Vu Nhai nhìn Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh bắt đầu giải trận, nghiêng đầu hỏi:
- Huyền Binh đế quốc không tiếc bỏ vốn gốc? Tại sao các người cũng không tiếc trả giá lớn? Chẳng lẽ đây là mục đích thứ hai khiến hai đế quốc hợp tức như nàng nói? Liên quan đến chuyện sống chết sinh tồn của hai đế quốc?
Mắt Vu Nhai sáng rực nhìn công chúa Nguyệt Lâm Sa chằm chằm. Có thể khiến hai đế quốc thù hận hầu như không thể điều giải hợp tác, đây tựa như nhân loại và ác ma chung sức. Chỉ có hai khả năng, đó là lúc sống chết sinh tồn.
Chung phú quý là chuyện không thể, chỉ có chung sự sống chết.
Nếu nói lúc trước Vu Nhai còn cảm thấy rất có thể hai nước muốn tăng mạnh giao lưu, xóa bỏ thù hận, trả lại hòa bình cho Thần Huyền đại lục thì bây giờ nhìn hai phù văn sư, hắn không tin hòa bình quái quỷ gì đó.
Nguyệt Lâm Sa ngẩng đầu, nhìn Vu Nhai chằm chằm.
Nguyệt Lâm Sa bật cười nói:
- Đúng vậy! Di tích này rất có thể ảnh hưởng vận mệnh hai nước nên hai đế quốc mới chú trọng như vậy. Muốn cho Huyền Binh đế quốc phái hai phù văn sư đến chúng ta thậm chí đưa hai ma trận sư, luyện kim thuật sự cực kỳ nổi tiếng làm con tin.
Vu Nhai hỏi ra suy đoán gần đây nhất:
- Ta có hiểu chút chút về viễn cổ, chẳng lẽ đây là hoàng cung hay biệt viện của Cổ Duệ chi dân thời đại viễn cổ thống tị nhân loại?
Lão nữ vương Tinh Linh thật tình, đưa ra vấn đề này làm hắn rảnh rỗi lại liên tưởng này nọ, có liên quan gì đến Cổ Duệ chi dân không? Tựa như lời đồn 'tận thế' trong kiếp trước, dù không tin nhưng đôi khi người ta vẫn suy nghĩ. Đặc biệt là lúc có nhiều dấu hiệu điềm báo, không tin được sao?
Hơn nữa Cổ Duệ chi dân không ảo như 'tin tận thế'. Tại sao lão nữ vương Tinh Linh có lời khuyên như thế? Rõ ràng là lão nữ vương Tinh Linh biết điều gì, sau đó Vu Nhai gặp chuyện di tích ma pháp viễn cổ, hắn không suy đoán được sao?
- Ngươi biết Cổ Duệ chi dân? Là người nào trong Độc Cô gia nói với ngươi? Hay là Thất hoàng tử của các người?
Công chúa Nguyệt Lâm Sa bị Vu Nhai hù giật nảy mình. Như lão nữ vương Tinh Linh đã nói ít ai biết về Cổ Duệ chi dân, Ngũ Thanh còn hiếm càng đừng nói đến thời đại này. Chỉ có thế lực cường đại nhất, cổ xưa nhất trên Thần Huyền đại lục mới có ghi chép về nó. Tất cả giữ kín, không phải người cao tầng thì không được chạm vào.
Năm xưa nhân loại bị nô dịch, rất mất mặt, không tốt cho việc tẩy não dân chúng.
Nếu để ai biết không chừng sẽ có nhà dã tâm nào lợi dụng, vậy cũng đành thôi, sơ sẩy một chút sẽ có Cổ Duệ chi dân lợi dụng lòng người, khi đó không thể cứu vãn. Chỉ khi cấm tiệt chuyện Cổ Duệ chi dân thì dân gian có tin đồn nào sẽ bị cao tầng biết ngay là Cổ Duệ chi dân cố ý tung tin, ứng đối dễ dàng hơn.
Có thể nói là đề phòng từ trước, không phải chuyện bé xé ra to, chỉ cao tầng mới biết Cổ Duệ chi dân khủng bố cỡ nào.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Sai hết, ta được người nhắc nhở. Nàng nói với ta là nếu có ngày nào gặp Cổ Duệ chi dân thì phải cẩn thận, ta hiểu biết về Cổ Duệ chi dân nhờ nàng nói.
Mắt Nguyệt Lâm Sa lóe tia sáng, khẽ hừ nói:
- Ngươi nói thật không? Người chỉ điểm ngươi là ai?
- Ta không thể nói, nhưng chắc chắn là nàng cũng phát hiện dấu vết gì.
Vu Nhai tuyệt đối không khai lão nữ vương Tinh Linh ra, trời biết Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc sẽ lợi dụng điều này như thế nào, có ảnh hưởng gì cho Tinh Linh tộc. Với lực lượng của Vu Nhai còn khó bảo vệ mình, hắn càng không có năng lực bảo vệ Tinh Linh tộc.
Khuôn mặt công chúa Nguyệt Lâm Sa lạnh lùng, không còn biểu hiện ma nữ:
- Có thể tin lời nàng nói sao?
Vu Nhai hít sâu, nói:
- Tuyệt đối đáng tin, chắc chắn nàng không phải là Cổ Duệ chi dân.
Có lẽ bị cảm xúc của Nguyệt Lâm Sa ảnh hưởng nên tâm tình Vu Nhai cực kỳ nặng nề, bão tố sắp đến.
Nguyệt Lâm Sa lầm bầm:
- Xem ra dấu vết lần trước thật sự không phải ngẫu nhiên.
Nguyệt Lâm Sa không hỏi Vu Nhai về người kia nữa, nói:
- Như ngươi nói, chỗ này là cung điện của Cổ Duệ chi dân lúc thống trị nhân loại, cóp hải là hoàng cung hay không còn chờ khảo chứng. Nhưng khi đó bọn họ mới xây dựng xong, nhân loại bình thường chúng ta tập hợp mười nguyên tố pháp sư, mấy chục huyền binh giả phản kích Cổ Duệ chi dân. Bọn họ chưa tuyên bố sự tồn tại của mình với bên ngoài đã vào cung điện cư ngụ, mười nguyên tố pháp sư, mấy chục huyền binh giả buộc số Cổ Duệ chi dân còn sống sót trở về mảnh đất chưa biết. Dĩ nhiên chúng ta cũng phải trả giá đắt.
Mười nguyên tố pháp sư là: Quang, ám, không gian, thời gian, phong, thủy, lôi, hỏa, thổ, mộc của Pháp Thần Điện hiện nay.
Mấy chục huyền binh giả thì khỏi nói cũng biết là gì, đó là một đám người cường đại nhất Thần Huyền đại lục lúc bấy giờ. Người hoàng gia hai đại đế bây giờ cũng mạnh, nhưng bọn họ là hoàng tộc, đôi khi vào vai trò chỉ huy.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa kể lại tình huống nàng phát hiện Cổ Duệ chi dân:
- Thời đại xa xưa cộng với chiến loạn, một số ghi chép cũng thất truyền. Ta vốn không biết di tích đó là cung điện của Cổ Duệ chi dân, phụ hoàng cũng không biết. Lúc lấy được bản đồ ma pháp ta chỉ nghĩ là cung điện cổ xưa bộ lạc nào đó tiền thân Ma Pháp đế quốc, không ngờ khi ta thăm dò không chỉ phát hiện thứ thuộc về huyền binh giả các ngươi, còn phát hiện mấy bức tranh ma pháp sư, huyền binh giả bị chủng tộc cao cao tại thượng nào đó nô dịch. Khi đó ta cảm thấy kỳ lạ.
Nguyệt Lâm Sa có được bản đồ ma pháp nên dẫn đầu thăm dò di tích ma pháp viễn cổ, xem như nhiệm vụ Ma Pháp đế quốc cho nàng. Lúc đó Ma Pháp đế quốc có chú trọng nhưng không mấy quan tâm.
Nguyệt Lâm Sa chưa biết sự tồn tại của Cổ Duệ chi dân, nhưng khi nàng thấy bức tranh, phù văn không giải được, cảm giác kỳ lạ thì báo lên trên. Học giả cao thâm được phái đi xem xét, Ma Pháp Đại Đế giật nảy mình, vội mở cuộc họp bí mật cao tầng nhất, bàn bạc xong lần dầu tiên không phản đối báo ngay với Huyền Binh đế quốc.
Hai đế quốc thảo luận là điều chưa từng có.
Thật ra nếu không có di tích Cổ Duệ chi dân có lẽ Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc không đến nỗi căng thẳng như vậy. Nhưng công chúa Nguyệt Lâm Sa phát hiện trong di tích có dấu vết sinh vật, đây là sự kiện lớn.
- Cái gì? Phát hiện dấu vết sinh vật trong cung điện của Cổ Duệ chi dân?
Vu Nhai líu lưỡi, sự việc càng khó suy đoán hơn. Lúc nãy nghe công chúa Nguyệt Lâm Sa nói thì di tích cung điện không bị người ta phát hiện do Cổ Duệ chi dân bị đánh bại lùi về 'mảnh đất bí ẩn', đóng kín di tích ma pháp viễn cổ chìm vào Thiên Long sơn mạch.
Tại sao phải nhấn chìm? Phải chăng bên trong bày cái gì đó giúp Cổ Duệ chi dân ngóc đầu trở lại?