Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp

Chương 13: Sinh mệnh quan trọng hơn khát vọng

Trở thành phế vật vạn năm không gặp, Yêu Nhiêu dứt khoát cự tuyệt ưu đãi trả lại sáu kim tệ phí báo danh mà học viện Xuất Vân được thành lập hơn trăm năm qua chưa bao giờ có, dấn thân vào đợt khảo hạch chiêu sinh thứ hai.

Nhóm đạo sư của học viện Xuất Vân đều bị cảm động bởi ý chí bất khuất không buông tha của nàng, chỉ có Yêu Nhiêu bị linh căn "âm năm" của bản thân doạ, suy nghĩ thật lâu mới hiểu được, bản thân vì sao không thông qua đợt khảo hạch đầu tiên.

Bởi vì nguyên lí kiểm tra linh lực của linh thạch màu đen là dưa trên sự dao động của linh lực. Đồ điên mỗi ngày dùng linh cơ dịch die ndan le equy do ontắm rửa như Yêu Nhiêu, trình độ nồng đậm của linh khí trong cơ thể, đã đến mức độ làm người ta giận sôi, nàng tùy tiện làm cái dao động nhỏ, liền giống như vạn trượng thủy triều vỗ vào bờ, linh thạch kiểm tra phổ thông vốn không chịu nổi, quy luật tính toán bình thường trực tiếp mất hiệu lực.

Cho nên linh thạch kiểm tra cao lớn như núi kia, liền lấy một cái lí do khoa trương giả tạo như vậy, tàn khốc làm mai một thiên tài chữ đỏ vạn năm không gặp là nàng!

Một nam đạo sư cao lớn, uyển chuyển nói cho Yêu Nhiêu, cho dù nàng may mắn thông qua đợt khảo hạch thứ hai, dựa vào nền tảng linh lực vạn năm không gặp của nàng, cũng sẽ vĩnh viễn ở lại “Học tiền ban”, tuyệt đối không có khả năng thức tỉnh linh lực.

“Mọi người.” Nam đạo sư cao lớn tập hợp hơn một ngàn thiếu niên mười mấy tuổi không thông qua đợt khảo hạch đầu tiên lại.

“Khảo hạch kế tiếp rất nguy hiểm, các ngươi phải đọ sức với một đám khô lâu binh bậc thấp trong một không gian khép kín, người còn sống và thu thập đủ mười cây Lục Gia Thảo ở trong thời gian quy định mới có thể thông qua đợt khảo hạch thứ hai!”

Nam đạo sư bóp nát một cái chìa khoá không gian, một cánh cửa nặng nề to lớn xuất hiện trước mặt mọi người, đó là cổng lớn của không gian khép kín do người dùng Dụng Thuật Thức làm ra.

Cánh cửa chậm rãi mở ra, qua khe cửa, mọi người nhìn thấy từng đoàn quân khô lâu binh màu trắng mà chỉ triệu hồi sư mới có thể giết hết. Mỗi ba cây Lục Gia Thảo vậy mà có tới hai mươi khô lâu binh thủ vệ gắt gao.

Đứa nhỏ nhát gan một chút trực tiếp bị dọa khóc, bọn họ từng nghe nói Ma Hải khủ.ng bố vây quanh Chu Tước đại lục, khắp nơi bên trong là các loại Hắc Ma, cũng biết khe không gian thường thường sẽ xuất hiện ở trên đại lục, từ trong khe hở sẽ tràn ra một lượng lớn ma binh giết hại nhân loại, nhưng bây giờ nơi bọn họ đang ở chính là thành Bạch Vân, là thành lớn thứ năm của đế quốc Đại Hồng được Thánh Quang bảo vệ, đứa nhỏ mỗi ngày ở nhà uống sữa đâu từng nhìn thấy cảnh tượng này!

Không cần nam đạo sư cao lớn nói lời vô dụng, chín phần mười số thiếu niên lập tức tỏ ý rời khỏi trận đấu, một phần mười còn lại cũng không phải tất cả đều dũng cảm, bởi vì trong số đó, có một nửa là trực tiếp té xỉu, một phần tư là sợ tới mức tay cũng nâng không nổi.

Tính tới tính lui, còn dám khảo hạch chỉ có gần hai mươi người.

Yêu Nhiêu là người đầu tiên đi về phía cửa lớn của chiến trường khép kín, nam đạo sư cao lớn nhìn nàng một cái, trịnh trọng nói: “Sinh mệnh quan trọng hơn khát vọng.”

“Cảm ơn.” Yêu Nhiêu cầm lấy một cái túi vải nhỏ để chứa Lục Gia Thảo, cũng không quay đầu lại tiến vào, nàng cũng không tin, nếu ngay cả nàng cũng không qua được một cửa này, trên đời này còn có ai có thể qua được! Vì trở nên cường đại, vì tìm kiếm lực lượng tương tự hắc châu, nàng chỉ có thể nuốt xuống khẩu khí này!

Có nàng dẫn đầu, hai mươi thiếu niên ào ào đi theo phía sau.

Giống như con báo nhỏ, Yêu Nhiêu nhẹ nhàng chạy đến dưới một chỗ tảng đá lớn, che giấu tốt thân hình, nhìn lại, mười mấy thiếu niên còn lại vậy mà lại giống như cái bóng, đi theo phía sau nàng, một đám chui vào khe đá.

“Các ngươi đi theo ta làm gì?”

“Ta… Chúng ta cảm thấy ngươi có vẻ lợi hại.” Một thiếu niên khoẻ mạnh cố lấy dũng khí, nhìn thẳng mặt Yêu Nhiêu.

“Hu hu hu” Một tiểu cô nương trực tiếp khóc lên.

Yêu Nhiêu một đầu hắc tuyến: “Muốn khóc ngươi còn đến làm gì ?”

“Không phải ta muốn đến, là có người đẩy ta vào, là ai đẩy ta?” Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu cô nương còn vương đầy nước mắt phẫn nộ.

Yêu Nhiêu không nói gì.

“A! Năm nay bọn nhỏ đều không chạy loạn, thực có ý tứ.” Ở trong thư phòng sáng ngời của một không gian khác, có một lão nhân đeo kính mắt nửa vòng tròn hình ánh trăng ngồi, trước mặt lão nhân có truyện của lê*quýdon#một quả quả cầu thủy tinh quỷ dị trôi nổi, bên trên vậy mà lại là cảnh tượng trong không gian khép kín, không biết là lão nhân đáng khinh từ nơi nào chui ra, sử dụng “Vu Sư Chi Nhãn” vậy mà còn cao cấp hơn hệ thống theo dõi của học viện.

Trên quả cầu thủy tinh, có bóng dáng của hơn mười thiếu niên .

“Ta gọi là Chiến Hổ.” Thiếu niên khoẻ mạnh khoảng mười lăm tuổi, cảm thấy Yêu Nhiêu rất có chủ kiến, liền đứng ra tự giới thiệu.

“Ừ, Yêu Nhiêu.”

Yêu Nhiêu nhíu mày, vốn không muốn chơi đùa với mấy đứa nhỏ này, nhưng mà nhìn đến khô lâu binh cấp thấp màu trắng mà đời trước lúc làm Thánh nữ rất quen thuộc, nàng nhất thời có chủ ý, đã có người giúp đỡ, vậy thì nàng liền tiết kiệm chút khí lực, không cần đánh nhau rồi.

Lục Gia Thảo là một loại thực vật trưởng thành có hình dạng phiến lá giống cà tím, có thể dùng để luyện chế dược nâng cao tinh thần.

Ba cây Lục Gia Thảo ở trước mặt hai mươi người bọn họ, đang bị hai mươi khô lâu binh vây quanh.

“Tiểu đội dẫn quái đầu tiên! Lên!” Yêu Nhiêu vẫy tay ra hiệu.

Tám thiếu niên xếp thành một đội lấy Chiến Hổ cầm đầu, một đám chạy về phía khô lâu binh, mỗi người phụ trách hấp dẫn một khô lâu binh phía ngoài, dẫn tới một trăm mét bên ngoài, gia tốc bỏ rơi chúng sau đó trở về đội.

Khô lâu binh tuy rằng hung tàn, nhưng di chuyển rất chậm, nếu mục tiêu bị truy kích gia tăng tốc độ, chúng nó liền bắt đầu chạy lung tung không có mục đích, cho nên không cần đánh nhau, chỉ cần dẫn dụ rời đi là tốt rồi.

“Tiểu đội dẫn quái thứ hai! Lên!”

“Tiểu đội hái dược! Lên!”

Chỉ thấy ba thiếu niên thể lực kém cỏi nhất mà không gia nhập tiểu đội dẫn quái, nhanh chóng chạy về phía ba cây Lục Gia Thảo, một người nhổ một gốc cây, lập tức quay đầu chạy về.

"Hộc hộc..." Thiếu niên không ngừng chạy trốn thở hổn hển, nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của bọn họ là hưng phấn khó có thể kiềm chế.

“Cho Yêu Nhiêu trước.” Chiến Hổ đi lên phía trước, tiếp nhận Lục gia Thảo trên tay ba người, không cần phân chia liền nhét vào trong túi vải trên lưng Yêu Nhiêu.

“Đúng! Cho ngươi trước!” Tất cả thiếu niên đều nóng bỏng nhìn Yêu Nhiêu.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Yêu Nhiêu đỏ lên, cảm thấy tự hào vì sự vô sỉ bản thân, chạy trốn không phải nàng, hái dược không phải nàng, nàng chỉ đưa ra một cái chủ ý rác rưởi nhất, sau đó hét to hai câu, lại bị nhóm thiếu niên làm cu li này sùng bái nhiệt tình.(cu li: kiểu công nhân á mọi người)

"Mang theo trí nhớ trùng sinh, cũng không phải chuyện quá xấu.” Yêu Nhiêu cười tủm tỉm.

“A, không tranh đoạt Lục Gia Thảo của nhau, cũng không phát sinh xung đột chính diện với khô lâu binh, tiểu cô nương này thật không tệ.” Lão nhân đeo mắt kính hình trăng khuyết vẫn ngồi trước quả cầu thủy tinh tinh tế quan sát.

Đây là một cây cuối cùng, Yêu Nhiêu khom người nhổ lên một cây cỏ nhỏ xanh mượt.

A, có người đứng sau lưng mình, Yêu Nhiêu nhìn lại, một cô nương mặc áo gai gầy gầy nho nhỏ, trên trán có một vết sẹo hồng đang đứng sau lưng mình, nàng đã từng gặp cô nhóc này, hình như là cô nương đáng thương lúc báo danh bởi vì đứng ở bên cạnh Kim Đại Phú, mà bị Kim Đại Phú hung hăng đẩy ngã.

Môi cô nương sẹo hồng có chút biến tím, ngón tay cũng đang run run. Yêu Nhiêu nhìn phía sau lưng nàng ta, lập tức ném nàng ta qua một bên.

Bởi vì Yêu Nhiêu nhìn thấy, phía sau cô nương sẹo hồng có một cái khô lâu binh cao lớn đang đứng!

“Yêu Nhiêu! Cẩn thận!” Giọng nói của Chiến Hổ đồng thời vang lên.

Yêu Nhiêu ném cô nương sẹo hồng sang một bên, bàn tay chỉ toàn xương trắng hếu liền trực tiếp đánh về phía mặt Yêu Nhiêu!

Xong rồi, thật sự phải chết sao? Chiến Hổ nghĩ.

Nghiêng đầu! Nghiêng người! Bật nhảy! Đá ngang! Trong lúc điện quang hỏa thạch, không có người nào thấy rõ ràng đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết là khô lâu binh vừa rồi còn hùng hổ, lúc này đầu nó tựa như một diễn đàn lê quý đôn-linHpHanngôi sao băng, bị Yêu Nhiêu vặn đứt ngay tại chỗ, trở thành bóng đá, nhanh chóng xẹt qua đỉnh đầu Chiến Hổ đang trợn mắt há hốc mồm.(điện quang hoả thạch: nhanh như chớp nha mọi người)

“Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi…” Chiến Hổ chỉ vào Yêu Nhiêu, cả người run rẩy.

“Ha ha, lúc chó trông cửa nhà ta không nghe lời, ta cũng làm như vậy.” Yêu Nhiêu thật thà sờ sờ đầu xù của bản thân , lời nàng nói chính là sự thật.