Các trưởng lão thấy đại nữ vương Tinh linh lao đến thì không kịp trở tay, bọn họ không biết Thú Đằng tộc nhân này là Tuyết Đế Nhi hay Thú Đằng tộc giở trò quỷ gì. Tuy Thú Đằng tộc nhân này biểu hiện ra linh lực thuộc về Tinh linh tộc, là loại tinh thuần nhất nhưng các trưởng lão giờ đây thiếu niềm tin vào đồng bào. Cho nên đại nữ vương Tinh linh ra tiếng nhắc nhở.
- Thật sự là Tuyết Đế Nhi, sao người đột nhiên . . .
Tuyết Đế Nhi lạnh lùng nói:
- Ứng thiếu soái và Thú Đằng tộc lòng muông dạ thú, hết thảy đều là âm mưu bọn họ bày ra. Kẻ bắt cóc mấy trăm Tinh linh tộc nhân chúng ta không phải nhân loại mà là Thú Đằng tộc!
Đại nữ vương Tinh linh không chậm trễ động tác tay, vừa nói vừa bắn. Dường như giết nhiều người nên mũi tên có hoa không quả của Tuyết Đế Nhi trở nên vô cùng sắc bén, càng có sát khí hơn.
Các trưởng lão kinh kêu:
- Cái gì? Kẻ bắt Tinh linh tộc nhân chúng ta là Thú Đằng tộc? Không thể nào! Lúc trước chúng ta phát hiện nhiều dấu vết nhân loại, có tộc nhân từng thấy bộ dạng nhân loại bắt Tinh linh tộc!
Vì nhiều bằng chứng nên các trưởng lão mới tin Thú Đằng tộc chẳng qua là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của chứ không phải kẻ tạo ra âm mưu, có dã tâm lớn thế này.
Tuyết Đế Nhi nói:
- Ứng thiếu soái là thiên tài toàn thân đồ đằng thú hóa, hơn nữa còn là đồ đằng không gian thú. Ứng thiếu soái có một loại năng lực đặc biệt có thể ngăn cách không gian khiến chúng ta không nhìn thấy bọn họ tồn tại!
Những điều này là Vu Nhai nói cho đại nữ vương Tinh linh biết.
Lúc đó Vu Nhai và Tư Mã Tường vào rừng phong đỏ đột nhiên cảm giác đến cạm bẫy, tiếp đó phát hiện đám người Hùng tướng quân lập tức chạy đến ngay. Thú Đằng tộc nhân đã núp sẵn trong lực lượng không gian, nhóm Hùng tướng quân có thể thấy hoặc cảm giác khi có người xuất hiện. Nhân loại là con mồi thì không thấy được Thú Đằng tộc nhân tồn tại, khi Thú Đằng tộc bắt giữ Tinh linh tộc chắc cũng như vậy.
Đương nhiên đây là nói về lực lượng mạnh yếu, như Vu Nhai lúc đó cảm giác được ngay.
Vu Nhai không rõ cục thể lực lượng không gian của Ứng thiếu soái vận hành như thế nào, hắn hiểu biết rất ít về lực lượng không gian. Những điều này chỉ là Vu Nhai suy đoán, nhưng hắn dám chắc lúc bắt cóc bày ra như thế nào, làm sao để Tinh linh tộc nhân thấy các dấu vết nhân loại, vân vân và vân chắc chắn có sự trợ giúp rất lớn của lực lượng không gian.
- Cái này . . .
Các trưởng lão Tinh linh tộc không ngốc, bọn họ càng có kinh nghiệm phong phú. Sau khi Tuyết Đế Nhi nhắc nhở các trưởng lão Tinh linh tộc biến sắc mặt, bọn họ nghĩ đến một chuyện đáng sợ hơn kiếp nạn nước sôi lửa bỏng. Các trưởng lão Tinh linh tộc vừa kinh vừa giận trừng Ứng thiếu soái.
Lúc này Ứng thiếu soái cũng phản ứng lại, mặc dù gã không mấy quan tâm sự sống chết của thuộc hạ nhưng cũng không trơ mắt nhìn tất cả Thú Đằng tộc nhân bị giết. Ứng thiếu soái vẫy tay, đám người Hùng tướng quân nhanh chóng xông a ngoài chặn lại mũi tên của đại nữ vương Tinh linh.
- Tinh linh tộc không chỉ một mình nàng có thể đánh nhau, vẫn còn rất nhiều người. Nhớ kỹ, nàng là nữ vương!
Giọng Vu Nhai phóng to lên, không còn loại trầm thấp. Vu Nhai vốn không định lộ mặt nhưng Khúc Khảo Nhĩ đã có vấn đề thì sớm muộn gì hắn sẽ lộ. Tuyết Đế Nhi còn quá non, Vu Nhai phải tùy thời nhắc nhở bên tai nàng.
Đại nữ vương Tinh linh bị Vu Nhai ảnh hưởng, dần tiến vào trạng thái. Tuyết Đế Nhi hiểu ngay Vu Nhai có ý gì. Đám Hùng tướng quân chặn mũi tên lại, đại nữ vương Tinh linh không thể giết hết mọi người vậy nàng chỉ còn cách ra lệnh cho vệ binh Tinh linh tộc.
- Các vệ binh nghe lệnh, nhân danh đại nữ vương Tuyết Đế Nhi ta ra lệnh các ngươi giết hết người ngoài dám can đảm làm hại Tinh linh tộc chúng ta!
- Tuân lệnh! Nữ vương!
Các vệ binh Tinh linh tộc còn đang choáng váng nhưng đúng là giọng của đại nữ vương, đúng là linh lực của đại nữ vương Tinh linh. Nỗi bực tức, thù hận của bọn họ trút hết vào mũi tên. Nữ vương, đây mới là nữ vương của bọn họ.
Giờ phút này, các Tinh linh tộc bỏ luôn từ 'đại', linh lực ngưng kết thành mũi tên, kéo cung, bắn tên . . .
- A!
Tiếng hét thảm vang lên không dứt, vô số mũi tên bắn hướng hai mươi mấy Thú Đằng tộc nhân còn lại. Chớp mắt hai mươi mấy Thú Đằng tộc nhân mất mạng, đám người Hùng tướng quân mốn ngăn cản nhưng đã muộn. Hơn nữa quá nhiều tên bay, nhóm Hùng tướng quân có xông tới cũng sẽ bị bắn thương.
- Dừng tay! Tinh linh tộc, các ngươi muốn bị diệt tộc sao?
Ứng thiếu soái không thể tưởng tượng nổi sao sự việc đột nhiên đảo ngược thế này, biến thành không còn đường cứu vãn. Các vệ binh Tinh linh tộc bắn chết hai mươi mấy Thú Đằng tộc nhân xong mắt sáng ngời nhìn chằm chsằm mấy trăm Thú Đằng tộc nhân còn lại, phát ra khí thế như sói. Trong đó có nhiều tên Tinh linh đã ngưng kết ra, nếu Ứng thiếu soái còn không lên tiếng thì toàn bộ Thú Đằng tộc sẽ bị diệt tại đây.
Tuyết Đế Nhi lạnh lùng nói:
- Diệt tộc? Thú Đằng tộc đang tuyên chiến với Tinh linh tộc ta sao?
Đại nữ vương Tinh linh vẫy tay, các vệ binh Tinh linh tộc phản xạ ngừng bắn tên, bên trong còn có nhân loại kia, không thể bắn lung tung. Hơn nữa chưa nói rõ vụ việc thì không được giết bậy.
- Nàng chính là đại nữ vương Tuyết Đế Nhi của Tinh linh tộc?
Không biết đại nữ vương Tinh linh lấy đâu ra bồn nước lau dịch dung trên mặt. Nói thật là Tuyết Đế Nhi khó chịu chết được, nàng thích sạch sẽ chịu đựng lâu như vậy đã là rất nghịch thiên.
- Không sai, chính là ta!
Ứng thiếu soái thở phào, chỉ cần Tinh linh tộc ngừng bắn tên là tốt rồi. Ứng thiếu soái không sợ gì ngoài sợ người làm liều, làm việc không có suy nghĩ.
Ứng thiếu soái nói:
- Thật không ngờ đại nữ vương Tuyết Đế Nhi ta ngưỡng mộ đã lâu thật ra chúng ta sớm gặp mặt, thật hạnh ngộ. Thì ra Tuyết Đế Nhi nữ vương cũng thích đến Thú Đằng tộc ta, nhưng tốt nhất là lần sau người hãy báo trước cho ta biết thì hay hơn, ta có thể chiêu đãi nàng tận tình tránh cho bị nói là Thú Đằng tộc ta vô lễ.
Ứng thiếu soái lại nói ra lời lẽ đường hoàng, trong giọng nói tỏ rõ ngạc nhiên, khó chịu khi Tuyết Đế Nhi âm thầm trà trộn vào đám thuộc hạ của gã.
- Ta đã nghe những lời nàng nói với trưởng lão của nàng. Nàng đơn thuần, đáng yêu như tin đồn, ta rất thích. Nhưng người ngây thơ dễ bị lừa gạt, dụ dỗ. Sao Thú Đằng tộc ta có thể làm chuyện như vậy được? Mấy trăm Tinh linh tộc nhân bị Thú Đằng tộc chúng ta bắt? Nhưng các người không phát hiện chút dấu vết nào? Nàng cảm thấy có thể không?
Ứng thiếu soái đổi giọng, lời nói trở nên cứng rắn, phản bác lời đại nữ vương Tinh linh.
- A!
Các trưởng lão Tinh linh tộc nhíu mày. Tuy lời Tuyết Đế Nhi mới nói khiến bọn họ hơi tin nhưng lực lượng không gian của Ứng thiếu soái có đáng sợ đến đâu cũng khó thể làm việc không lộ chút dấu vết.
Như Vu Nhai mới suy nghĩ, lấy lực lượng không gian của Ứng thiếu soái làm chủ yếu và nhiều thứ lặt vặt khác bày ra.