Bỗng nhiên trong đầu Hoắc Cẩm Dương hiện lên tên một người: "Anh nghĩ đến một người, có lẽ cô ta có thể trở thành mồi dẫn lửa."

Giang Ánh Thần hưng phấn không thôi: "Ai?"

"Chính là một nhân viên phiên dịch tổ ba ở tập đoàn Đế An, cô ta với chú ba anh không tệ, anh cảm thấy có thể làm văn ở trên người cô ta."

"Một phiên dịch?Còn làm việc ở dưới mí mắt chị hai em? Nếu cô ta có cái gì với chú ba anh thì chị hai em sẽ không biết sao? Anh quá coi thường chị hai em đi?"

Giang Ánh Thần cảm thấy không thể được, chị hai cô nhìn Hoắc Kỷ Thành đặc biệt kỹ, làm sao cho phép có người phụ nữ ở dưới mí mắt chị ta quyến rũ người đàn ông của mình?

Được cô ta nhắc nhở, Hoắc Cẩm Dương cảm thấy có phải mình suy nghĩ nhiều không, chẳng lẽ giữa Tần Lạc với chú ba không có gì mờ ám?

Vẫn luôn là mình suy đoán?

"Chính là bởi vì ở dưới mí mắt, chị hai em mới tự tin mình không để cá lọt lưới, hoặc là phần tự tin này của chị ta mà xuất hiện..."

Hoắc Cẩm Dương vẫn chưa từ bỏ ý định nói, hoàn toàn không biết, trong lòng anh ta luôn tồn tại một vướng mắc.

Giang Ánh Thần bán tín bán nghi với lời anh ta nói: "Anh nói tên người phiên dịch kia là gì? Tự em đi điều tra một chút."

Hoắc Cẩm Dương chỉ có thể báo cáo chi tiết: "Tần Lạc."

Anh ta mới vừa nói xong cảm thấy ánh mắtGiang Ánh Thần sắc bén quét đến: "Tần Lạc? Không phải bạn gái trước của anh cũng tên này sao?"

Vẻ mặt Hoắc Cẩm Dương đầy hắc tuyến, trí nhớ Ánh Thần quả rất tốt! Lại có thể nhớ kỹ tên Tần Lạc...

"Chính là cô ta, bây giờ cô ta làm ở bộ phận phiên dịch tổ ba của tập đoàn Đế An."

Giang Ánh Thần nheo mắt lại: "Hoắc Cẩm Dương, rốt cuộc anh có chủ ý gì? Bạn gái trước của anh làm sao có thể có quan hệ với chú ba anh hả? Nếu anh có nửa câu nói dối! Em nhất định sẽ không buông tha cho anh!"

Hoắc Cẩm Dương chảy mồ hôi lạnh ròng ròng: "Anh có thể nói dối cái gì? Trước khi Tần Lạc chưa chia tay với anh đã bị truyền thông đưa tin cô ta là kẻ khả nghi bắt cóc Hoắc Gia Tinh con trai của chú ba anh, lúc ấy chuyện này còn rất xôn xao, chẳng qua em không ở trong nước không biết mà thôi, thật lâu về sau, gần thời gian chúng ta gặp gỡ, chú ba anh đột nhiên gửi lên Weibo nói vụ án bắt cóc trước là hiểu lầm..."

Không có biện pháp, Hoắc Cẩm Dương chỉ có thể giải thích ngọn nguồn một lần.

Giang Ánh Thần trầm ngâm chốc lát: "Những thứ này quả thật là điểm đáng ngờ."

Hoắc Cẩm Dương vội vàng phụ họa: "Đúng vậy! Anh vẫn luôn cảm thấy giữa hai người bọn họ có cái gì..."

Anh ta nói còn chưa nói xong, thì Giang Ánh Thần lườm anh ta: "Ngược lại bạn gái trước kia của anh rất có năng lực! Khó trách đến nayanh nhớ mãi không quên cô ta."

Hoắc Cẩm Dương kêu oan uổng: "Anh không có nhớ mãi không quên cô ta! Sở dĩ anh rất muốn biết giữa cô ta với chú ba anh có gì mờ ám không là muốn bắt được nhược điểm của chú ba."

Anh ta nói đạo lý rõ ràng, Giang Ánh Thần miễn cưỡng tin.

"Việc này giao cho em làm, tốt nhất có thể xuất hiện một hòn đá ném hai com chim là tốt nhất!"

"Ừ, em làm việc anh yên tâm."

"Đương nhiên!"

Giang Ánh Thần kiêu ngạo không thôi, ở phương diện này cô ta rất có tự tin!

*****

Đến trưa thứ hai, Tần Lạc vừa đến công ty thì nhận được thông báo: Sáng thứ sáu toàn thể nhân viên tiếp nhận huấn luyện dã ngoại mở rộng, cần phải tham gia.

Thấy thông báo này, không ít người phát ra tiếng bi thương: "Huấn luyện dã ngoại mở rộng mỗi năm một lần, hành hạ chết người!"

Đồng thời, cũng không ít người hết sức vui vẻ: "Oa! Rốt cục lại có thể trao đổi giúp đỡ cùng những đồng nghiệpnghành khác rồi."

Cho nên nói, việc này là có người vui mừng có người buồn rầu.

Bởi vì Tần Lạc là nhân viên mới, cho nên năm nay huấn luyện dã ngoại mở rộngnhất định phải tham gia, coi như là thêm vào huấn luyện công ty hạng nhất!

Ba người Lương Tinh, Chu Thiến với Hứa Vi năm nay có thể lựa chọn tự do tham dự, bởi vì Chu Thiến có bạn trai nên lựa chọn ở công ty trực.

Sáng thứ năm, công ty sắp xếp bốn chiếc xe buýt đưa nhân viên tham gia huấn luyện dã ngoại mở rộng đếnđịa điểm huấn luyện [r vùng ngoại ô.

Lương Tinh nhiệt tình giải thích cho Tần Lạc: "Nghe nói trụ sở huấn luyện này đã sớm bị công ty chúng ta mua được, ngay cả huấn luyện viên huấn luyện chúng ta đều đặc biệt từbộ đội tới, vị huấn luyện viên năm trước rất đẹp trai! Nghe nói còn xuất ngũ từ bộ đội đặc chủng, thân thủ rất khá, dẫn đến một nữ đồngnghiệp của chúng ta hoa si không thôi..."

Cô ấy hưng trí bừng bừng nói về chuyện phát sinh lý thú của đợt huấn luyện dã ngoại mở rộng năm ngoái.

Tần Lạc coi như tiến vào tai trái ra tai phải.

Dù sao cô cũng không quan tâm phương diện này, huấn luyện viên đẹp trai nữa cũng không quan hệ với cô.

Khoảng một giờ đi xe, thì đến nơi.

Tần Lạc mới vừa xuống xe thì phát hiện không hề ít nữ đồng nghiệp xa lạ chỉ trỏ về phía cô, không cần nghĩ, cô biết các cô ấy đang nói cái gì.

Đơn giản là nói chuyện cô với Đường thiếu.

Lương Tinh lấy khuỷu tay chọc cô: "Đừng để ở trong lòng! Phụ nữ ở một chỗ thích nhất nói chuyện bát quái nhàm chán này, thanh giả tự thanh."

Tần Lạc gật đầu: "Tôi biết, tôi sẽ không để ở trong lòng."

Lương Tinh cũng không nói gì nữa, mặc kệ Tần Lạc vớiĐường thiếu có loại quan hệ kia không, không cần thiết đắc tội với cô ấy, không bằng quan hệ tốt với cô ấy!

Dù sao nhiều bạn bè còn hơn nhiều kẻ địch mạnh.

Nghĩ như vậy, cô dường như ở chung một chỗ với Tần Lạc, giới thiệu này, giới thiệu nọ cho cô ấy.

Bởi vì có gần hai trăm người, thì chia làm sáu đội, do sáu huận luyện viên mang theo đi huấn luyện.

Ngày đầu tiên nhiệm vụ huấn luyện đặc biệt nhiều, vật ngã, xà đơn không trung, chặn đường trên không, thi đấu thể thao leo núi, trên cao rơi xuống.

Nghe đến mấy hạng mục này, Tần Lạc chỉ cảm thấy da đầu run lên, cũng quá nhiều đi!

Lương Tinh nhỏ giọng nói: "Đừng kinh ngạc! Hàng năm đều như thế này, rất nhiều nhân viên kỳ cựu đã quen rồi."

Tần Lạc hắc tuyến: "Trong vòng một ngày nhiều hạng mục như vậy làm sao chịu được?"

Lương Tinh đè thấp giọng: "Đều là như vậy, sang năm cô sẽ thành thói quen."

Tần Lạc: " "

Khi chính thức bắt đầu, Tần Lạc mới biết được có bao nhiêu khẩn trương, hơn nữa hợp tác đồng đội quan trọng nhất, bởi vì muốn thắng, tất cả mọi người đều nhiệt tình mười phần, anh tranh tôi đuổi, không ai nhường ai.

Nhiệm vụ thứ nhất vật ngã, Tần Lạc cảm giác chân mình giống như run một phen, nhưng cô chịu đựng không nói, dù sao lúc này mới bắt đầu.

Đến nhiệm vụ thứ ba chặn đường trên không, cô với một cô gái đội D bộ phận tiêu thụ gặp nhau, hai người không ai nhường ai, đều muốn đi qua.

Nhưng nói như vậy, ắt phải có một người thua.

Tần Lạc hơi cong thân thể, ánh mắt nhìn chằm chằm "Đối thủ" trước mắt, cô sẽ không chịu thua!

Lương Tinh ở phía dưới không ngừng cổ động cố lên cho cô: "Tần Lạc, cố lên!"

Cô gái bộ phận tiêu thụ là nhân viên kỳ cựu, hiển nhiên chơi mục này rất có kinh nghiệm, cố ý hơi nghiêng thân thể, giống như muốn ngã sấp xuống.

Tần Lạc lập tức trúng kế, bước lên phía trước một bước muốn đi qua, nhưng cô gái kia duỗi tay ra, đẩy cô một cái.

Mặc dù phía dưới có đệm lót êm, nhưng lúc Tần Lạc ngã xuống tư thế không đúng, chân bị trẹo.

"A - - "

Cô bị đau không dứt, chỉ cảm thấy cổ chân truyền đến đau đớn, hình như rất nghiêm trọng.

Không ít người xung quanh cho rằng cô giả vờ, dù sao có đệm lót, nhiều người đều đã ngã xuống như vậy, tại sao người khác không sao mà cô lại có chuyện?

Dần dần Lương Tinh cảm thấy không đúng: "Tần Lạc, cô có thể đứng lên không?"

Sắc mặt Tần Lạc trong nháy mắt tái nhợt như tuyết, lắc đầu: "Lương tinh, giúp tôi gọi bác sỹ, cổ chân tôi có thể bị trật rồi."

"Thật king ngạc! Lại không cao lắm, làm sao có thể trẹo chân?"

"Quên đi! Lần đầu tiên người ta phải chịu khổ cũng là bình thường, loại cô gái yếu ớt cũng không phải chúng ta chưa từng thấy."

Đủ giọng điệu mỉa mai toàn bộ tràn vào trong lỗ tai Tần Lạc, cô đã không có tâm tư đi nghe những thứ này, cổ chân chỗ đau làm cho mồ hôi to bằng hạt đậu trên trán cô lăn xuống.

Bác sỹ đi theo vội vàng đến, nhanh chóng xem xét thương thế của cô một chút: "Nhanh! Đặt lên băng ca! Cần phải đưa đến bệnh viện, cổ chân có thể bị gãy xương rồi."

Người bên cạnh vừa nghe, nhao nhao không thể tin được, làm sao có thể?

Cô gái bộ phân tiêu thụ kia không vui mở miệng: "Tôi không đẩy cô ta! Là chính cô ta đứng không vững rơi xuống, hơn nữa chơi trò chơi xảy ra chuyện ngoài y muốn cũng là chuyện bình thường."

Lương Tinh liếc cô ta một cái: "Cô bớt tranh cãi có được không? Lại không ai nói cô cái gì."

Sau đó, vội vàng đi theo nhân viên chữa bệnh và chăm sóc hộ tống Tần Lạc rời đi.

Lưu lại một đám người vây xem đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không nghĩ đến sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn như vậy.