"Tạm dừng lại, đem màn ảnh phóng ra."

Nhìn một màn này, Lăng Thần lập tức nói.

Tuy hiện tại Hạ Thiên Tịch còn chưa biến mất, nhưng trực giác của hắn có thể cảm nhận được, Hạ Thiên Tịch mất tích tựa hồ có liên quan tới người thanh niên đứng trước cửa hàng kia.

Úc Trục Thiên lập tức điều chỉnh hình ảnh trên video lại gần người thanh niên đứng trước cửa hàng kia, tuy vừa rồi Lăng Thần kêu tạm dừng, nhưng mấy người bọn họ cũng đều có loại cảm giác này, cho nên không có ai phản đối, lập tức phóng to màn ảnh.

Nhưng mà, màn ảnh được phóng to cũng không nhìn ra thanh niên này có gì khác, vì thanh niên này đội mũ lưỡi trai, vành mũ to rộng trực tiếp che hết nửa khuôn mặt trên của thanh niên, chỉ lộ ra một cái cằm gầy nhòn nhọn, thậm chí không khó nhìn ra làn da màu xám trắng như người bệnh của thanh niên từ trên màn ảnh, thoạt nhìn giống như một người có bệnh nguy kịch.

Mọi người nhíu mày, nhưng cũng không nghĩ ra được gì, vẫn không nhìn thấy mặt của thanh niên này.

Video lại lần nữa chiếu tiếp, chỉ nhìn thấy trong video Hạ Thiên Tịch nhìn thanh niên kia một lúc, sau đó cư nhiên đi cùng thanh niên kia về một phía ít người lui tới, cuối cùng thân ảnh biến mất ở trong một con hẻm nhỏ.

Sau đó, Hạ Thiên Tịch liền biến mất.

Từ lúc Hạ Thiên Tịch tiến vào trong con hẻm nhỏ kia, trên video biểu hiện thời gian là 3 giờ 48 phút 5 giây chiều. Mà hiện tại đã là 8 giờ tối, khoảng cách từ lúc Hạ Thiên Tịch mất tích đã qua 5 tiếng đồng hồ.

Trái tim mọi người lập tức trở nên nặng nề, Hạ Thiên Tịch mất tích thời gian dài như vậy, bọn họ cư nhiên cũng không biết.

Đặc biệt là Lăng Thần, lông mày nhíu càng chặt, khuôn mặt tuấn mỹ âm trầm đến mức tích ra nước.

Hạ Thiên Tịch là người yêu hắn, khi người yêu hắn mất tích hắn cư nhiên không phát hiện ra, đây là lỗi của hắn.

Nhưng trước mắt, có tự trách cũng không có cách gì, hắn cần phải nhanh chóng tìm ra Hạ Thiên Tịch, biết y đã phải chịu thương tổn gì?

Nhưng hiện tại là ở Đế Đô Tinh, người có thể khiến Hạ Thiên Tịch bị thương cũng không có mấy, người thanh niên kia bọn họ cũng không thấy rõ diện mạo, cho nên bọn họ hiện tại chỉ có thể đi tới con đường kia tuần tra.

Cho nên ngày hôm nay, là một ngày khiến người ở Đế Đô Tinh phi thường bất an.

Những quan viên của Liên bang căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, vào ban đêm thậm chí còn chưa tới đêm, Hạ nguyên soái liên hợp với Lăng nguyên soái cư nhiên tập kết quân đội tuần tra trên đường cái, bước chân chỉnh tề kia nghe vào trong tai dân chúng chỉ mang theo tò mò, nhưng nghe vào đám quan viên tham ô hủ bại lại là run sợ trong lòng.

Bọn họ sợ Hạ nguyên soái và Lăng nguyên soái là tới đào nhà.

Cho nên ngày này Đế Đô Tinh của Liên bang, có rất nhiều người đều mất ngủ, nguyên nhân trực tiếp khiến bọn họ mất ngủ chính là trong lòng run sợ, bị dọa.

Mà bên kia Hạ Thiên Tịch lại càng thêm xui xẻo.

Tuy hiện tại thực lực của y tăng lên không ít, nhưng đối đầu với một con tang thi cấp 8 quả thực chính là loại nhân vật một giây liền bị giết.

Y thật vất vả tốn hết sức chín trâu hai hổ mới chật vật chạy trốn ra khỏi con hẻm nhỏ muốn mệnh này, vì hẻm nhỏ quá nhỏ, khiến y căn bản không thể trốn tránh.

Kỳ thật khi Hạ Thiên Tịch biết bản thân đối mặt chính là tang thi cấp 8, liền nghĩ tới lấy ra quyển trục ma pháp trong không gian để đem bản thân lập tức rời đi, nhưng y lại đen đủi phát hiện, không gian của mình cư nhiên bị phong bế, không thể dùng.

"Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Hạ Thiên Tịch thiếu chút nữa phun ra một búng máu mà tức chết.

Mắt thấy bản thân sắp phải đi đời nhà ma, cố tình trong cái thời điểm mấu chốt này, cư nhiên hệ thống xỏ lá còn tuột dây xích, quả thực không thể càng khiến cho người hộc máu.

"Bởi vì đây là nhiệm vụ ngươi đã lựa chọn, cho nên khi nhiệm vụ chưa hoàn thành, ngươi không thể dùng ngoại vật để trốn tránh." Tiểu Cửu thập phần vô hại nói.

Hạ Thiên Tịch: "......"

Ngươi xác định đây không phải hệ thống chơi khăm chứ?

Hạ Thiên Tịch đều muốn quỳ.

Hiện tại một là không có hệ thống bảo mệnh, hai là không có pháp bảo bảo mệnh.

Cho nên, Hạ Thiên Tịch hiện tại là kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay, cả người không phải nói là có cỡ nào chật vật.

Tang thi phía sau vẻ mặt hung tàn, hai cái răng nhọn lộ ra, vì bị mùi vị máu trên người Hạ Thiên Tịch kích thích ra bản tính tang thi, móng tay trên hai bàn tay dài chừng 10 cm, khuôn mặt nhìn Hạ Thiên Tịch thậm chí đều đã vặn vẹo, mở ra một cái miệng rộng, một đôi răng nanh đặc biệt dài.

Tuy con tang thi này là tang thi cấp 8, nhưng mùi máu nồng đậm trên người Hạ Thiên Tịch cũng kích thích nó dần dần tiến vào hình thức cuồng bạo, không có cách nào, Hạ Thiên Tịch liên tục chạy trốn gần 5 tiếng đồng hồ, không gian cũng không dùng được, cố tình đan dược chữa thương lại bị y để hết trong không gian, cho nên hiện tại y căn bản không lấy ra được bất cứ đan được nào để chữa trị thương thế trên người, để khôi phục ma lực và thể lực mà mình tiêu hao.

Tuy ma pháp quang hệ có thể chữa trị miệng vết thương trên người, nhưng y hiện tại chỉ lo chật vật chạy trốn, nơi nào còn thời gian đi trị liệu miệng vết thương?

Không cần nói hiện tại Hạ Thiên Tịch có bao nhiêu buồn bực cùng chật vật, một cánh tay của y bị con tang thi kia tập kích một lần lúc trước, ở trong hẻm nhỏ không hoàn toàn tránh được hết, cho nên cánh tay này hiện tại đã bất động, máu còn không ngừng chảy, quần áo trên người khi chạy trốn con tang thi này cũng bị đánh cho rách te tua, miệng vết thương cũng không ít.

Hơn nữa, càng muốn mệnh chính là, tuy y chạy ra khỏi hẻm nhỏ rồi, nhưng không phải chạy về nơi lúc trước đi vào mà là chạy qua hẻm nhỏ.

Tang thi cấp 8 đã biết làm thế nào để đem con mồi của mình tới gần nơi mình thiết trí bẫy rập, cho nên con tang thi này liền đem Hạ Thiên Tịch tới gần nơi có bẫy rập mà y không biết.

Chật vật chạy ra khỏi con hẻm, nghênh diện thanh phong hỗn loạn là một cỗ tanh tưởi nhào tới, Hạ Thiên Tịch bị ghê tởm lập tức nhịn không được muốn nôn ra.

Cỗ mùi tanh này ――

Ngươi nha còn có thể thối hơn một chút được không?

Vốn dĩ trong cuộc trốn chạy này thể lực của y đã bị tiêu hao đến bụng cũng không còn gì, nhưng ngửi thấy mùi tanh tưởi này, Hạ Thiên Tịch vẫn đem nước trong dạ dày nôn ra nốt.

Màn đêm tuy rằng đã buông xuống, nhưng như vậy cũng không thể ngăn cản được một màn trước mắt, trong bóng tối thị lực của Hạ Thiên Tịch vẫn rất tốt như cũ, cho nên y có thể nhìn thấy rõ ràng hình ảnh khiến người buồn nôn trước mắt kia.

Từng tòa xương trắng giống như rác rưởi chất đống lên nhau thoạt nhìn âm trầm đến dọa người, hơn nữa trên mặt đất còn rơi vãi vài bộ xương khô, nếu chỉ có một màn này còn chưa tới mức khiến Hạ Thiên Tịch buồn nôn, chân chính khiến y buồn nôn chính là bên cạnh tòa xương kia là khí quan nội tạng ruột già ruột non của nhân loại chất thành đống lớn, vì hiện tại đã tới mùa hạ, thời tiết nóng bức, cho nên những bộ phận cơ thể người này đều đã biến chất hư thối, càng có không ít giòi bọ lúc nhúc bò tới bò lui trên mặt đất và xung quanh, nếu người có hội chứng sợ mật độ dày nhìn thấy một màn này, liếc mắt một cái sẽ bị hù cho chết.

Cho nên, y cư nhiên bị bức chạy trốn tới nơi ẩn thân của con tang thi này.

Mà xương trắng và đống nội tạng trên mặt đất kia hẳn là nhân loại mà con tang thi ăn gần đây.

Tuy tang thi thích ăn máu thịt nhân loại, nhưng một vài tang thi cao cấp lại rất ghét bỏ nội tạng nhân loại, trước nay đều không ăn nội tạng nhân loại, cho nên máu thịt nhân loại đều bị con tang thi này ăn hết, còn nội tạng thì bị đào ra ném tới chỗ này.

Hạ Thiên Tịch run rẩy mà nhìn một màn này, trong lòng ghê tởm quay cuồng như sóng lớn, nhưng y cũng không nôn ra được gì, đặc biệt chính là phía sau còn có con tang thi đã tiến vào hình thức cuồng bạo.

Nếu y còn không chạy trốn, bị con tang thi này đuổi được, y chỉ có kết quả một giây bị giết chết.

Nhưng mà, Hạ Thiên Tịch biết, bản thân hiện tại đã không còn thể lực dư thừa để chạy trốn, gần 5 tiếng đồng hồ chạy trốn đã đem thể lực của y tiêu hao gần hết, hơn nữa bởi vì ma pháp tiêu hao quá lớn, tinh thần lực cũng kịch liệt giảm xuống, y thậm chí còn không triệu hoán ra được cơ giáp.

Phía trước là rừng cây, liếc mắt một cái nhìn ra ngoại trừ cây cối cũng không có gì để che đậy, nếu hiện tại y chạy vào rừng cây, chắc chắn sẽ trở thành tấm bia sống của con tang thi này, cho nên hiện tại y cần phải bình tĩnh khôi phục thể lực, nếu còn không nghỉ tạm một chút để khôi phục thể lực, ý sẽ bị con tang thi này đuổi cho tới chết.

Hạ Thiên Tịch không muốn trở thành người đầu tiên trong lịch sử bị mệt chết.

Nhưng mà, hiện tại y có thể trốn ở chỗ nào để nghỉ tạm?

Tang thi cao cấp khác với tang thi cấp thấp, tang thi cao cấp có khứu giác và thị giác phi thường nhanh nhạy, cho dù y trốn ở sau một cái cây, nhưng hơi thở của nhân loại nếu không được che dấu hết, y vẫn sẽ lập tức bị hạ gục.

Chính là hơi thở nhân loại có thể dễ dàng bị che đậy được sao?

Hiện tại không dùng được không gian, tất cả đồ vật bảo mệnh đều không lấy ra được, hiện tại y chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân.

Cảm giác con tang thi ở phía sau đã dần dần tiếp cận, Hạ Thiên Tịch nhìn đống nội tạng chất cao như núi ở trước mặt kia, bên trên một tầng thật dày giòi bò trắng xóa đang bò lúc nhúc, bỏ cả ra mặt đất xung quanh, nhìn đặc biệt khiến người phẫn nộ và ghê tởm.

Cũng không biết con tang thi này đã chiếm cứ nơi này bao lâu? Nhưng theo tình hình trước mắt, con tang thi này đã giết khoảng hơn 1000 người.

Đáng tiếc hiện tại y không chỉ không thể báo thù cho những người này, còn phải chật vật chạy trốn, giờ phút này Hạ Thiên Tịch thật đúng là hận bản thân vô năng.

Hai tay gắt gao siết chặt, Hạ Thiên Tịch lập tức đi tới đám nội tạng hôi thối ngập trời kia.

Mùi tanh tưởi như vậy hẳn là có thể che được hơi thở trên người nhân loại.

Hạ Thiên Tịch hạ quyết tâm, bước chân không ngừng hướng đi tới cái đống nội tạng tràn đầy giòi bọ lúc nhúc kia.

Tại thời điểm ảnh hưởng tới tính mạng như thế này, cái gì ghê tởm hay không ghê tởm đã không còn quan trọng, có thể bảo mệnh mới là chính yếu.

Tạo một cái kết giới loại nhỏ cho phần đầu của mình, Hạ Thiên Tịch bước một chân vào đám giòi bọ thật dày, cảm xúc mềm mụp mấp máy dưới chân khiến toàn thân Hạ Thiên Tịch nổi hết da gà, giờ phút này, y thật sự muốn đem dạ dày của mình nhổ ra luôn.

..........