Vu Nhai mỉm cười, giơ ngón cái hướng Vu Tiểu Dạ. Hai ngươi giao lưu ngừng tại đây. Vu Tiểu Dạ đi thảng vào cửa số chín Huyền Vũ lâu. Bóng sáng chợt lóe, Vu Nhai thấy tình huống đằng sau cánh cửa, là một ngọn núi đường gập ghềnh, Vu Tiểu Dạ cần phải xông lên đỉnh núi.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Là ảo thuật sao?
Một khán giả đứng bên cạnh nói:
- Ngươi không biết sao? Trong dó không đơn giản là ảo thuật, còn dung hợp trận pháp, cảnh tượng thật tạo thành không gian ảo giác.
Khán giả không chỉ một mình Vu Nhai, Cự Xỉ, Huyết Lệnh, có một số thiên tài trẻ tuển ra từ đệ tử ngoại điện Huyền Thần điện được cho phép vào xem. Đương nhiên không nhiều người.
- Ra là vậy, không biết chín cánh cửa khác là gì? Cảnh tượng có giống nhau không?
Vu Nhai nổi lên hứng thú, mắt nhìn chăm chăm vào Vu Tiểu Dạ.
Vu Tiểu Dạ di chuyển, cảnh tượng trong cánh cửa cũng thay đổi, như thứ trong màn hình ti vi. Vu Nhai đã quen thấy thứ này, bản thân hắn đã tự mình trải qua ảo giác không gian. Ví dụ như cổ chiến trường kinh thiên nhất kiếm, thế giới Ngọc nữ tộc của đám Ngọc Thủy.
Đương nhiên cổ chiến trường kinh thiên nhất kiếm toàn là hư ảo, trong cửa số chín thì phối hợp chân thật.
Đệ tử ngoại điện khá nhiệt tình, giới thiệu cho Vu Nhai nghe:
- Dĩ nhiên không giống, mỗi cánh cửa có tác dụng đặc biệt riêng, có chia mạnh và yếu. Như cửa số chín thường trắc nghiệm thực lực, sức chiến đấu. Cửa số tám là đấu trường siêu lớn, cửa số bảy là mười tám binh khí thần cung dó mười tám vị cường giả cầm, cửa ải mười tám món binh khí. Cửa số sáu cũng là xông quan nhưng đổi thành ma thú.
Đệ tử ngoại điện chỉ biết đến cửa số sáu, năm cửa sau thì gã mù tịt. Vu Nhai không để bụng, vẫn nhìn Vu Tiểu Dạ chằm chằm.
Vu Tiểu Dạ thong dong như kiếp trước từng chơi những ải này, một đường xông lên. Vu Nhai cảm thấy Vu Tiểu Dạ vượt ải dễ như chơi.
Từ khi Vu Tiểu Dạ rời khỏi Bắc Đầu hành tỉnh thì thực lực tiến bộ siêu tốc, đã là trung giai hoàng binh sư, còn nhanh hơn Vu Nhai. Lúc Vu Nhai rời khỏi Bắc Đầu hành tỉnh là đỉnh linh binh sư, bây giờ mới chỉ là địa binh sư nhất đoạn.
Đương nhiên nếu có người biết Vu Nhai oán trách sẽ đánh hắn một trận, ví dụ như Lý Thân Bá.
Nếu Vu Tiểu Dạ không đáng lo thì Vu Nhai suy nghĩ vấn đề của mình. Lòng Vu Nhai máy động, nếu hắn đoán đúng về trận quyết đấu cuối cùng thì xông chín cánh cửa này tùy từng nấc khó khăn, nhưng hắn không có cơ hội gì, đặc biệt là điện chủ và lão nhân họ Kiều chưa ra.
Mượn cơ hội gây sự? Bây giờ trong này toàn là đại nhân vật, làm sao gây? Dù Vu Nhai gây sự cũng sẽ bị tách ra ngay. Chẳng lẽ chờ người ta kết thúc trận quyết đấu cuối cùng mới đi lên khiêu chiến? Vậy thì gạo đã chín.
Hoàng Phủ Cung nói rất đúng, cảm giác có sức nhưng không chỗ trút thật là đáng buồn.
- Mau nhìn kìa, cô nương cuối cùng của Kiếm vực hành tỉnh dường như không được.
Trắc nghiệm vòng thức nhất là thử thực lực, sự chịu đựng, sức chiến đấu chứ không so đẳng cấp. Với cá tính cứng cỏi của Vu Tiểu Dạ tuyệt đối không thành vấn đề, cửa này đào thải những người thực lực siêu yếu lẫn vào, hoặc những con cưng đại gia tộc không có sức chịu đựng chưa từng chiến đấu qua.
nhìn như nguy hiểm nhưng thanh kiếm hẹp trong tay Vu Tiểu Dạ không ngừng vung, từng bước tiến lên. Mỗi lần mọi người cho rằng Vu Tiểu Dạ sắp ngã xuống thì nàng luôn đi tới. Đến điểm cuối cùng, trên người Vu Tiểu Dạ không bị chút vết thương.
Mặt Vu Tiểu Dạ âm trầm đi ra, chỉ khi thấy Vu Nhai nàng mới lộ biểu tình thiếu nữ. Vu Tiểu Dạ siết chặt nắm tay biểu thị không phụ lòng kỳ vọng của biểu ca.
Bao nhiêu là nam nhân hâm mộ, ghen tỵ nhìn Vu Nhai. Đặc biệt là người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh, mắt tóe lửa nhìn Vu Nhai. Khi nhớ đến Vu Nhai chỉ có thể làm khán giả thì đám người Dương gia cười khẩy.
- Được rồi, tiếp theo mời kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu vào sân.
Tông đại nhân chủ trì, kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu không có thủ lĩnh vẫn không bước ra ngoài, ánh mắt nhìn hướng Vu Nhai. Lần này Vu Nhai không nói chuyện, chỉ đưa mắt ra hiệu. Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu hiểu ý.
- Quy tắc cũ, thứ tự ra sân do các ngươi tự quyết định.
Tông đại nhân phất tay, vòng thứ nhất của Bắc Đầu hành tỉnh bắt đầu.
- Ngươi nói xem có mấy người Bắc Đầu hành tỉnh vượt qua? Sẽ như bên Kiếm vực hành tỉnh trên bảy phần trăm sao?
- Ngươi ngốc sao? Không thể nào, được năm người là rất giỏi rồi, bảy phần? Vậy là hai mươi mấy người.
- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi quá đề cao Bắc Đầu hành tỉnh, bọn họ vốn chính là số bị loại. Không biết Bắc Đầu hành tỉnh quá may hay nhờ kẻ xui xẻo kia mà bọn họ lấy hạng nhất cuộc thi so tài, theo ta thấy có hai người vượt qua là Bắc Đầu hành tỉnh đã cảm ơn trời đất. Ta không thể phủ định thực lực kẻ xui xẻo kia, nếu cộng thêm hắn chắc chắn có ba người.
Các khán giả thảo luân, mặc kệ bọn họ có ấn tượng gì với Bắc Đầu hành tỉnh đều không xem trọng kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu.
Đệ tử ngoại điện lúc trước giang thường thức cho Vu Nhai, chạy tới hỏi:
- Ta nói này kẻ xui . . . À không, Vu Nhai huynh đệ, ngươi hiểu rõ kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu nhất, ngươi có nhận xét gì không? Đội viên của ngươi sẽ có bao nhiêu người vượt qua?
Chớp mắt mọi người tập trung chú ý, vãnh tai lắng nghe.
- Toàn bộ!
- Cái gì? Ngươi nói cái gì?
Vu Nhai thản nhiên nói:
- Ta nói là toàn bộ thông qua vòng thứ nhất.
Giọng Vu Nhai vang vọng khắp chính sảnh Huyền Vũ lâu, các kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu hành tỉnh phấn chấn tinh thần, khí thế thiêu đốt hừng hực hơn cả lúc trước. Mọi người ngơ ngác nhìn Vu Nhai, nhưng điều này liên quan gì hắn? Liên quan gì kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu?
- Ha ha ha ha ha ha! Bên tong thậm chí không mấy người là linh binh sư còn nói là toàn bộ vượt qua, cười chết người.
- Rốt cuộc ta biết cái gì là khoác loác, thổi phồng.
- Xem liền biết.
Người nói những lời này đều là thế hệ trẻ, đương nhiên cũng có một số kỵ sĩ chính thức thầm nhủ trong lòng, ví dụ như Lưu Hàn Trạch. Tuy trong lòng các đại nhân vật không tin nhưng kiềm không được liếc Vu Nhai. Sức chiến đấu của đội này có lẽ không bình thường, tiếc rằng thực lực cá nhân hơi tệ. Tiểu tử 'xui xẻo' nói lời này chắc để khích lệ đội viên của mình, loại bỏ hắn đúng là tiếc. Trong lòng đại nhân vật sinh ra lòng trắc ẩn.
- Ta sẽ bắt đầu tốt đẹp cho mọi người trước.
Trong đội Độc Cô Cửu Tà thực lực mạnh nhất ra sân, xông vào cửa số chín. Độc Cô Cửu Tà một đường xông lên, khi nhiều người còn đang thảo luận kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu sẽ xuất mặt như thế nào thì gã đã trở ra như chưa từng bước vào.
Chớp mắt toàn trường yên tĩnh, không ai thảo luận, ngừng vài giây mới xì xầm.
- Ta biết hắn, là kim bào của Độc Cô gia, hắn có thể vượt qua là rất bình thường.
- Người tiếp theo . . .
- Để ta cho, ta! Tiểu Mỹ là người thứ hai ra sân!
Tiểu Mỹ tự cao anh dũng xông ra ngoài.