Nguyệt Lâm Sa không hề tức giận, nàng nắm mọi thứ trong lòng bàn tay.
Nguyệt Lâm Sa nói:
- Bọn họ không phải tội nhân, ngươi dùng thánh hình là không hợp lý.
Quang minh thánh nữ lười đấu khẩu với Nguyệt Lâm Sa, nàng chỉ hướng Tiểu Mỹ, hét lên:
- Ta lười nói nhảm với ngươi. Ngươi nói bọn họ không phải tội nhân thì là không phải sao? Hừ, bắt bọn họ lại cho ta, ai dám cản thì giết không tha!
Keng keng keng!
Lại vang tiếng kim loại trong trẻo. Đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, Trầm Lâm Trúc được người Thất hoàng tử vây quanh chính giữa, muốn bắt bọn họ phải bước qua xác các thuộc hạ Thất hoàng tử. Lúc này Thất hoàng tử không ngăn cản đám Độc Cô Cửu Diệp nữa, gã thậm chí triệu hoán huyền binh bản mệnh.
- Sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, các ngươi muốn chết sao?
Thất hoàng tử nhún vai, hờ hững nói:
- Nếu ngươi muốn chúng ta chết thì tất niên chúng ta không cách nào sống nổi. Bây giờ chúng ta đang ở trong địa bàn của các ngươi, có một trăm mạng sống cũng không đủ cho các ngươi giết.
Thất hoàng tử nhìn hướng nam nhân đứng bên cạnh công chúa Nguyệt Lâm Sa, thầm nghĩ:
- Là hắn sao? Người đạo diễn màn kịch này, hắn là Vu Nhai?
Thất hoàng tử không rảnh nghĩ nhiều, gã biết màn chính vở kịch đã đến.
Quang minh thánh nữ Lộ Luân Na ngẩn ra, sau đó bình tĩnh lại, lạnh lùng nói:
- Ma Pháp đế quốc ta tôn trọng các ngươi nhưng không cho phép các ngươi càn rỡ trong đế quốc của ta. Người của các ngươi phạm lỗi trong chỗ chúng ta thì nên chịu phạt, các ngươi ngăn cản là sao? Muốn cùng nhau chịu phạt? Vậy thì bây giờ ta có giết các ngươi, Huyền Binh đế quốc không dám nói nửa câu.
Thất hoàng tử cười nheo mắt nói:
- Thánh nữ tiểu thư, nàng nói hình phạt? Công chúa Nguyệt Lâm Sa đã nói là bọn họ vô tội. Lúc trước chúng ta luôn cho rằng bọn họ có tội nên không ra tay là tôn trọng pháp luật của Ma Pháp đế quốc các ngươi, nhưng bọn họ vô tội, chúng ta không thể nào để họ cho các ngươi giết.
- Ai nói bọn họ vô tội? Họ . . .
Thất hoàng tử ngắt lời quang minh thánh nữ Lộ Luân Na:
- Thánh nữ tiểu thư không nghe rõ ràng sao? Là công chúa Nguyệt Lâm Sa nói, chúng ta tin lời của công chúa. Nàng ta chính là công chúa, đại biểu cho tiếng nói của Ma Pháp đế quốc. Hay thánh nữ tiểu thư có thể đại biểu Ma Pháp đế quốc?
Không khi tĩnh lặng, câu này quá sắc bén, đánh sâu vào lòng người.
Tuy thế lực của Quang Minh thần điện khổng lồ nhưng ở mặt ngoài bọn họ không dám trực tiếp vỗ ngực bảo đại biểu cho Ma Pháp đế quốc.
Vu Nhai thầm khen, hoàn toàn yên tâm. Thất hoàng tử nói ra câu này dù tiếp theo xảy ra chuyện gì thì gã sẽ dùng cái cớ đó bảo vệ đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, Trầm Lâm Trúc. Tức là tám phần đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá được cứu.
Đây là uy lực của công chúa Nguyệt Lâm Sa, lúc trước Vu Nhai làm bao nhiêu chuyện không bằng một câu nói của nàng.
Vu Nhai làm nhiều chuyện là vì khiến công chúa Nguyệt Lâm Sa cứu người, cũng để tạo thế cho nàng. Những gì Vu Nhai làm không phải vô dụng, nó cực kỳ hữu dụng. Nếu không ngờ U Linh sát thủ thì sẽ không có phản ứng lớn thế này, không có nhiều tin đồn lung tung. Những tin đồn này có tác dụng trong cuộc đối kháng tiếp theo.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa híp mắt, mặc kệ Thất hoàng tử lợi dụng mình. Nguyệt Lâm Sa xuất hiện là vì lợi ích chung, cũng nghĩ đến sẽ bị sứ đoàn Huyền Binh đế quốc lợi dụng.
Quang minh thánh nữ Lộ Luân Na biến sắc mặt, nàng phải nói sao đây?
Một giọng nam vang lên:
- Có lẽ bọn họ không xúc phạm hình phạt Ma Pháp đế quốc ta, nhưng bọn họ xúc phạm Quang Minh thần điện ta khinh nhờn Quang Minh thần. Chỉ bằng vào điểm này đủ đưa bọn họ lên giàn lửa.
Đám người đưa mắt nhìn qua, tóc vàng, mặt trắng, chính là quang minh thánh tử.
Độc Cô Cửu Diệp khó chịu nói:
- Ta giết nhiều người Quang Minh thần điện trên chiến tranh có phải ta nên lên giàn lửa của các ngươi không?
Câu nói này khiến đám tín đồ cuồng nhiệt phát điên, nhưng họ Độc Cô không quan tâm lời nói công kích.
- Ngươi đã nói là trên chiến tranh đương nhiên khác với tình huống bây giờ. Nếu có cơ hội ta nhất định sẽ đưa ngươi lên giàn lửa.
Quang minh thánh tử nhìn mặt Độc Cô Cửu Diệp chằm chằm, nói:
- Tóm lại một câu, bọn họ ở trong binh linh của ta lén xông vào thánh địa, còn trộm đi thánh vật thì nên lên giàn lửa.
Tiểu Mỹ trong trẻo nói:
- Chúng ta không làm chuyện đó! Nó là cung điện trước kia của Ngọc Thủy tỷ tỷ, chỗ đó là di tích Ngọc Nữ tộc!
Thanh âm tràn ngập ngây thơ, e rằng Tiểu Mỹ đã lặp lại câu này không biết bao nhiêu lần.
Nghe giọng Tiểu Mỹ thì Vu Nhai thở phào, hắn chỉ sợ thiếu nữ này bị đả kích mất đi bản tính.
Nghĩ xem Tiểu Mỹ biến thành bộ dạng lạnh lùng, kiêu ngạo hoặc cô đơn. Tim Vu Nhai đau nhói. May mắn, nghe giọng nói thì Tiểu Mỹ chỉ đang trút ra quất ức. Tuy nhiên Tiểu Mỹ bị nhốt bảy ngày, Vu Nhai hận không thể giết người.
- Buồn cười, chỗ đó trước giờ là thánh địa của Quang Minh thần điện ta, Ngọc Nữ tộc chỉ là một tiểu chủng tộc năm xưa mê hoặc Ma Pháp đế quốc. Dù bọn họ có di tích gì thì nên thuộc về đế quốc.
Quang minh thánh tử lạnh lùng nói:
- Đây là văn thư chứng minh thánh địa đó, bên trong viết rõ ràng năm hai ngàn huyền ma lịch nơi đó được xếp vào thánh địa.
Tiểu Mỹ nghẹn ngào nói:
- Các ngươi gạt người, các ngươi còn cướp đồ của ta, đám ác ôn!
Quang minh thánh tử không hề dao động, lạnh lùng nói:
- Sự thật bày ra đây, bắt họ lại!
Lúc này Nguyệt Lâm Sa lên tiếng:
- Thật kỳ lạ, chỗ ngươi có những chứng cứ này, tại sao trong tay ta cũng có nhiều chứng cứ chứng minh là di tích của Ngọc Nữ tộc? Ví dụ như mấy cái này, hay cái này, rồi cái này.
Nguyệt Lâm Sa lấy tư liệu ra khỏi không gian giới chỉ, một đống tư liệu được dùng ma pháp phong hệ dựng đứng giữa không trung cho nhiều người đứng gần nhìn rõ chữ viết.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa tiếp tục bảo:
- Những học giả lịch sử trước kia e rằng cũng không biết chuyện hôm nay xảy ra nên ghi chép lung tung?
- Ài, xem ra không giấu được một số bí mật. Thôi, ta nói thật vậy, nên nói sao đây? Có thể xem như thánh địa của Quang Minh thần điện ta cũng có thể nói là không phải.
- Tóm lại năm xưa Lan Tư Ma Pháp Đại Đế tự mình xác nhận, vì Ngọc Nữ tộc thời đại viễn cổ là tai họa, bên trong chứa nhiều thứ dao động nền móng Ma Pháp đế quốc ta nên Lan Tư Ma Pháp Đại Đế khiến chúng ta bí mật vòng khu vực đó lại, muốn Quang Minh thần điện chúng ta lấy thứ dao động căn cơ Ma Pháp đế quốc tiêu hủy đi.
Quang minh thánh tử bắt đầu kể chuyện, gã có khiếu làm nhà văn.