Vu Nhai cảm nhận rõ ràng khi Độc Cô Cửu Diệp giơ kiếm lên thì mạnh hơn diệt kiếm thức gấp mấy lần, vậy hắn sẽ dùng tuyệt chiêu mạnh đối kháng. Bây giờ Vu Nhai có thể phát huy thôn thiên nhị thức đến trình độ nào?
Mọi người kích động, chẳng lẽ mới rồi chưa mạnh nhất? Còn chiêu mạnh hơn nữa?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Giống như vừa rồi, Độc Cô Cửu Diệp, Vu Nhai lấy chính giữa đấu trường hoàng gia làm trung tâm quyết đấu mạnh mẽ.
Lực lượng khủng khiếp hơn gấp mười lần va chạm, sương mù giữa chiến trường bị cắn nuốt sạch sẽ, không gian vặn vẹo trong đấu trường hoàng gia. Không, trên khán đài cũng thấy rõ ràng sóng gợn vặn vẹo.
Những kỵ sĩ dự bị mới bị loại đứng bên mép đấu trường hoàng gia bị chấn hộc máu:
- Phụt!
Vệ Hiên là người xui xẻo nhất, ma pháp2 trong cơ thể vốn đã loạn bây giờ rối nùi như mớ bòng bong.
Không ai quan tâm các kỵ sĩ dự bị bị loại hộc bao nhiêu thau máu, mọi người kinh hoàng nhìn chính giữa chiến trường. Vu Nhai, Độc Cô Cửu Diệp đã làm như thế nào? Tại sao tuyệt kỹ có thể mạnh đến mức này? Đó chỉ là lực lượng địa binh sư ngũ đoạn thôi sao?
Đã phân thắng bại chưa?
Đan Đạo Hùng nhỏ giọng nói:
- Ài, nữ tế của ta không tệ, trừ hơi đào hoa chút. Thôi, ta không nhúng tay vào chuyện người trẻ tuổi.
Đan Đạo Hùng xoay người rời đi, bỗng dừng bước, nói:
- Không được, tuy thiên phú của tiểu tử này rất cao nhưng đạt đến trình độ này dễ tự mãn, phải tiếp tục gõ tỉnh hắn. Tiểu tử này quá háo sắc, xấu xa, không thể dễ dàng giao Tinh Tinh cho hắn. Điều kiện ba hàng đầu thế hệ trẻ Độc Cô gia không thay đổi.
Đan Đạo Hùng lầm bầm xong dứt khoát rời đi, gã đã biết kết quả chiến đấu.
Nếu Vu Nhai nghe lời Đan Đạo Hùng nói sẽ giơ ngón giữa lên. Dù ngươi là nhạc phụ tương lai cũng không thể khó khăn như vậy đi? Nếu ngươi không cho ta làm . . . 'ngón giữa' với Thủy Tinh thì ta chỉ có thể . . . Làm với ngươi!
Không chỉ Đan Đạo Hùng nhìn ra kết quả thắng thua mà đám người Diệp điện chủ, Tư Mã Tường cũng nhận ra chẳng qua không nói.
Không biết qua bao lâu, có lẽ chỉ là một chớp mắt, có lẽ đã mấy phút, mọi người hoảng hốt không còn quan niệm thời gian. Bụi trần tán đi, hai bóng người lộ ra. Vu Nhai, Độc Cô Cửu Diệp không còn sức đứng thẳng. Hai người đứng trên đất bằng, tình huống giống như nhau, quần áo xốc xếch, tóc rối xù, thở hổn hển.
Ánh mắt Vu Nhai, Độc Cô Cửu Diệp kiên quyết không bị đại chiến ảnh hưởng, dường như có thể đấu tiếp.
Đang lúc mọi người mong chờ chiến đấu tiếp tục thì Độc Cô Cửu Diệp chợt thu về huyền kiếm bản mệnh, lạnh nhạt nói:
- Ta thua, ngươi là đệ nhất thánh hội.
Vu Nhai không kịp phản ứng. Độc Cô Cửu Diệp xoay người đi thẳng ra ngoài không chút lưu luyến.
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Còn chưa chia thắng thắng thua, ta còn đánh tiếp được!
Độc Cô Cửu Diệp khẽ thở dài:
- Ta đã phát ra lực lượng vượt qua địa binh sư ngũ đoạn còn ngươi vẫn giấu vài lực lượng không thể công khai, không lộ ra tại đây được nên ta thua. Nếu ngươi muốn chiến đấu với thực lực thật sự của ta, vượt giai khiêu chiến ta thì chờ về Độc Cô gia đi.
Độc Cô Cửu Diệp ngẩng dầu nhìn trời, tiếp tục bảo:
- Biểu diễn cho người ngoài xem thế là đủ rồi. Hừ, chiến đấu thật sự hoặc cuộc chiến sinh tử là quyết đấu thuộc về Độc Cô gia chúng ta.
Tập thể câm nín. Tuy lời Độc Cô Cửu Diệp nói đạp lên mặt người đế đô nhưng hai người chảy dòng máu Độc Cô gia, hế cách. Người ta nội đấu không muốn cho người ngoài xem cũng là chuyện bình thường.
Nhưng Vu Nhai còn lực lượng không thể công khai là sao? Độc Cô Cửu Diệp đang nói Vu Nhai còn hậu chiêu?
Trừ người Độc Cô gia ra chỉ Diệp điện chủ hiểu ý Độc Cô Cửu Diệp. Kiếm các bí ẩn nhất Độc Cô gia, Vu Nhai biểu hiện ra thực lực chỉ là mặt ngoài, còn trong bóng tối.
Độc Cô Cửu Diệp mỉm cười nói:
- Mong chờ ngày ngươi quay về Độc Cô gia. Nhớ kỹ, trước khi đạt đến thiên binh sư thì ngươi vẫn chỉ là kẻ yếu trong kim bào. Sau hai mươi sáu tuổi trả lại kim bào, ngươi vẫn còn nhiều thời gian.
Độc Cô Cửu Diệp đi thẳng tới bên mấy người Độc Cô gia, khẽ nói với bọn họ:
- Chúng ta đi.
Trừ Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Huyền ra mấy người Độc Cô gia khác nhìn Vu Nhai chằm chằm rồi theo Độc Cô Cửu Diệp rời đi. Phần thưởng của thánh hội không có ý nghĩa gì với bọn họ. Không phải người Độc Cô gia đều rời khỏi đế đô, chuyện cùng Thất hoàng tử đi ma pháp đế quốc thú vị như vậy có lẽ bọn họ sẽ đắn đo một chút.
Độc Cô Cửu Diệp bước ra đấu trường hoàng gia, nhìn hướng Độc Cô Kiếm vực, dùng thanh âm chỉ mình gã nghe thấy chậm rãi nói:
- Gia chủ vẫn đánh giá thấp Vu Nhai, ta không cách nào khiến hắn sinh ra khát vọng với Độc Cô gia. Hắn có đầy đủ tuyệt kỹ, công pháp cường đại.
Lần này Độc Cô Cửu Diệp xuất hiện không chỉ để khảo sát Vu Nhai còn muốn dùng tuyệt kỹ, công pháp cường đại dụ dỗ hắn. Tuy gia chủ hứa với Vu Nhai cho hắn trở thành kim bào khác họ nhưng càng thích hơn nếu hắn không họ Vu. Vì vậy Độc Cô Cửu Diệp đến, gã dùng các loại tuyệt kỹ, công pháp cường đại dụ dỗ Vu Nhai.
Kết quả là tuyệt kỹ, công pháp không yếu hơn Độc Cô gia, vậy còn dụ dỗ gì nữa?
Vu Nhai lẩm bẩm:
- Độc Cô gia, ta rất nhanh sẽ trở về, ít nhất ta sẽ mau chóng đi Kiếm vực hành tỉnh.
Vu Nhai rất sung sướng có thể dùng tuyệt kỹ, công pháp đụng độ với Độc Cô Cửu Diệp. Vu Nhai rất để bụng câu cuối Độc Cô Cửu Diệp nói, trước khi đến thiên binh sư đều là kẻ yếu? Vậy điên cuồng trùng kích đi, hiện tại Vu Nhai tràn đầy tự tin.
Chờ khi Vu Nhai bắt được trọng bảo đó hắn cũng sẽ đến Kiếm vực hành tỉnh.
Vu Nhai tạm không suy nghĩ nhiều, hắn nặng nề giơ thanh kiếm lên tuyên bố chiến thắng thánh hội lần này. Không phải Vu Nhai cố ra oai mà vinh diệu của hắn cũng thuộc vinh diệu kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu hành tỉnh!
Ồn ào!
Toàn trường xôn xao, khán giả hò hét rất vừa lòng Vu Nhai biểu hiện.
Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu xông vào chiến trường cùng Vu Nhai hò reo. Kỵ sĩ dự bị hành tỉnh khác thì buồn bã, bọn họ không tiêu sái như người Độc Cô gia, không trực tiếp rút lui được. Tiếp theo sẽ là trao giải thưởng.
Đặc biệt là Thất hoàng tử sẽ tuyên bố chuyện đi ma pháp đế quốc.
Trong khi mọi người hoan hô thì giọng thuộc hạ Thất hoàng tử vang lên:
- Vu Nhai kỵ sĩ dự bị nghe lệnh, bây giờ chính thức ban danh xưng thần chi binh sĩ cho ngươi, mười vạn tiền tệ, thưởng ba loại tài liệu rèn cực phẩm, thưởng một đài rèn cực phẩm, thưởng . . .
Phần thưởng khá nhiều, trừ kim tệ ra còn có tài liệu, đài rèn. Có lẽ vì Thất hoàng tử thấy thực lực rèn của Vu Nhai cường đại nên thêm vào, tiếc rằng không có phần thưởng vào kho huyền binh của Huyền Binh đế quốc.
- Thưởng cơ hội vào Huyền Binh bảo các Huyền Thần điện tiếp xúc gần gũi với binh linh, thưởng một trọng bảo Huyền Thần điện . . .
Thất hoàng tử tuyên bố luôn phần thưởng Huyền Thần điện. Chờ thuộc hạ tuyên độc xong Thất hoàng tử không ra lệnh tuyên bố thứ khác, gã đi hướng Vu Nhai.
Thất hoàng tử cười nói:
- Thần binh Vu Nhai, chúc mừng ngươi.