TSCPTĐK - Chương 203

Chương 203: 2 tỷ

Nguyên Quốc, phủ đệ của Tà Y.

"Thiếu gia, đã lâu không gặp!" Kỳ Hằng đi xuống xe ngựa, mỉm cười chào hỏi Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh đã chờ ở cửa từ sớm, nhìn thấy Kỳ Hằng liền hưng phấn tiến lên, cho Kỳ Hằng một cái ôm con gấu.

"A Hằng, ta nhớ ngươi muốn chết, ngươi không ở đây, tâm ta liền trống rỗng vô vị." Kỳ Thiếu Vinh hờn dỗi oán giận nói.

"Thiếu gia, ngươi ôm chặt quá." Kỳ Hằng quẫn bách đỏ mặt lên.

Kỳ Hằng theo bản năng nhìn về phía xe ngựa, giống như đang cố kỵ cái gì.

"Ôm chặt quá sao? Không có biện pháp, thiếu gia nhìn thấy ngươi liền kích động khó có thể kiềm chế a!" Kỳ Thiếu Vinh vỗ vỗ bả vai Kỳ Hằng.

Trang Hạo nhịn không được, kéo tay Kỳ Thiếu Vinh lại: "Ngươi đừng tiếp tục ôm Kỳ Hằng như vậy, ngươi ôm người ta đến độ không thể hô hấp."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

Tả Vân Phi sắc mặt âm u từ trên xe ngựa đi xuống, nhìn chằm chằm Kỳ Thiếu Vinh, hai mày nhăn chặt.

"Tả thiếu gia theo A Hằng trở về sao!" Kỳ Thiếu Vinh cười hỏi, đáy mắt lóe lên một tia hiểu rõ.

Tả Vân Phi gật đầu: "Đúng vậy!"

Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay: "Tả thiếu, vào đi, đừng đứng ngoài cửa như vậy."

"Đa tạ!" Tả Vân Phi lạnh như băng đáp lại hai chữ.

......

Kỳ Thiếu Vinh lôi kéo Kỳ Hằng đi vào phòng.

"A Hằng, ngươi hình như gầy đi một ít, thức ăn không tốt sao?"

Kỳ Hằng xoa xoa mặt: "Có gầy sao? Thiếu gia nhìn lầm rồi đi, ta thấy không có!"

Kỳ Thiếu Vinh tràn ngập đồng tình nhéo nhéo mặt Kỳ Hằng: "Còn nói không gầy, trên mặt toàn là xương, ngươi không có ta chiếu cố quả nhiên là không được!"

Tả Vân Phi đi tới, kéo cánh tay đang sờ mặt Kỳ Hằng của Kỳ Thiếu Vinh ra, "Hắn không gầy, ta thấy hắn còn mập lên một ít, cả người tròn vo."

Trang Hạo ném cho Tả Vân Phi một ánh nhìn thương hại, thầm nghĩ: Tả Vân Phi quả nhiên là ngu ngốc đến không còn thuốc chữa!

"Tả thiếu, có phải mắt ngươi có vấn đề gì không?" Kỳ Thiếu Vinh trừng mắt nhìn Tả Vân Phi một cái, quay đầu sang với Kỳ Hằng: "A Hằng, ngươi ra ngoài lâu như vậy, có phải là bị bắt nạt không?"

"Không có." Kỳ Hằng lập tức nói.

"Tiểu tử ngươi chính là như vậy, bị bắt nạt cũng không nói, chỉ thích nghẹn ở trong lòng."

Kỳ Hằng: "......"

"Thiếu gia, đây là linh dịch sinh mệnh ta mua được từ Đại Nhã tiểu thư, còn có, đây là tiền dư lại."

"A Hằng, ngươi quá thành thật, cho ngươi tiêu ngươi còn mang về làm gì, ta cũng không thiếu tiền." Kỳ Thiếu Vinh hào phóng nói.

Kỳ Hằng không cho là đúng lắc đầu: "Nhiều tiền như vậy ta cầm cũng vô dụng."

Kỳ Thiếu Vinh thu hồi thẻ, chống cằm nhìn Kỳ Hằng: "A Hằng a, ta nhìn thấy phía sau đoàn xe của ngươi còn có một mỹ nữ tinh linh tộc!"

Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy! Đó là Đại Kỳ, một hộ vệ Đại Nhã tiểu thư tặng cho ta, cung thuật không tồi, nghe nói là họ hàng xa của nàng."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Là như vậy sao! Sao ngươi lại để Đại Kỳ tiểu thư trên một chiếc xe ngựa cũ nát như vậy, ngươi cũng quá chậm trễ tinh linh tiểu thư người ta......" Nếu hắn nhớ không lầm, trước đó Kỳ Hằng cùng Tả Vân Phi hình như là từ trong một chiếc xe ngựa đi ra.

"Là ta sơ sẩy." Kỳ Hằng nhíu mày lại, thầm nghĩ: Xe ngựa mà Đại Kỳ ngồi hình như là do Tả Vân Phi an bài.

Kỳ Thiếu Vinh ân cần hỏi han Kỳ Hằng một hồi lâu, Tả Vân Phi ngồi cạnh nghe mày càng lúc càng nhăn chặt.

......

"Trang thiếu gia." Tả Vân Phi ôm hai tay, gọi Trang Hạo lại.

Trang Hạo xoay người nhìn Tả Vân Phi: "Tả thiếu a, có chuyện gì sao?"

"Không có chuyện gì lớn, Trang thiếu cùng Kỳ thiếu đính hôn đã được một thời gian rồi đi!" Tả Vân Phi hoài nghi hỏi.

Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy!"

"Trang thiếu không có suy xét đến chuyện cưới Kỳ thiếu vào cửa sao?"

Trang Hạo cười khổ một tiếng, thầm nghĩ: Tả Vân Phi cư nhiên cho rằng hắn chưa từng suy xét, hắn đã suy xét mấy trăm mấy ngàn lần, nhưng vấn đề này, một mình hắn suy xét vô dụng a!

"Chuyện thành thân chúng ta đều cảm thấy từ từ tới tương đối tốt." Trang Hạo cười gượng đáp.

Tả Vân Phi ngoài ý muốn nhìn Trang Hạo: "Đúng là khiến ta phải kinh ngạc! Không ngờ Trang đại thiếu lại là người ướt át bẩn thỉu như thế!"

"Ta thập phần chán ghét Kỳ Thiếu Vinh động tay động chân với Kỳ Hằng." Tả Vân Phi dừng một chút, lại nói.

Trang Hạo: "......"

Trang Hạo xấu hổ cười cười: "Cái này, ta cũng không quản được!" Hắn còn chưa phù chính đâu, chuyện này hắn không có quyền quản a!

"Nhìn dáng vẻ này xem ra trước kia ta đánh giá cao về ngươi rồi." Tả Vân Phi ý vị thâm trường nhìn Trang Hạo.

Trang Hạo âm thầm trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Trước kia hắn cư nhiên cảm thấy Tả Vân Phi không tồi, xem ra là hắn mù rồi, Tả Vân Phi này chính là một tên cặn bã a!

Trang Hạo gọi Tả Vân Phi lại: "Kỳ Hằng không ở hướng đó, ngươi muốn đi đâu?"

"Ta đi tìm Kỳ Thiếu Vinh."

"Ngươi tìm Thiếu Vinh làm cái gì?"

"Thương lượng với hắn một chút chuyện."

"Đợi đã, Thiếu Vinh đang mở họp, hiện tại ngươi có qua, hắn cũng không rảnh."

"Vậy nói hắn ngừng họp."

Trang Hạo: Tiểu tử Tả Vân Phi này, giá cũng lớn lắm!

......

Tả Vân Phi xông vào phòng họp của Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh đang cùng lão bản mấy chi nhánh của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành mở họp, nhìn thấy Tả Vân Phi tới, không khỏi ngây ngẩn cả người.

Trang Hạo đi về phía Kỳ Thiếu Vinh, nhỏ giọng nói: "Tả thiếu nhất định muốn gặp ngươi."

Kỳ Thiếu Vinh phất tay, ý bảo người trong phòng họp rời đi.

"Tả thiếu, có chuyện gì sao?"

"Ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi." Tả Vân Phi rầu rĩ nói.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn bộ dáng của Tả Vân Phi, rất có hứng thú hỏi: "Tả thiếu có chuyện gì thì nói đi."

"Con người ta không thích loanh quanh lòng vòng, ta nói thẳng, ta muốn ngươi gả Kỳ Hằng cho ta."

Kỳ Thiếu Vinh dựa lưng vào ghế: "Chuyện này ngươi hình như không nên tìm ta thương lượng đi?"

"Hắn toàn nghe ngươi nói, chỉ cần ngươi nhả ra, hắn sẽ đồng ý."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn chằm chằm Tả Vân Phi, thầm nghĩ: Tả Vân Phi cuối cùng cũng không phải hoàn toàn hết thuốc chữa, còn biết được ai mới là người có thể làm chủ.

"Không sai, A Hằng cái gì cũng nghe ta, nếu ta mở miệng, hắn khẳng định sẽ không có ý kiến, nhưng mà, ta vì sao phải làm như vậy?"

"Ngươi muốn thế nào?" Tả Vân Phi nhìn chằm chằm Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu, thầm nghĩ: So sánh với Hải Lăng, Tả Vân Phi quả thật là một tên ngốc! Năm đó Hải Lăng tới tìm hắn cũng không có bày thái độ như này.

"Ngươi muốn ta gả A Hằng cho ngươi, vậy ngươi mang theo bao nhiêu sính lễ?" Kỳ Hằng hỏi.

"Năm ngàn vạn." Tả Vân Phi đáp.

"Năm ngàn vạn?" Kỳ Thiếu Vinh vuốt cằm, thầm nghĩ: Tiểu tử này vẫn còn biết làm chút công khóa, bất quá......

"Không đủ!" Kỳ Thiếu Vinh cười nói: "Tả thiếu, ngươi nên rõ ràng, người ngươi muốn cưới chính là người của Kỳ Thiếu Vinh ta, chút tiền ấy còn không đủ nhét kẽ răng đâu."

Sắc mặt Tả Vân Phi lập tức biến thành màu đỏ tía, "Vậy ngươi muốn bao nhiêu?"

"2 tỷ." Kỳ Thiếu Vinh nói.

Trái tim Trang Hạo lập tức trầm xuống, Kỳ Thiếu Vinh ra giá, đủ độc!

Tả Vân Phi nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ thiếu, ngươi đang nói giỡn sao?"

Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu, đồng tình nhìn Tả Vân Phi: "Thật xin lỗi, ta vẫn luôn không nói giỡn."

"Hiện tại cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành mỗi ngày kiếm lời trên dưới hai trăm triệu, nhờ phúc của A Hằng, ta ký kết hiệp ước cùng tinh linh tộc, tiền lời dự định vào năm sau sẽ phải tăng gấp đôi, A Hằng làm một trong những lão bản của cửa hàng, mỗi năm được chia hoa hồng cũng phải mấy ngàn vạn."

"Nếu sinh ý của cửa hàng tiếp tục khuyếch trương, con số này sẽ không ngừng tăng lên, Tả thiếu chẳng lẽ cảm thấy A Hằng không đáng cái giá náy?"

......

Tả Vân Phi rầu rĩ nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Có lẽ cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành ngày mai sẽ đóng cửa."

Kỳ Thiếu Vinh nâng mắt lên, hồ nghi nhìn Tả Vân Phi: "Ngươi nói cái gì?"

Tả Vân Phi nghiến răng nghiến lợi, quay mặt qua: "Không có gì."

"Tả thiếu, ngươi có ý kiến gì về cái giá này sao?"

"Không có." Tả Vân Phi đáp.

Kỳ Thiếu Vinh vỗ vỗ bả vai Tả Vân Phi: "Tả thiếu, cưới vợ là chuyện không đơn giản! Không ít người vì muốn cười tức phụ mà táng gia bại sản, ngươi phải nỗ lực lên."

Tả Vân Phi: "......"

Trang Hạo nhìn bóng dáng Tả Vân Phi rời đi, nói: "Thiếu Vinh, ngươi hình như dọa sợ hắn rồi."

Kỳ Thiếu Vinh tức giận trợn trắng mắt: "Nếu ta sớm biết Tả thiếu gia là một tên ngu ngốc như vậy, lúc trước đã không phó thác A Hằng cho hắn chiếu cố."

Tả Vân Phi thanh danh hiển hách, hắn nguyên bản cho rằng Tả thiếu gia chỉ là tính tình không tốt một chút, hiện tại xem ra không phải chỉ là tính tình không tốt một chút, ngay cả đầu óc cũng hỏng, không biết có phải là do lôi phách đánh hỏng sợi thần kinh nào hay không.

Trang Hạo: "......"

Kỳ Thiếu Vinh xoa xoa eo, nhìn về phía Tả Vân Phi rời đi, "Tên ngốc kia cư nhiên kiêu căng ngạo mạn chạy tới trước mặt đòi ta gả người, người của Kỳ Thiếu Vinh ta dễ cưới đi như vậy sao? Tới đào góc tường của ta còn bày mặt thối, chỉnh chết hắn!"

Trang Hạo: "......"

......

Tả Vân Phi rầu rĩ không vui đi vào phòng của Kỳ Hằng, Kỳ Hằng tò mò nhìn Tả Vân Phi: "Ngươi làm sao vậy? Sắc mặt hình như không tốt lắm."

Tả Vân Phi nhìn Kỳ Hằng, thử hỏi: "Mỗi năm ngươi đều được chia mấy ngàn vạn tiền hoa hồng?"

"Thế nào, sao ngươi lại đột nhiên cảm thấy có hứng thú với chuyện này?"

Tả Vân Phi không được tự nhiên đáp: "Ta chỉ là tùy tiện hỏi!"

"Cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành gần đây vận hành không tồi, chia xuống hẳn cũng được mấy ngàn vạn, sau khi hợp tác với tinh linh tộc, thiếu gia rất có khả năng sẽ mở rộng quy mô." Kỳ Hằng nói.

"Nhìn dáng vẻ này xem ra của cải của ngươi rất phong phú!"

"Ta đã sớm nói với ngươi, ta muốn cười tám mười lão bà chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, cười tám mươi một trăm cũng không quá sức."

Tả Vân Phi âm u nhìn Kỳ Hằng.

"Ngươi đang thiếu tiền, muốn tìm ta vay sao?" Kỳ Hằng hỏi.

Tả Vân Phi kích động la lên: "Không thể nào, cho dù ngươi rất có tiền, ta cũng không phải là kẻ ăn cơm mềm!"

Kỳ Hằng: "......"