổi chiều đi theo dì trương học trù nghệ, cũng sẽ rút ra một hai giờ luyện bắn súng. Kỳ thật trình độ bắn súng thực không tồi, nhưng là vì tránh cho ca ca sinh ra nghi ngờ, cô đành phải làm bộ vụng về, nếu không một người trước nay không chạm qua thương (súng)  như thế nào sẽ bỗng nhiên trở nên bách phát bách trúng? Cô không thể nói với ca ca chính mình là ở trong mộng học được đi......

Hàn Dực gần nhất cũng vội , cả ngày trừ bỏ ăn cơm mặt khác thời gian đều tại thư phòng. Hàn Kiều Kiều buổi tối sẽ đi thư phòng bồi hắn, nhìn hắn xử lý công tác, kỳ thật chủ yếu là vì giám sát hắn đúng hạn nghỉ ngơi, nếu không, cô thật hoài nghi hắn có phải hay không muốn trắng đêm không ngủ.

Thật là một nguời cuồng công việc.

Bất quá, ca ca khi Làm việc bộ dáng thật là soái ngây người.

Hàn Kiều Kiều nâng quai hàm phạm hoa si.

"Có mệt hay không?" Hàn Dực buông văn kiện trong tay, ngẩng đầu nhìn cô.

Hàn Kiều Kiều lắc đầu, " em có cái gì mệt, ca ca mới mệt đâu, vội công tác, còn muốn thu thập vật tư, còn an bài xây dựng biệt thự, việc còn nhiều hơn thủ hạ đi ....."

Hàn Kiều Kiều trắng nõn ngón tay đếm, tổng kết: Ca ca thật vất vả.

Hàn Dực hoạt động một chút bả vai, nói: "Ngô...... Là có chút mệt mỏi."

"Ca ca, em giúp anh mát xa một chút!"

Hàn Kiều Kiều làm nũng nịu tiến đến truớc Mặt hắn, vươn tay giúp hắn mát xa huyệt Thái Dương cùng mấy cái huyệt vị.

Hàn Dực nhắm hai mắt hưởng thụ muội muội hầu hạ, khóe miệng câu lên cười, "Kiều Kiều rất lợi hại sao."

"Tất nhiên, trước kia mẹ dạy cho em a."

Thì ra là thế. Hàn Dực nhớ tới, tựa hồ gặp qua mẹ kế cũng từng mát xa cho bố Hắn như vậy.

Hàn Kiều Kiều một bên ấn, một bên hỏi hắn: "Ca ca ai, còn bận rộn như vậy bao lâu?"

"Đã đến không sai biệt lắm, một đám hóa cuối cùng vừa mới kiểm nghiệm nhập kho, dư lại chính là từ kho hàng dời đi."

Bọn họ yêu cầu vật tư, bất luận là chủng loại hay là số lượng, đều nhiều kinh người,trong khoảng thời gian ngắn thu mua nhiều vật tư như thế ,khẳng định không thể chỉ dùng người của chúng ta hoàn thành, phương diện này yêu cầu tầng tầng phân công, lại tầng tầng thu về, dùng thời gian ngắn nhất đạt được hiệu quả và lợi ích lớn nhất. Cũng bởi vì dùng quá nhiều nhân thủ, điạ điểm kho hàng cũng không có khả năng giấu trụ, cho nên xong việc sau, còn cần nguời của mình tuyệt đối tin tuởng đi dời đi vật tư.

Hàn Dực đã nghĩ kỹ mấy cái điạ điểm thích hợp , nơi đó là kho tư nhân của Hắn đuợc giấu kín.

"Súng ống đạn dược cũng đã nhập kho." Hàn Dực bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, mở mắt ra hướng cô cười.

"Ca ca giỏi quá!" Hàn Kiều Kiều đầu óc nóng lên, kích động ở trên môi hắn hôn một cái!

—— hai người đồng thời sửng sốt.

Hàn Kiều Kiều quay mặt đi, mặt đỏ rần, không thể tin được chính mình cư nhiên làm ra hành động lớn mật như thế ....

Hàn Dực đầu tiên là kinh ngạc, rồi trong lòng mới dâng lên thật lớn kinh hỉ, hắn mắt đen gắt gao nhìn chằm chằm Hàn Kiều Kiều, cả người đều căng chặt lên.

Hàn Kiều Kiều chịu đựng không nổi, xoay người muốn chạy trốn, không ngờ Hàn Dực bàn tay to đã chế trụ  eo cô, đem cô ôm đến trên bàn công tác  

"Ca ca......" Cô có chút ảo não kêu hắn, thanh âm Kiều Kiều nhu nhu, đến Hàn Dực trong lòng phát ngứa.

"Kiều Kiều, lại hôn ca ca một chút." Hàn Dực thấp giọng dụ giỗ, ánh mắt mang theo nóng bỏng.

Hàn Kiều Kiều liền tai cũng hồng lên.

Cô tự nhiên là nguyện ý. Chính là bị ca ca sáng quắc nhìn như vậy, cô xấu hổ đến đầu cũng không dám ngẩng lên......

"Vậy anh nhắm mắt lại được không......" Cô rất nhỏ thanh nói.

Khẽ run lông mi, phấn nộn môi anh đào, Hàn Dực tới gần cô, hô hấp hỗn loạn.

Cô nơi nào nhìn không ra  hắn muốn làm cái gì, không nói chuyện nữa, thuận theo chậm rãi nhắm lại mắt......

—— Hàn Dực cúi người hôn môi cô

Mới đầu, thử tính chạm khẽ,thấyHàn Kiều Kiều vẫn cứ dịu ngoan nhắm hai mắt, liền ngậm lấy cánh môi kia liếm mút, cánh môi thiếu nữ mềm mại, phấn nộn trơn bóng, hương mềm ngon miệng, này tư vị quá tốt đẹp, hắn như thế nào cũng ăn không đủ, không khỏi đem Hàn Kiều Kiều ôm đến càng chặt, đầu lưỡi tham nhập khoang miệng ôn ướt , mút vào cái lưỡi tinh xảo của cô.

Hàn Kiều Kiều cảm thấy hô hấp khó khăn, cả người máu đều nóng lên vài phần, một loại cảm giác xa lạ tê dại giống điện lưu đảo qua toàn thân cô.

"Ngô......" Cô nhịn không được phát ra thanh Âm, Hàn Dực như là bị thanh âm kích thích đến, bỗng nhiên chế trụ sau gáy cô, như mưa rền gió dữ mút vào môi thơm ngọt, môi lưỡi hung hăng lặp lại dây dưa.

Chờ đến khi Hàn Dực buông cô ra ,Hàn Kiều Kiều không khỏi há to miệng hô hấp.

Cô vì thở gấp che lại hai má nóng bỏng của mình, nghĩ thầm, đây là lần đầu tiên cô hôn môi đâu.

Nguyên lai hôn môi, là thoải mái sung sướng như thế.

Hàn Kiều Kiều cảm thấy nơi ngực bị cái gì điền đến tràn đầy, cả người đều như say . Cô dựa vào trong lòng ngực Hắn,đem lỗ tai dán lên vị trí trái tim Hàn Dực,hạnh phúc cực kỳ.

"Ca ca, tim anh đập cũng thật nhanh đâu."

Hàn Dực nhìn môi cô bị mình mút đến ướt át đỏ tươi, chỗ sâu trong đáy lòng chỗ có cái gì đó đang ngo ngoe rục rịch, giống như thỏa mãn, lại giống như còn không đủ...... Còn muốn càng nhiều.

"Kiều Kiều, ca ca thật cao hứng."

"Em cũng thật cao hứng." Thật lâu sau, Hàn Kiều Kiều ở trong lòng ngực hắn trả lời.

"Kiều Kiều, em còn chưa có hôn ca ca."

Hàn Kiều Kiều có chút cứng họng nhìn hắn, vừa rồi cái kia không tính toán gì hết?

Hàn Dực phảng phất nhìn ra suy nghĩ cô, thấp giọng cười nói: "Vừa rồi là ca ca hôn Kiều Kiều."

Hàn Kiều Kiều đỏ mặt lẩm bẩm: "Em cũng có đáp lại nha......" Tuy rằng kỹ xảo thực trúc trắc.

Phản kháng cùng chống chế hiển nhiên là không có hiệu quả.

Cuối cùng, cô hôn lên môi nguời đàn ông cô yêu nhất.

Bọn họ giống như một đôi Tình nhân yêu nhau vào mùa thu sớm.