Đã thấy quá nhiều chuyện thần quyền lấn át hoàng quyền, có lẽ đây là mệnh lệnh đế quốc bắt Huyền Thần điện làm.
- Phù.
Yến đại nhân nghĩ đến đây chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, xin lỗi nhìn Vu Nhai. Yến đại nhân ra hiệu sẽ cố gắng tranh thủ cơ hội, gã vọt vào nội điện. Vu Nhai không biết Yến đại nhân có thể gặp điện chủ, có tranh thủ được trong không thể không.
Vu Nhai càng không biết trong nội điện, chủ nhân của thanh âm lạnh lùng cong lên khóe môi.
Nếu đã không có thanh âm phản đối thì mọi người nhanh chóng hành động. Bọn họ đồng tình, tiếc nuối, xem nhẹ, vui sướng khi người gặp họa, đủ loại cảm xúc với Vu Nhai.
Vu Nhai bình tĩnh đứng chính giữa quảng trường ngoại điện cùng Vu Tiểu Dạ, bóng dáng cô đơn. Nhưng rất nhanh Vu Nhai không cô đơn nữa, toàn bộ kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu đã đến. Bọn họ đứng sau lưng Vu Nhai, không nói gì.
Đúng rồi, Huyết Lệnh, Cự Xỉ cũng là kỳ binh giả, bọn họ không có tư cách tham gia.
- Vu Nhai, tuy ta khâm phục ngươi nhưng những gì ngươi làm với Vệ gia của ta làm ta không có cách nào nói giúp cho ngươi. Thế hệ trẻ của Vệ gia đều xem ngươi là người phải giết. Đáng tiếc ngươi không thể tham gia cuộc quyết chiến cuối cùng, nếu không thì ta nhất định sẽ khiến mấy người khác trong Vệ gia ta không có chút cơ hội. A, cũng không sao, ngươi không thể tham gia nhưng còn nhiều người sau lưng ngươi có thể. Tiểu mỹ nữ bên cạnh ngươi cũng sẽ tham gia, ha ha ha ha ha ha!
Vệ Hiên từ đâu chui ra, sau lưng gã chỉ có bốn người được danh ngạch thứ ba trong cuộc thi. Vệ Hiên vui sướng khi người gặp họa nói, lời nói tràn ngập sự uy hiếp.
- Ngươi . . .!
Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu vốn rất tức giận, câu nói của Vệ Hiên chẳng khác nào châm lửa góp gió. Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu muốn đánh nhau, nhưng khi thấy biểu tình hờ hững của Vu Nhai thì ngừng lại, chỉ lạnh lùng trừng đám người Vệ Hiên.
- Ánh mắt đó là sao? Đừng quên các ngươi chỉ là Bắc Đầu hành tỉnh đê tiện nhất!
Vệ Hiên bị ánh mắt đó chọc giận. Nhưng kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu với Vu Nhai dẫn đầu không đáp lời Vệ Hiên, ánh mắt khinh thường nhìn gã.
Trán Vệ Hiên nổi gân xanh, buông lời đe dọa:
- Tốt, rất tốt, hẹn gặp lại ở chung kết cuối cùng!
Vệ Hiên dẫn người vào nội điện.
Đệ tử, kỵ sĩ dự bị nguyên ngoại điện Huyền Thần điện vây quanh quảng trường, thở phào, còn tưởng đâu sẽ có đánh hội đồng ai ngờ kết thúc đơn giản như vậy. Bắc Đầu hành tỉnh thật oách, chỉ cần một ánh mắt.
Lúc trước Thuẫn lĩnh thua không cam lòng, muốn báo thù. Không có Vu Nhai hình như lợi hại nhất thì Bắc Đầu hành tỉnh có thể không? Đến bây giờ không ai cho rằng Bắc Đầu hành tỉnh dựa vào thực lực giành hạng nhất cuộc thi so tài.
Hoàng Thăng Long mang theo mười lăm người Tiễn vực hành tỉnh đi tới, vẻ mặt gã không có tiếc nuối:
- Vu Nhai, nếu có cơ hội ta sẽ lại tìm ngươi luận bàn.
Vu Nhai không phải uy hiếp lớn nhất của Hoàng Thăng Long, gã chỉ cho rằng hắn từng dùng quân công đánh bại gã nên đi tới biểu thị tôn trọng.
Hoàng Thăng Long nói xong khẽ gật đầu, mang người đi.
Sau khi Hoàng Thăng Long rời đi phía sau vang lên thanh âm giễu cợt:
- Chào Độc Cô Cửu Tà, cảm giác tham gia kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu thế nào? Ngươi học kiếm pháp người điên, thứ này không quá đẹp mắt đúng không? Hình tượng mới quan trọng, thật hy vọng Huyền Thần điện cũng xóa luôn tư cách của ngươi.
Mấy người Độc Cô gia Kiếm vực hành tỉnh cũng đến, bọn họ chậm rãi đi chứ không ào ào như Vu Nhai, càng không giống Dương gia có tọa kỵ bay. Người lên tiếng không phải Độc Cô Cửu Diệp mà là một kim bào, quan hệ với Độc Cô Cửu Tà không tệ, cũng rất kiêng dè gã.
- Thôi, bây giờ tâm tình của ngươi không tốt, lão tử không nói nhiều với ngươi. Hẹn gặp trong chung kết cuối cùng.
Không đợi Độc Cô Cửu Tà đáp lời, người đó vừa đi vừa nói:
- Đáng tiếc, lần này ta muốn biết nhất là vị huynh đệ này có tài đức gì có được kim bào, được đến lực lượng gì dưới Thiên Tội Uyên. Hy vọng có cơ hội chúng ta sẽ đánh một trận.
Người chú ý tình hình bên Vu Nhai nghe câu này con ngươi co rút. Tin đồn là sự thật, Vu Nhai thật sự là kim bào khác họ của Độc Cô gia trước sau chưa có ai. Vu Nhai không đơn giản, có lẽ hắn được làm quân nhân chia cho một khu không phải ngẫu nhiên.
Vu Nhai bỗng phá vỡ bình tĩnh, mỉm cười nói:
- Sẽ có cơ hội.
Mặt Vu Nhai không còn ngơ ngác. Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu bị Vu Nhai cảm nhiễm, khí chất thay đổi, không còn vẻ túc sát lạnh băng.
Độc Cô Cửu Diệp nhìn Vu Nhai chằm chằm. Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu ngưng tụ vì một mình Vu Nhai, gã biết trong kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu còn có người hành tỉnh khác như Độc Cô Cửu Tà. Có thể ngưng tụ những người này lại không phải người bình thường làm được, mặc dù đám người này như con kiến trong mắt Độc Cô Cửu Diệp.
- Là Vu Nhai đúng không? Nếu gia chủ đã quyết định thì ta sẽ không kêu ngươi là Độc Cô Nhai. Xin nhớ cho nếu có ngày thực lực của ngươi đạt đến ngạo thị thiên hạ hãy quay về Huyền Thần điện, trở lại chỗ ngày hôm nay, đánh nát bức tường nội điện báo nỗi nhục nhã, đây là phong cách hành động của Độc Cô gia ta.
Độc Cô Cửu Diệp nói xong nhìn Vu Nhai thật lâu rồi mang theo mấy người rời đi. Bọn họ không chờ người khác trong Kiếm vực hành tỉnh, càng không quan tâm nhóm người Dương gia, cứ đi thẳng vào nội điện.
Giọng Độc Cô Cửu Diệp không nhỏ, như là tuyên bố, làm nhiều người lòng rung động, bao gồm Vu Nhai. Độc Cô gia đúng là cực kỳ bá đạo, nhưng Độc Cô Cửu Diệp nói 'khi thực lực của ngươi đạt đến ngạo thị thiên hạ' chứ không phải dựa vào lực lượng Độc Cô gia.
Đây là phong cách hành động của Độc Cô gia thấm vào lòng người. Khi nghe câu đó vài người trong Huyền Thần điện ớn lạnh sống lưng nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại.
Muốn có thực lực đẩy ngã bức tường Huyền Thần điện nói dễ hơn làm, không elx Vu Nhai đạt được thực lực như gia chủ Độc Cô gia sao? Không thể nào, vận may của Vu Nhai đã hết, kỳ binh giả hèn mọn.
Độc Cô Cửu Huyền từ đâu chạy ra nhẹ nhàng nói:
- Hắn là Độc Cô Cửu Diệp, một người đáng sợ, thuộc mạch gia chủ. Lúc trước Độc Cô Cửu Dương gặp Độc Cô Cửu Diệp chỉ có thể oán hận trừng mắt, không dám đắc tội. Hắn giống như ta sau khi biết ngươi ra khỏi Thiên Tội Uyên thì chen ngang đội, nếu ta không đoán sai có lẽ là gia chủ phái hắn đến khảo sát tình huống của ngươi.
Độc Cô Cửu Huyền nói thẳng:
- Tiểu Dạ, ngươi theo ta đi vào hay đứng đây tâm sự một lát với biểu ca của ngươi? A, xem như ta hỏi câu ngốc, còn hai canh giờ, ngươi hãy tâm sự mùi mẫn với biểu ca của ngươi đi.
Độc Cô Cửu Huyền nói xong nhìn Vu Nhai chằm chằm, oai phong đi hướng nội điện. Độc Cô Cửu Huyền cảm giác sẽ lại gặp Vu Nhai trong thánh hội, nàng rất muốn biết hắn sẽ trở nên cường đại như thế nào.
Độc Cô Cửu Huyền nhớ đến lần đầu tiên gặp Vu Nhai.