Khi biến thành trẻ sơ sinh, tôi đã cực kỳ hoảng loạn, trong vô thức đã gào khóc không ngừng.

Người mẹ mới của tôi và các hộ sĩ đã hơi lo lắng.

Khi bình tĩnh lại, tôi cũng bị đuối sức và chìm vào giấc ngủ dài.

Cái quái gì đang xảy ra vậy?

Tôi thậm chia không gặp tai nạn giao thông hay gặp sự kiện gì đặc biệt, cứ như vậy mà đi đầu thai sao?

Nhìn những gương mặt xa lạ vây quanh mình, trái tim tôi không thể nào thoải mái được.

Ưʍ...

Nghĩ lại thì...khoảng khắc cuối cùng là lúc tôi đọc xong cuốn tiểu thuyết của Lâm Như, và hồi tưởng lại đoạn kí ức bị Lâm Như từ chối.

Liệu đây là sự trừng phạt mà Lâm Như dành cho tôi?

Cô bạn đó là một phù thủy? Là một vị thần bí ẩn chăng?

Ôi...trí tưởng tượng hơi quá mức rồi.

Tôi và Lâm Như đều là những con người bình thường trong xã hội mà thôi.

Nhưng tôi vẫn tự hỏi nơi này là thế giới thực, hay là thế giới tiểu thuyết "Thăng Cấp Ở Trò Chơi Sinh Tồn" do Lâm Như viết ra.

Chắc chắn không phải tình cờ đúng không?

Làm gì có chuyện tôi vừa đọc cuốn tiểu thuyết của cô ấy xong liền đi đầu thai?

Trở thành trẻ sơ sinh là một trải nghiệm khá đặc biệt, cũng có chút nhàm chán vì tôi không thể làm được gì nhiều với cơ thể yếu ớt này.

Có rất nhiều thời gian nhàn rỗi, nên tôi liền chìm đắm vào suy nghĩ của bản thân.

Bởi vì tên của đứa trẻ sơ sinh này tên là Đông Lam, tôi cũng không dám khẳng định cái tên này là trùng hợp hay là...tên của nhân vật Omega phe phản diện.

Quá khứ của tên tay sai Omega này không được nhắc nhiều, nhưng có một đoạn hồi ức của thủ lĩnh đứng đầu nhóm phản diện kể lại rằng, hắn ta- Hoắc Thế, Mạnh Gia và Đông Nam là bạn bè từ thời cấp hai.

Một nhóm thợ săn phản diện mà nhân vật chính phải dè chừng.

Nhân vật chính là một Alpha thức tỉnh sức mạnh hệ Thủy, có tên Viễn Minh, thông thường chỉ có thể dùng để trị liệu và sức mạnh tấn công không cao, nhưng nhờ nỗ lực và phấn đấu của bản thân, anh ta từng bước xây dựng một bang hội mạnh nhất.

Trong suốt quá trình thăng cấp, nhân vật chính không ngừng đối đầu với nhóm phản diện cực kỳ tàn ác và mạnh mẽ.

Quãng thời gian đầu Viễn Minh luôn phải chạy trốn vì không thể đánh lại nhóm phản diện đó, càng về sau thắng thua lẫn lộn.

Và tới hồi kết thì Viễn Minh đã giành được chiến thắng áp đảo như một thợ săn thống trị.

Nhóm phản diện đó gồm 5 người, 1 Omega, 2 Alpha, 2 Beta.

Kẻ đứng đầu như đã nói trước đó, một Alpha có tên Hoắc Thế, thức tỉnh năng lực "Hoàng Đế Khát Máu", sức mạnh đa dạng với khả năng hút máu để tự hồi phục, thôi miên, thu phục nô ɭệ, xiên tăng tốc, nhìn tầm xa, tai thính,...!Nói tóm lại là giống như một Vampire được buff toàn diện mà không có debuff, nhân vật chính thua cũng không uổng đâu.

Alpha thứ hai trong nhóm phản diện là Mạnh Gia, thức tỉnh năng lực "Thú săn mồi", nói đơn giản là dùng cơ bắp hủy diệt mọi thứ.

Nói chi tiết thì...hưm, tôi cũng không nhớ rõ, có lẽ da thịt rất dày và thường xuyên bị mất đi lý trí, cũng là một kẻ khó nhằn không kém.

Omega duy nhất của nhóm phản diện, Đông Lam, được đầu tư kĩ lưỡng về cách mà hắn ta hãm hại những thợ săn yếu đuối khác, thường xuyên bày trò và gây rắc rối.

Năng lực thức tỉnh của hắn ta là hệ Độc như ăn mòn, sương độc diện rộng, dâm độc, thuốc ngủ,...!Sự dâʍ ɖu͙ƈ và tàn ác của hắn khiến tôi buồn bực không chịu nổi.

Tôi đã kêu Lâm Như đổi tên cho nhân vật đó, nhưng cô ấy chỉ mỉm cười một cách phấn khích mà nhìn một cách quỷ dị.

Nếu tôi thật sự đầu thai thành tên Omega đó,bthật sự không ổn chút nào!

Cho nên, làm ơn đây là một thế giới bình thường, hoặc một thế giới tiểu thuyết khác cũng được.

...

Thời gian trôi qua, tôi cũng tìm hiểu đại khái tình hình xung quanh mình.

Thân phận mới của tôi rất bình thường, một gia đình nhỏ sống ở chung cư ngay giữa trung tâm thành phố.

Thật tình cờ khi có rất nhiều đứa trẻ gần tuổi tôi ở trong chung cư này, có thể là do chung cư ngay bên cạnh khu công viên có nhiều trò chơi cho trẻ em.

Tôi nằm lên chiếc ghế dài dưới tán cây, tự hỏi xem chiều nay sẽ được ba mẹ cho ăn món gì.

Cuộc sống yên bình khiến tôi quên khá nhiều chi tiết của cuốn tiểu thuyết.

Và tôi cũng chắc chắn một điều.

Tôi trong tương lai sẽ trở thành một Omega, vì nơi này là thế giới tiểu thuyết.

"Đông Lam, tớ vừa thu phục thêm một đàn em đó!" âm thanh trẻ con quen thuộc vang vọng bên tai tôi.

"Cậu không cần mỗi lần có đàn em mới lại khoe với tôi đâu Mạnh Gia." tôi nhàm chán đáp lại.

Đúng vậy, thằng nhóc đô con này trong tương lai sẽ trở thành một thú săn mồi khiến những thợ săn thức tỉnh khác đều khiếp sợ.

Tôi cũng hơi bất ngờ khi Đông Lam và Mạnh Gia quen biết nhau sớm như vậy.

Tính cách của tôi chắc chắn sẽ khác biệt với Đông Lam nguyên tác, nhưng vì một lý do nào đó mà tôi vẫn đang thân thiết với Mạnh Gia với tư cách thanh mai trúc mã.

Ha ha...!cảm giác như số phận đã an bài vậy.

"Wow, mới hai ngày không gặp mà Đông Lam đen ghê, đen thui như nồi thịt bò mẹ tớ nấu hôm qua vậy." Mạnh Gia chớp chớp đôi mắt to tròn của mình.

"..." thằng nhóc mất nết này!

Tôi chẳng biết nên phản bác thế nào, Lâm Như đã tạo thiết lập như vậy đó.

Một Omega da đen mắt màu hổ phách ám xanh lá sau khi thức tỉnh, cực kỳ quyến rũ và gợϊ ȶìиɦ.

"Haizz..." mặc dù con trai không nên quan tâm vẻ bề ngoài, nhưng mà nghĩ tới bị một thằng đực rựa khác đè xuống trong tương lai, tôi chẳng thể nào vui vẻ nổi với ngoại hình này.

.