Các trưởng lão Tinh Linh tộc kích động:
- Cái gì? Viễn cổ thần nỗ tiễn . . . Nữ vương, cái gì . . .
Lão nữ vương Tinh Linh cắt ngang lời đám trưởng lão kích động, ngước lên nhìn trời, tang thương nói:
- Có mũi tên đó thì sao? Tinh Linh tộc vẫn lắc lư trong bão tố, không ngừng yếu đi. Chẳng bằng lẫy một mũi tên vô dụng đổi thần binh sư tương lai của nhân loại che chở mấy trăm năm.
- Thần binh sư? Hắn . . .
Giọng lão nữ vương Tinh Linh vẫn vô cùng già nua mà tự tin, kiên quyết:
- Dù không phải thì sao? Thánh binh sư cũng rất cường đại, cộng với thủ đoạn khác lạ của hắn, rất đáng cho Tinh Linh tộc chúng ta đặt cược lớn. Ha, ta tin tưởng với tính cách của hắn chỉ cần lấy mũi tên của chúng ta sẽ không chỉ giúp đỡ chúng ta một lần.
Lão nữ vương Tinh Linh liếc Tuyết Đế Nhi, nói:
- Ta tin vào ánh mắt của mình, các ngươi nên tin ánh mắt nữ vương Tinh Linh sắp chết, điều này cực kỳ quan trọng cho tương lai Tinh Linh tộc.
Lão nữ vương Tinh Linh ngừng một lúc, tiếp tục bảo:
- Các ngươi phải nhớ kỹ, Vu tiểu ca vĩnh viễn là bằng hữu cua chúng ta, dù thế nào cũng không được đắc tội hắn. Dù đắc tội Tư Mã đại sư cũng không thể đắc tội nhân loại trẻ tuổi này.
- Nữ vương, Tư Mã đại sư chính là . . .
Sương trưởng lão thấy khó chịu, tiểu tử vô sỉ kia thần như vậy sao?
- Tư Mã đại sư đã lớn tuổi còn Vu tiểu ca mới hai mươi.
Lão nữ vương Tinh Linh nói một câu làm Sương trưởng lão cứng họng. Nếu bị Tư Mã Tường nghe lời này không chừng lão nữ vương Tinh Linh sẽ sống nngắ hơn hai năm.
- Tuân lệnh! Nữ vương.
Một trưởng lão vẫn không chết tâm, đưa ra câu chuyện:
- Phải rồi nữ vương, nếu tương lai hắn làm chuyện quá đáng, ví dụ liên quan tới đại nữ vương thì làm sao?
Tuyết Đế Nhi ngẩn ra, không kịp phản ứng lại. Chuyện quá đáng gì?
- Đừng quên Tinh Linh tộc chúng ta trừ nam nữ giao hợp sinh ra tử nữ Tinh Linh tinh thuần còn có cách thứ hai, dường như hơi thở Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ trên người nhân loại nam kia càng lúc càng dày đặc.
Lời của lão nữ vương Tinh Linh khiến sắc mặt các trưởng lão Tinh Linh tộc hoàn toàn thay đổi. Tuyết Đế Nhi thế này mới phản ứng lại, mặt đỏ sắp nhỏ máu.
Đại nữ vương Tinh Linh thầm nghĩ:
- Sao nãi nãi nói như vậy? Xấu hổ chết người.
- Đương nhiên chuyện này là lằn ranh quan trọng, không đến bất đắc dĩ không thể thỏa hiệp.
Các trưởng lão đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh! Nữ vương.
Các trưởng lão Tinh Linh tộc nghiêm túc nhìn Tuyết Đế Nhi đại nữ vương. Lão nữ vương Tinh Linh cho Tuyết Đế Nhi hy vọng, bọn họ phải bóp chết hy vọng này, phải giáo dục cho nàng quan niệm tình yêu thuộc về Tinh Linh tộc. Các trưởng lão quyết tâm giáo dục Tuyết Đế Nhi chủng tộc có điều khác biệt, lúc trước bọn họ chưa từng nghĩ đến chuyện này nên tài liệu quá ít. Bù lại, phải bổ sung!
Tuyết Đế Nhi đánh rùng mình, nàng cảm giác vận động tẩy não dữ dội sắp đến.
- Được rồi, các ngươi hãy đi xuống chuẩn bị, ba ngày sau ta chính thức truyền ngôi cho Đế Nhi.
Lão nữ vương Tinh Linh không quan tâm các trưởng lão nghĩ gì, nàng đổi đề tài quan trọng với Tinh Linh tộc.
Các trưởng lão ngẩng đầu, gác hết chuyện linh tinh sang một bên, đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Các trưởng lão tán đi, chỉ còn lại Tuyết Đế Nhi, Vân đại trưởng lão.
Vân đại trưởng lão nhíu mày hỏi:
- Nữ vương, có phải người quá kích động?
Vân đại trưởng lão rất khó hiểu với quyết định của lão nữ vương Tinh Linh.
- Trên người có hơi thở Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ lại cần mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ, nếu ta không đoán sai thì hắn đã có phần lớn mảnh nhỏ Tinh Linh thần nỗ viễn cổ. Nhiều năm qua mảnh nhỏ Tinh Linh thần nỗ viễn cổ hầu như không xuất thế nhưng tại sao hắn có được? Hắn còn được tàn hồn Tinh Linh thần nỗ viễn cổ truyền thừa. Nếu không sở hữu nhiều mảnh nhỏ thì làm sao tàn hồn tồn tại được?
- Nữ vương . . .
- Ta biết ngươi muốn nói gì. Nhưng khi ngươi định lấy oán trả ơn đừng quên hắn giơ tay nhấc chân đáng sợ thế nào, dù giành về Tinh Linh thần nỗ viễn cổ thì sao? Tinh Linh tộc vẫn tiếp tục suy sụp.
Lão nữ vương Tinh Linh lạnh lùng nói:
- Nếu Tinh Linh nữ thần cho hắn có được Tinh Linh thần nỗ viễn cổ thậm chí được tàn hồn truyền thừa thì chúng ta nên tôn trọng quyết định của Tinh Linh nữ thần.
Lão nữ vương Tinh Linh ngừn một lúc, tuyên bố tin bom tấn:
- Huống chi hắn đã dung nhập thần nỗ vào cơ thể, trở thành huyền binh bản mệnh của hắn.
Vân đại trưởng lão kinh kêu:
- Huyền binh bản mệnh?
- Thời đại viễn cổ Tinh Linh thần nỗ cường đại biết mấy, chỉ cần Tinh Linh thần nỗ tồn tại là có thể chấn nhiếp vô số chủng tộc, củng cố Tinh Linh tộc chúng ta thống trị. Nhưng tại sao cuối cùng bị hủy diệt, bị đẩy ngã? Là vì trước đó mỗi thời gian sẽ có một Tinh Linh có thể nắm giữ Tinh Linh thần nỗ, được Tinh Linh thần nỗ thừa nhận, có thể dung nhập Tinh Linh thần nỗ vào người phát huy lực lượng lớn nhất. Nhưng chỉ thời đại cuối cùng là không Tinh Linh nào có tư cách này. Kết quả Tinh Linh thần nỗ không có chủ nhân đã bị hủy diệt, Tinh Linh tộc tụt dốc.
Lão nữ vương Tinh Linh không trả lời vấn đề của Vân đại trưởng lão, hít sâu, nói:
- Đương nhiên chiến tranh lần đó là đại thế thúc đẩy, kẻ địch quá cường đại, dù Tinh Linh thần nỗ viễn cổ có chủ nhân vẫn sẽ thua. Nhưng ít nhất bây giờ có thể chiếm cứ diện tích mấy vương quốc chứ không phải co đầu rút cổ tại chỗ này, càng lúc càng suy sụp.
- Nãi nãi, Tinh Linh thần nỗ viễn cổ rất khó dung hợp, Tinh Linh cũng không làm được, tại sao Vu đại ca có thể . . .
- Ta cũng không biết, nhân loại là tồn tại am hiểu sáng tạo thần tích. Thời đại viễn cổ không ai xem trọng nhân loại nhưng bây giờ bọn họ là chúa tể Huyền Binh đế quốc. Cổ Duệ chi dân đáng sợ nhất thời đó đều thua trong tay nhân loại.
Lão nữ vương Tinh Linh nói đến đây không tiếp tục nhắc về Cổ Duệ chi dân, mở miệng nói:
- Ta chắc chắn hắn không phải huyền binh giả đơn nhất, không phải lấy Tinh Linh thần nỗ viễn cổ làm huyền binh bản mệnh chu yếu. Một người có thể dung hợp từ hai huyền binh bản mệnh trở lên, một người thậm chí có thể dung hợp Tinh Linh thần nỗ viễn cổ, ngươi nói xem ta không xem trọng hắn tương lai sẽ thành thần binh sư được sao?
Nếu đám người Huyền Thần điện chủ, Nghiêm Lôi đại nhân, Độc Cô gia chủ là những người biết Vu Nhai có song huyền binh nghe lời lão nữ vương Tinh Linh nói chắc chắn sẽ há to mồm. Nếu đám người này có thể ngồi chung bàn giao lưu sẽ đạt được kết luận: Có lẽ Vu Nhai là ngũ huyền binh giả hoặc ít nhất là tứ huyền binh giả.
Nếu Vu Nhai may mắn nghe thấy đoạn đối thoại của đám đại nhân vật nay sẽ thầm rống to: Các ngươi đoán quá ít.