Vu Nhai thầm nghĩ:
- Không thể nào, ta không có bệnh dễ phun trào, càng chưa cởi quần, làm sao trét đầy người nàng được?
Công chúa Nguyệt Lâm Sa nhìn biểu hiện của Vu Nhai, nàng thật sự không biết nói cái gì cho phải, trên đời sao lại có loại người này? Thật muốn bóp nát thứ bên dưới của Vu Nhai.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa trừ tắm rửa ra còn bận phân tích chút nữa nên làm sao, phải bàn bạc với hắn như thế nào. Nguyệt Lâm Sa rất giật mình vì sự đáng sợ của tiểu binh thủ thành Vu Nhai. Khi Nguyệt Lâm Sa chia tay với Vu Nhai hắn mới là linh binh sư lục đoạn, bây giờ đã khuấy động khắp Ma Pháp đế đô. Bình thường công chúa Nguyệt Lâm Sa có hay chú ý tới Vu Nhai, ví dụ vài chuyện ở Độc Cô gia, ví dụ thánh hội Huyền Thần điện, nàng biết hắn tiến bộ siêu nhanh nhưng không ngờ khoa trương đến vậy.
Lúc trước Vu Nhai gào khóc công chúa Nguyệt Lâm Sa biết ngày là xạo, tên này giỏi diễn kịch nhất.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa thầm nghĩ:
- May mắn thực lực của mình không tụt xuống, nếu không bị tiểu binh này đè đầu thì bực mình.
Nguyệt Lâm Sa là công chúa, muốn chú ý ai không khó khăn như Vu Nhai. Ma Pháp đế đô có tồn tại như U Linh kiếm các thì Huyền Binh đế quốc cũng có tai mắt của Ma Pháp đế quốc, đây là chuyện bình thường.
Mãi trước khi Vu Nhai rời khỏi Huyền Binh đế đô, thậm chí các chuyện bí mật U Linh kiếm các Độc Cô gia đều bị công chúa Nguyệt Lâm Sa biết chút ít. Lúc trước Nguyệt Lâm Sa có đoán Vu Nhai là U Linh sát thủ, dù sao bản thân hắn là sát thủ, lại có U Linh kiếm ý của Độc Cô gia, còn đánh đuổi quang minh thánh tử. Nhưng càng về sau công chúa Nguyệt Lâm Sa càng thấy lạ, có thể làm được những điều này ít nhất cần có thực lực gần thánh binh sư.
Nên biết có một ma đạo sư thiên giai đã chết.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa tràn đầy tự tin vào Ma Pháp đế đô, địa binh sư trung đoạn tuyệt đối không làm được điều này.
Khi Vu Nhai rời khỏi Huyền Binh đế đô thực lực là địa binh sư trung đoạn, mới qua có bao lâu? Vu Nhai tiến bộ nhanh đến mấy tối đa chỉ khoảng địa binh sư bát đoạn, dù là thiên binh sư bát đoạn muốn làm giống như U Linh sát thủ cũng là chuyện không thể nào.
Rất có thể Vu Nhai là đồng lõa, đóng vai trò gì đó.
Trước khi Vu Nhai xuất hiện công chúa Nguyệt Lâm Sa nghi ngờ hắn sẽ sai người đến gặp nàng. Khi công chúa Nguyệt Lâm Sa thấy Vu Nhai giả làm Tháo Luân Đặc thì nàng phủ định suy nghĩ này, bởi vì hắn ngụy trang thành ma pháp sư phong hệ mà không bị phát hiện. Ngụy trang cũng cần thực lực, một người quá yếu tối đa chỉ có địa binh sư cao đoạn sẽ bị người nhìn thấu ngay.
Ít nhất Tháo Luân Đặc trước mắt không phải Vu Nhai.
Đây là kết quả công chúa Nguyệt Lâm Sa không hoàn toàn nắm giữ hành động của Vu Nhai, nàng chỉ biết hắn có U Linh kiếm ý nhưng không biết hắn âm thầm được một khối lệnh bài của U Linh kiếm các.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa không biết Vu Nhai từng được giết hai thiên binh sư trong Huyền Thần điện.
Vì các loại nguyên nhân nên Nguyệt Lâm Sa không xem U Linh sát thủ là Vu Nhai, người trước mắt chắc chắn là U Linh sát thủ.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa biết nàng sẽ nhanh chóng gặp Vu Nhai, nên bày ra bộ dáng kiêu ngạo để đàm phán, muốn biết U Linh sát thủ là ai. Nguyệt Lâm Sa muốn biết U Linh sát thủ là ai một là vì biết người biết ta, hai là trong lòng nàng rất muốn đào ra tiểu binh thủ thành chết tiệt còn chưa chịu đến gặp nàng.
Nguyệt Lâm Sa không bao giờ ngờ khi nàng phủ định nghi ngờ rồi lại ngi ngờ phủ định thì cuối cùng người bị nàng phủ định thật sự là Vu Nhai.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa ở trong phòng tắm thầm mắng:
- Tiểu binh chết tiệt, lại bị hắn lừa một vố.
Bên trong có rất nhiều sơ hở để tìm kiếm nhưng Nguyệt Lâm Sa quá kiêu ngạo, có nhiều lúc nàng tính không bỏ sót, quá tự tin vào mình nên bản năng bỏ qua U Linh sát thủ có thể là Vu Nhai, kết quả . . .
Tựa như lúc trước ở trong Bắc Đẩu thành công chúa Nguyệt Lâm Sa tràn đầy tự tin, nàng lại thua tiểu binh.
Nhưng không sao, thua thì thua, rất nhanh Nguyệt Lâm Sa sẽ lấy lại những gì đã mất. Tiểu tử này bây giờ đến cửa van xin, nàng muốn xoa bóp nặn thế nào tùy ý. Nguyệt Lâm Sa nghĩ đến đây thì cười phá lên.
Nếu thua người khác chắc chắn Nguyệt Lâm Sa sẽ rất bực mình, còn thua Vu Nhai, trước kia nàng buồn bực nhưng bây giờ thì không.
Vu Nhai bị công chúa Nguyệt Lâm Sa nhìn chằm chằm rởn tóc gáy, lên tiếng nhắc nhở:
- Cái kia, công chúa Nguyệt Lâm Sa, công chúa làm ơn đừng cười kiểu đó nhìn ta được không? Ta sợ.
Lỡ nàng nêu điều kiện là bóp nát tiểu Vu Nhai thì làm sao đây?
Nguyệt Lâm Sa thừ người sau đó mặt rắn lại, biểu tình kiêu ngạo đi hướng cái đình.
- Đi đi.
Vu Nhai không biết làm sao chỉ có thể theo sau lưng công chúa Nguyệt Lâm Sa. Hai người như tình nhân hẹn hò ngồi trong đình phong cách giống Hoa Hạ kiếp trước của Vu Nhai. Nhìn nhau mà không nói gì.
Vu Nhai là người mất bình tĩnh trước:
- Công chúa Nguyệt Lâm Sa hãy nói đi, muốn ta làm sao thì công chúa mới chịu cứu người giúp ta?
Hết cách, bây giờ Vu Nhai có việc cầu người, hắn phải chủ động một chút.
- Công chúa muốn nô lệ nam thì ta liều luôn, sẽ làm nô lệ nam cho công chúa.
- Ha ha ha ha ha ha!
Nguyệt Lâm Sa ngẩn người sau đó cười khúc khích, không làm mặt nghiêm được nữa. Sau khi Nguyệt Lâm Sa lớn lên ít khi nào lộ tình cảm ra ngoài mặt, dù là biểu tình khóc hay cười. Ở trước mặt người ngoài Nguyệt Lâm Sa luôn là công chúa kiêu ngạo, chỉ có tám tháng trong phản nghịch chi cốc mới khiến nàng lộ ra bản tính thật. Lúc phá cốc đi ra ngoài Nguyệt Lâm Sa gặp Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Dạ Tình giao dịch với Vu Nhai giết chết Lý Đông Bá thì nàng trở về con người lạnh băng.
Bởi vì đó là đứng trước mặt người ngoài trừ Vu Nhai.
Có khi công chúa Nguyệt Lâm Sa mệt mỏi sau các loại áp lực tranh quyền đoạt lợi sẽ nhớ đến lúc ở phản nghịch chi cốc, nhớ tiểu binh vô sỉ rồi lại khiến người không đoán ra. Ở trước mặt hắn Nguyệt Lâm Sa mới là chính nàng, có thể toàn toàn thả lỏng.
Khi đó công chúa Nguyệt Lâm Sa bị suy nghĩ này làm giật nảy mình, cảm giác này chẳng phải là cảm giác thích một nam nhân sao?
- Đúng, có lẽ ta đã thích hắn.
Nguyệt Lâm Sa không phải nữ nhân bình thường, nàng là công chúa, nàng thích chính là thích. Nguyệt Lâm Sa không tìm cớ này cớ kia cho mình.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa cảm giác nàng rời khỏi tên này càng lâu thì cảm giác thích kỳ lạ đó càng mãnh liệt. Có lẽ Nguyệt Lâm Sa chỉ muốn có người nào nàng có thể thổ lộ tâm sự chứ không phải tình yêu, đối với công chúa không có tự do thì bấy nhiêu đã đủ.
Vì vậy Nguyệt Lâm Sa luôn điều tra hướng đi của tiểu binh, rất kinh ngạc vì biểu hiện của Vu Nhai trong Huyền Binh đế quốc.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa thầm mừng:
- Tương lai mình sẽ làm nữ hoàng, nam nhân sắp cưới không thể quá kém. Thực lực của hắn càng mạnh càng tốt.