May mắn là bây giờ Internet phát triển, sáng sớm trước khi Tô Hữu Hữu ra khỏi cửa đã mở video dạy ghép vần vần tối hôm qua tìm cho Chung Dực, để anh tự học ở nhà, không hiểu thì chờ cô về giải đáp cho anh.

 

Tô Hữu Hữu cảm thấy ngày hôm nay anh có hơi ỉu xìu, ra ngoài còn dặn anh nghỉ ngơi nhiều đừng quá mệt mỏi, cũng không biết anh có nghe vào không.

 

Tô Hữu Hữu lướt Wechat một hồi, Chung Dực đăng status, là cháo thịt nạc trứng muối anh làm lúc sáng, xem ra dế nhũi cổ đại cũng không cưỡng lại được sức mê hoặc của Wechat mà.

 

Tô Hữu Hữu like một cái, suy nghĩ đến cho dù có viết gì thì Chung Dực cũng không hiểu nên không làm, sau đó lưu lại tấm hình của Chung Dực, cũng đăng status: bữa sáng hôm nay.

 

Chung Dực ở trong nhà lướt Wechat cuối cùng cũng nhìn thấy Tô Hữu Hữu like mới có loại cảm giác tim chạm đất, sau đó còn thấy cô đăng status, là cháo anh nấu, trong lòng anh tràn trề một loại tâm tình vui sướng, cẩn thận từng li từng tí like một cái rồi thả điện thoại xuống, tiếp tục xem video dạy học ghép vần.

 

“YY! Xảy ra chuyện lớn rồi!”

 

Tô Hữu Hữu vừa mới vào cổng trường, Cận Hương liền không biết từ nơi nào chạy đến, ôm lấy cổ cô huyên thuyên nói một hồi: “Cậu hot rồi! Không đúng! Là cậu và tên cuồng kiêm chức cùng hot! Cậu có xem diễn đàn trường không, tin bát quái của hai người đứng đầu rồi!”

 

Tô Hữu Hữu xưa nay không xem diễn đàn trường, đều là tin bát quái vô nghĩa: “Hot thì hot, cậu thả tớ ra trước đi.”

 

Cận Hương một bộ dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Sao cậu lại không sốt ruột như thế! Scandal truyền ra như vậy sau này đi gặp mặt sao cậu tìm trai được?”

 

Tô Hữu Hữu khinh thường: “Tớ vốn dĩ cũng không muốn đi gặp mặt được không?” Sau đó đẩy Cận Hương ra, lý trí phân tích nói: “Dịch Tiêu Đồng luôn luôn khiêm tốn, đột nhiên biến thành soái ca con lai kiểu mẫu đương nhiên là trở thành tiểu điểm chú ý rồi, đúng lúc anh ta và tớ có chút vướng mắc, bị người ta suy đoán cũng là bình thường, chờ qua một khoảng thời gian ngắn mọi người nhìn ra tụi tớ không có gì thì sẽ không đồn nữa, loại chuyện này chính là hot ba phút, học tin tức đều học uổng phí rồi đúng không?”

 

Cận Hương hừ lạnh một tiếng: “Cậu chính là đại biểu cho danh từ bình tĩnh, cậu nói thật với tớ, cậu và tên cuồng kiêm chức thật sự không có gì sao?”

 

Tô Hữu Hữu không hiểu ra sao: “Tớ và anh ta có thể có cái gì? Cậu là bạn thân tớ, cậu từng thấy tớ và anh ta mấy lần? Lại nói tớ và anh ta cũng chẳng phải ngôi sao màn bạc gì, thật sự ở bên nhau còn phải yêu nhau bí mật sao?”

 

Cận Hương gật đầu: “Điều này cũng đúng…..” Nghĩ rồi cô đột nhiên đến gần, đầu trộm đuôi cướp nói: “Vậy cậu giới thiệu Dịch Tiêu Đồng cho tớ đi ~ Không nghĩ tới anh ta lại đẹp trai như vậy, vọt thẳng tới vị trí nam thần học đường rồi!”

 

Tô Hữu Hữu hơi liếc nhìn cô ấy một chút rồi lấy điện thoại ra gửi Wechat cho Dịch Tiêu Đồng: Học trưởng, bạn em muốn thêm anh, có muốn đồng ý hay không thì tùy anh, cô ấy tên là Hương Hương heo.

 

Cận Hương ở bên cạnh nhìn cô gửi tin, e thẹn che mặt: “Cậu gửi thật à!”

 

Tô Hữu Hữu vỗ vỗ vai cô ấy: “Cơ hội cho cậu, phải xem tạo hóa của cậu rồi.” Nói xong chuyển danh thiếp của Dịch Tiêu Đồng qua cho cô ấy.

 

Cận Hương vội vàng thêm vào, vừa thêm vừa nói: “YY, đến cùng là cậu thích kiểu người gì, sao Dịch Tiêu Đồng như vậy cậu cũng không thích, có phải ánh mắt cậu quá cao không?”

 

“Tớ à….” Lời nói của Tô Hữu Hữu còn chưa hết, điện thoại vang lên, trên màn hình hiển thị ------ Học trưởng anh tuấn, tốc độ khởi binh hỏi tội này cũng quá nhanh đi.

 

Tô Hữu Hữu bắt máy: “A lô?”

 

Bên kia Dịch Tiêu Đồng mở miệng nhưng không phải là khởi binh hỏi tội: “Học muội, ngày mai tan học có rảnh không?”

 

“Ngày mai à….” Tô Hữu Hữu suy nghĩ một chút, có vẻ như không có việc gì lớn: “Không có chuyện gì, sao vậy?”

 

“Ngày mai anh không có kiêm chức, tìm em học PS, bốn giờ rưỡi ở thư viện thế nào?”

 

Buổi chiều mai có một tiết, có vẻ như không có vấn đề gì, Tô Hữu Hữu ừm một tiếng: “Chắc là không sao, ngày mai em sẽ mang theo laptop.”

 

“Ừ, anh còn có việc tắt máy trước, Wechat của bạn em anh sẽ thêm vào, bye!” Nói xong Dịch Tiêu Đồng ở bên kia lưu loát tắt máy.

 

Này, không biết là để con gái cúp máy trước là một loại lễ tiết sao?

 

Cận Hương ở bên cạnh nghe thấy toàn bộ, chẹp miệng nói: “Hừ, tớ thấy vẫn là đừng thêm, làm chuyện thừa.”

 

Tô Hữu Hữu không hiểu ra sao: “Làm gì?”

 

Cận Hương quay đầu: “Hừ, giả ngu!”

 

Đây rõ ràng là cuộc điện thoại không thể bình thường hơn có được không? Sao lại thành bộ dáng cô và Dịch Tiêu Đồng có gian tình rồi?

 

Cận Hương một bộ dáng vẻ không muốn tiếp tục để ý đến cô, chờ đến khi lên lớp lại bắt đầu lướt điện thoại cười ngây ngô, thỉnh thoảng khiến Tô Hữu Hữu liếc nhìn, Tô Hữu Hữu không nói gì mở tập ghi chép ra, chăm chú nghe giảng bài đồng thời thỉnh thoảng cười nhẹ đáp lại.

 

Chuông tan học vang lên, Tô Hữu Hữu lấy điện thoại ra xem thời gian, phát hiện Chung Dực gửi Wechat, là ghép vần: wo hui la (Tôi biết rồi).

 

Tôi biết rồi? Cô không cảm thấy Chung Dực sẽ dùng loại ngữ điệu này, hẳn là muốn ghép lại thành le mà lại ghép sai nhỉ?

 

Cô không tự chủ được cong cong khóe môi, gửi tin trả lời: bu cuo, ji xu nu li! (Không tồi, tiếp tục cố gắng.)

 

Cận Hương ló đầu sang: “Cười gì vậy? Chung 1 là ai?”

 

Tô Hữu Hữu tắt màn hình, thành thạo trả lời: “Em họ.”

 

Chung Dực liên tục nhìn chằm chằm vào điện thoại, nghe thấy âm báo vừa vang liền vội vàng cầm lên, Tô Hữu Hữu cuối cùng cũng trả lời anh, anh đối với ghép vần vẫn còn có chút chưa quen, ghép một hồi lâu mới hiểu ý tứ của Tô Hữu Hữu, anh nhấn vào khung chat, cẩn thận từng li từng tí bấm: hui de. (Tôi sẽ cố gắng.)

 

Gửi xong anh còn muốn hỏi cô đang làm gì, tại sao lâu như vậy còn chưa trả lời, nhưng lại quá khó để ghép vần nên thôi, hẳn là cô đang bận lên lớp nhỉ?

 

Tô Hữu Hữu nhìn ghép vần trên màn hình điện thoại âm thầm cảm thán, năng lực học tập của Chung Dực quả thật là một ngày ngàn dặm, nhớ lúc đầu cô mới tự lập phải hơn một tháng mới có thể làm ra món ăn có thể ăn, Chung Dực hiện tại đã biết nhiều kiểu như vậy rồi, hơn nữa mùi vị còn vô cùng không tồi, học ghép vần cũng nhanh chóng như thế, nói vậy không lâu nữa là có thể biết chữ xuất sư rồi.

 

“Phóng to ảnh em họ của cậu cho tớ nhìn một chút, giá trị nhan sắc của em họ cậu nhất định là rất cao đi!” Cận Hương lại gần, một bộ dáng vẻ cậu không cho tớ xem tớ sẽ không bỏ qua.

 

Trong lòng Tô Hữu Hữu vốn là không muốn cho nữ sắc ma Cận Hương xem, dáng vẻ Chung Dực tươi ngon mọng nước như vậy, cô ấy xem rồi chẳng phải muốn ôm đùi cô la hét muốn gặp “Em họ” cô sao.

 

Lòng tràn đầy không vui mừng mở hình Chung Dực ra, ai biết Chung Dực lại sửa lại ảnh mà cô để cho anh, lướt một cái đã biến thành khuôn mặt bánh mì của Tô Hữu Hữu, dáng vẻ kia thật sự là ngu xuẩn không nói ra được….

 

Gương mặt Cận Hương thất vọng: “Em họ cậu có đam mê yêu thích chị gái à? Dùng hình của cậu làm hình đại diện, còn là tấm hình xấu như vậy, trước đây sao tớ không phát hiện gương mặt của YY cậu lớn như vậy.” Nói xong còn chưa từ bỏ, tiếp tục ló đầu: “Trong Wechat của em họ cậu có hình của nó không?”

 

Tô Hữu Hữu cũng không biết Chung Dực sao lại lấy tấm hình phủ đầu cô như thế, nhưng cô biết anh chọn tấm hình này nhất định là bởi vì thẩm mỹ của đàn ông.

 

“Không có, nó chỉ đăng đồ ăn chứ không đăng hình bản thân, dáng người xấu cậu cũng đừng xem.”

 

Cận Hương nghe vậy có chút mất hứng: “Được rồi, đi thôi, đi ăn cơm trưa ~”

 

Ở nhà một mình chung quy cũng có chút cô đơn, trước đây không có gì để tiêu khiển, hiện tại có thêm cái điện thoại, Chung Dực cứ cách một lúc lại cầm lên nhìn, nhìn xem Tô Hữu Hữu có nói chuyện với anh không, như một tâm bệnh.

 

Nhưng Tô Hữu Hữu vẫn không trả lời anh, hay là cô đang bận? Nếu anh gửi thoại cho cô thì có quấy rầy cô không? Vì vậy Chung Dực cũng không dám gửi, cầm điện thoại ở trong phòng xoay qua xoay lại một lúc, nhìn thấy bồn hoa Tô Hữu Hữu trồng, trong lòng có chủ ý, liền giơ tay chụp một tấm, thầm đăng status: YY de hua. (Hoa của Hữu Hữu).

 

Chung Dực lướt một hồi lâu cuối cùng cũng thấy Tô Hữu Hữu like, vội vàng gửi thoại: “Chừng nào thì cô về?”

 

Tô Hữu Hữu rất nhanh trả lời: “Tôi phải đi một chuyến đến công ty kiêm chức! Có lẽ khoảng bảy giờ tôi về đến nhà! Nếu anh đói bụng thì ăn trước đi, nhớ để dành cơm cho tôi! Moah moah!”

 

Moa moa? Là ngôn ngữ gửi thoại phải dùng ở đây sao?

 

Chung Dực cũng trả lời một câu: “Moah moah.”

 

Tô Hữu Hữu nhận được đoạn thoại này, nghe thấy Chung Dực đàng hoàng trịnh trọng “Moah moah”, nước chanh trong miệng văng ra ngoài, suýt chút nữa sặc chết cô, tự mình làm bậy thì không thể sống được, cô moah moah cái con khỉ gì! Bị học bá Chung Dực học được rồi!

 

Chờ đến khi Tô Hữu Hữu từ công ty kiêm chức về đến nhà, vừa mới mở cửa Chung Dực đã như chú chó trung thành lập tức chạy vội tới, Tô Hữu Hữu ngẩn ra sau đó nhe răng nở nụ cười với anh: “Tôi về rồi ~”

 

Chung Dực nhìn cô muốn nói lại thôi, cúi đầu, như đứa trẻ phạm lỗi: “Tôi…. Tôi làm hư điện thoại rồi…..” Nói xong hai tay nâng điện thoại lên trước mặt cô.

 

Cái gì? Lại làm hư?

 

Tô Hữu Hữu lấy điện thoại nhấn nút nguồn, điện thoại báo hết pin rồi tắt máy, sợ chuyện không đâu rồi: “Không hư, chỉ là hết pin, tôi dạy anh sạc pin.”

 

Tô Hữu Hữu mang dép lê vào nhà, nói cách sạc pin cho anh biết, cô nhớ rõ ràng lúc cô đi là pin đầy, Chung Dực lướt Wechat sao hết pin rồi?

 

Chung Dực xác thực chỉ lướt Wechat, chỉ là anh lướt không có điểm dừng. ←. ←

 

“Sao cô không đăng status.” Chung Dực lướt một ngày cũng không thấy Tô Hữu Hữu đăng status.

 

Tô Hữu Hữu nói: “Lên lớp có cái gì có thể đăng?” Nói xong nghĩ đến Chung Dực hiếu kỳ đối với trường của cô, nhân tiện nói: “Nếu như anh tò mò về trường của tôi, ngày mai tôi chụp vài tấm hình gửi cho anh.”

 

Chung Dực lập tức gật đầu: “Được.”

 

Đang ăn cơm, Tô Hữu Hữu như một lão phu tử bình thường hỏi: “Học ghép vần thế nào rồi?”

 

Chung Dực ngước mắt nhìn cô, hôm nay cô ăn mặc khéo léo, có thể nhìn thẳng không cần kiêng dè: “Cũng không tồi.”

 

Tô Hữu Hữu gật đầu: “Ừ, một lát nữa sẽ ra đề kiểm tra anh, nếu như không tồi, anh có thể học một vài văn tự đơn giản, chẳng qua ngày mai tôi phải mang laptop đi, anh đến phòng sách của tôi dùng máy tính để bàn đi, chỉ là máy tính cũ rồi nên hơi chậm, lúc anh học đừng mở quá nhiều trang.”

 

Cơm nước xong, Tô Hữu Hữu lại dạy Chung Dực vài phần mềm mới, để lúc anh ở nhà có thể tiêu khiển, ví dụ như: bài cào, gỡ mìn, xếp hình Tetris….. 

←. ←