Tinh linh tộc chấn động. Các Thú Đằng tộc ngừng chống trả, mặc cho Tinh linh tộc nhân xông lên nhốt vào nhà tù. Đám người Hùng tướng quân tập thể ngừng lại.
Tinh linh tộc sẽ không vì điều này mà sinh ra khâm phục hay cảm xúc gì với Ứng thiếu soái, nên bắt vẫn cứ bắt. Nhưng các trưởng lão Tinh linh tộc thầm nghi ngờ, tại sao Ứng thiếu soái hợp tác như vậy?
Tuy ở trong lãnh địa trung tâm Tinh linh tộc nhưng nếu Ứng thiếu soái làm việc xấu thì nên khiến mấy cao thủ thiên giai như Hùng tướng quân che chở gã trốn đi mới đúng. Bọn họ đánh không lại nhưng chưa chắc không có cơ hội chạy trốn.
- Chẳng lẽ hắn thật sự không thẹn với lòng?
Dù Tinh linh tộc có già thành tinh cách mấy cũng không bằng lão quái lăn lộn trong nhân loại. Tinh linh tộc nhân bị hai thanh niên làm hỗn loạn, nên tin ai đây? Là ai bày mưu kế? Tuy nhân loại nam bày ra mảnh nhỏ Tinh linh thần nỗ viễn cổ thậm chí có tàn hồn nhưng như Ứng thiếu soái đã nói, được đến tàn hồn không có nghĩa là nhân loại này không có ác ý.
Nhân loại là sinh vật tuyệt đối không thể tin.
Mặc kệ suy nghĩ trong đầu các trưởng lão Tinh linh tộc phức tạp cỡ nào, Tuyết Đế Nhi đã giết mấy chục Thú Đằng tộc nhân, chỉ có thể cầu nguyện nhân loại chỉ chứng đúng người, thật sự là âm mưu của Ứng thiếu soái. Nếu không thì dù bắt nhân loại này lại giao cho Thú Đằng tộc cũng không cách nào khiến Thú Đằng tộc vừa lòng. Như Ứng thiếu soái nói, đây không phải vấn đề mấy chục, mấy trăm Tinh linh tộc gặp họa.
Cuối cùng Thú Đằng tộc bị bắt hết, mỗi Thú Đằng tộc nhân bị khoảng hai Tinh linh tộc nhân bắt trói, cột chặt, Ứng thiếu soái cũng không ngoại lệ. Nhân loại nam đề nghị thẩm vấn bắt đầu.
Tuyết Đế Nhi chưa mở miệng thì một Tinh linh nam đã hét to:
- Nói đi, rốt cuộc có phải là âm mưu các ngươi tạo ra?
Tinh linh nam này khá thông minh, không đặt câu hỏi đối với cao tầng mà tùy tiện chọn một Thú Đằng tộc nhân.
Tuyết Đế Nhi, các trưởng lão hay Tinh linh tộc nhân khác đều nhìn hướng Tinh linh nam, chờ đợi kết quả thẩm vấn.
- Ha ha ha ha ha ha!
Thú Đằng tộc nhân bị thẩm vấn cười gằn, quay người sang chỗ khác phớt lờ Tuyết Đế Nhi nam.
- Nói mau, không thì giết ngươi!
- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!
Lần này không chỉ Thú Đằng tộc nhân bị thẩm vấn cười nhạt mà các Thú Đằng tộc nhân cũng cười theo.
Tinh linh nam rất mất mặt, chớp mắt ngưng kết mũi tên chỉ vào Thú Đằng tộc nhân, quát:
- Nói!
- Muốn giết cứ giết, đám Tinh linh các ngươi hãy chờ lửa giận của Thú Đằng tộc chúng ta đi!
- Ngươi . . .!
Trong phút chốc Tinh linh nam không biết nên làm sao, nhìn hướng đại nữ vương Tinh linh. Mặt Tuyết Đế Nhi không biểu tình nhưng ánh mắt rất kiên quyết. Tinh linh nam có thể đứng đây tất nhiên không ăn chay, được rồi, đúng là gã có ăn chay nhưng trong Tinh linh tộc có chức vị tương đương với tướng quân, xem như khá độc. Néu Thú Đằng tộc nhân không chịu nói vậy Tinh linh nam trực tiếp giết.
Thú Đằng tộc nhân đó ngã xuống khiến mấy Tinh linh tộc nhân kinh kêu. Tinh linh nam không thèm quan tâm, đi hướng một Thú Đằng tộc nhân khác ngay bên cạnh.
- Nói, rốt cuộc là chuyện gì? Nếu không khai thì ngươi cùng kết cục với kẻ đó!
- Ứng thiếu soái của chúng ta đã nói đây là âm mưu của nhân loại này, tin hay không tùy các ngươi!
Thú Đằng tộc nhân lạnh lùng nói:
- Các ngươi thích giết cứ giết, Tinh linh tộc ngu xuẩn, các ngươi sẽ trả giá đắt thì sự ngu ngốc của mình!
- Ngươi . . . Chết đi!
Tinh linh nam không nói hai lời giết Thú Đằng tộc nhân, xem ra gã đã nổi máu điên.
- Không cần ngươi giết, ta tự sát được!
Thú Đằng tộc nhân thứ ba không đợi Tinh linh nam đến gần đã trực tiếp chấn vỡ trái tim, trước khi chết gã cười to bảo:
- Tinh linh tộc các ngươi có nữ vương Tinh linh ngu ngốc nhất, Tinh linh tộc hợp tác với nhân loại, còn tin lời nhân loại nói, đây là chuyện ta thấy buồn cười nhất. Tinh linh tộc sắp tiêu đời!
Thú Đằng tộc nhân dứt lời gã hét lên, gục xuống.
Gió dưới Thánh thụ Tinh linh dường như không tràn ngập sức sống như vậy, các Tinh linh tộc nhân nhìn nhau. Thật lâu chưa từng xảy ra chiến tranh quy mô lớn khiến bọn họ bị cảnh tượng trước mắt hù giật mình, Thú Đằng tộc nhân không chút do dự tự sát?
Trong phút chốc vô số Tinh linh tộc nhân bắt đầu dao động.
Tinh linh nam cũng hơi dao động, nhưng gã đâm lao phải theo lao. Mặt Tinh linh nam xanh mét đi hướng Thú Đằng tộc nhân tiếp theo, tình huống vẫn giống vậy. Thú Đằng tộc nhân để lại lời uy hiếp rồi tự sát. Tinh linh nam không tin tà, đi hướng Thú Đằng tộc nhân khác. Vẫn là tự sát, vẫn mắng Tinh linh tộc ngu xuẩn, mắng nhân loại gian xảo, vân vân.
Tinh linh nam bối rối nói:
- Nữ vương . . .
Tuyết Đế Nhi cũng luống cuống, mới rồi nàng chỉ làm bộ bình tĩnh chứ lòng rối bời.
Đại nữ vương Tinh linh giết những Thú Đằng tộc nhân nhào hướng thiếu nữ Tinh linh là muốn cứu tộc nhân, không bị gánh nặng tâm lý. Nhưng giết những người buông v kthì không được, nhưng không giết người làm sao thẩm vấn?
Tuyết Đế Nhi cũng biết bây giờ nàng là nữ vương, nãi nãi nói làm nữ vương quan trọng nhất là bình tĩnh. Dù nữ vương Tinh linh thật sự bình tĩnh hay giả bộ cũng không thể để tộc nhân nhìn ra chút sơ hở, Tuyết Đế Nhi cố gắng làm được. Tinh linh nam trước mắt không nhận ra đại nữ vương Tinh linh đang hoang mang, nỗi lòng thiếu nữ hơi đắc ý. Tuyết Đế Nhi muốn cho nam nhân kia nhìn xem: Ta đã trưởng thành, ta không ngốc như ngươi nói, ta không vô dụng như thế.
Nhưng chớp mắt sự việc thay đổi làm Tuyết Đế Nhi bối rối, bản năng nhìn xung quanh. Đại nữ vương Tinh linh không thấy nam nhân ác ma rồi lại là cứu tinh đã biến mất khỏi tầm mắt của nàng.
Hắn đi đâu?
Chuyện đến bây giờ Tuyết Đế Nhi không rảnh nghĩ nhiều, cố gắng giả bộ bình tĩnh chậm rãi đi hướng một Thú Đằng tộc nhân.
Xảy ra chuyện làm đại nữ vương Tinh linh sợ hãi.
Thú Đằng tộc nhân mỉm cười nhìn Tuyết Đế Nhi, nói:
- Có thể được nữ vương tương lai của Tinh linh tộc tự thẩm vấn là vinh hạnh của ta. Chết càng làm ta vinh hạnh hơn, nhưng ta rất muốn nói bây giờ ta phản đối Ứng thiếu soái của chúng ta cưới nữ nhân ngu xuẩn tin tưởng nhân loại như nàng.
Bùm!
Tuyết Đế Nhi kinh kêu:
- A!
Không thể trách đại nữ vương Tinh linh, bởi vì khi Thú Đằng tộc nhân tự sát không như mấy người trước, gã nổ cơ thể thành mấy miếng thịt, giọt máu bắn lên người Tuyết Đế Nhi.
Lúc này Ứng thiếu soái căm hận hét to:
- Các huynh đệ, ta đã mù mắt, ta không nên thích nữ nhân ngu ngốc như vậy! Yên tâm đi, các ngươi cứ yên tâm đi đi, chỉ cần ta không chết nhất định sẽ không để Tinh linh tộc sống yên, sẽ báo thù cho chúng ta!
Thú Đằng tộc nhân khác phụ họa, tình huống tràn ngập bi tráng, uất ức.