Một đốm đen từ Hoàng thành bay tới, chậm rãi hiện thành bóng người. Mặc y phục võ sĩ màu trắng, sau lưng cõng một cây gậy dài, khuôn mặt cao nhã lạnh lùng, chính là Đan Đạo Hùng.
Trong tay Đan Đạo Hùng ôm ngang eo Thủy Tinh đã xỉu.
Thấy Đan Đạo Hùng xuất hiện, Vu Nhai thở hắt ra, hắn suýt chút là để hận ngàn đời.
Đan Đạo Hùng chỉ nói một câu đó với ma pháp sư cường đại nhất, gã quay sang hỏi Vu Nhai:
- Tiểu tử, ngươi làm khá lắm, cửa thử thách này xem như ngươi đã qua. Ta tạm cho ngươi cơ hội gặp nữ nhi của ta, nhưng muốn có được nàng thì . . . Lúc trước ngươi từng nói muốn đánh bại ai đó, chắc ngươi còn nhớ?
Vu Nhai một lần nữa đối diện Đan Đạo Hùng, trong lòng hắn kiên quyết không chút yếu thế:
- Đương nhiên là không quên.
- Lời hứa của ta vẫn có hiệu quả. Ta cho ngươi mục tiêu là đứng ba hàng đầu thế hệ trẻ Độc Cô gia, ta cũng biết chuyện ngươi xông Độc Cô gia, biểu hiện xem như xứng với nữ nhi của ta. Nhưng chờ ngươi đánh bại người kia sợ là nữ nhi của ta không đợi được, đương nhiên nếu ngươi vẫn kiên trì thì ta sẽ không phản đối.
Đan Đạo Hùng vẫn thản nhiên nhưng đã bớt khắt khe.
Vu Nhai không trả lời, hắn im lặng mà kiên quyết, khí thế tăng lên biểu hiện sự quyết tâm.
Không ai biết suy nghĩ trong long Vu Nhai, hắn rất là buồn bực. Lúc trước đi nói muốn đánh bại phụ thân của mình làm gì? Không biết phải chờ đến khi nào.
Nếu bây giờ Vu Nhai nói:
- Được rồi, ta sẽ làm theo yêu cầu của người, cố gắng tranh thu tốp ba thế hệ trẻ Độc Cô gia.
Vậy chẳng phải rất mất mặt? Nên Vu Nhai chỉ có thể im lặng. Nếu Độc Cô Chiến Phong quá khó gặm thì Vu Nhai sẽ đặt mục tiêu tốp ba trước, rồi mặt dày gạo nấu thành cơm.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Hì hì, hết cách, là ngươi đồng ý nếu ta được vào tốp ba Độc Cô gia, với lại ta lỡ xúc động. Chờ ta có con rồi lại đi đánh Độc Cô Chiến Phong.
Vu Nhai âm hiểm nghĩ, mặt suýt lộ vẻ xấu xa.
Không biết có phải Đan Đạo Hùng nhìn thấu mưu ma chước quỷ của Vu Nhai, liếc cao thủ Độc Cô gia, nói:
- Dù là ba hàng đầu Độc Cô gia cũng không dễ dàng, chắc vị trưởng bối Độc Cô gia biết rất rõ?
- Đúng vậy! Với thực lực với vào địa binh sư hiện nay của ngươi dù muốn vào mười hàng đầu đều vô cùng khó khăn chứ đừng nói là ba hàng đầu.
Câu trả lời của cao thủ Độc Cô gia làm người hút ngụm khí lạnh.
- Đương nhiên ngươi vẫn có cơ hội, nếu còn thời gian thì đến khi ngươi hai mươi sáu tuổi kim bào mới cởi, ngươi còn vài năm. Đến lúc đó có lẽ ngươi có thể lấy được đệ nhất.
Nếu vào địa binh sư ở trong thế hệ trẻ của Độc Cô gia muốn vào tốp mười còn khó? Độc Cô gia là chỗ biến thái gì vậy?
Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu chú ý đến vấn đề khác, hỏi:
- Vu Nhai, ngươi là địa binh sư?
Vu Nhai cười ngại ngùng:
- Ừm! Tối hôm qua lỡ đột phá.
Cả đám khóc thét, đặc biệt là Độc Cô gia la lớn nhất.
Ma pháp sư cường đại nhất bị người quên đi chợt nghĩ đến điều gì, điên cuồng hét to:
- Đan Đạo Hùng, ngươi mới nói vậy là sao? Thử thách tiểu tử này? Ngươi lấy ta ra thử thách hắn?
Ma pháp sư cường đại nhất nhìn Đan Đạo Hùng chằm chằm.
- Đúng vậy! Ta biết tiểu tử này nhất định sẽ tới đế đô, ta muốn xem biểu hiện của hắn khi đối diện ngươi, đây là mục đích ta giao nữ nhi cho ngươi. Ngươi nghĩ với năng lực công hội võ học của ta giúp nữ nhi nhà ta tìm một ít ma pháp truyền thừa sẽ rất khó sao?
Đan Đạo Hùng nói thẳng:
- Ngươi cho rằng ta sẽ để nữ nhi của ta cô độc suốt đời? Dù hôm nay không có Vu Nhai thì ta vẫn sẽ vạch bộ mặt xấu xí của ngươi ra.
Má ơi, ra kẻ đạo diễn tất cả là Đan Đạo Hùng. Bề ngoài Đan Đạo Hùng nho nhã là thế nhưng bụng đen thui. Không chỉ ma pháp sư cường đại nhất tức giận run bần bật, một số người khác ánh mắt khó chịu nhìn Đan Đạo Hùng, nhưng câu trả lời của gã làm khá nhiều người sung sướng.
Ma pháp sư cường đại nhất rống to:
- Ngươi đi chết đi!
Ma pháp sư cường đại nhất pát ra ma pháp.
Ầm!
Một bóng gậy chợt xuất hiện, ma pháp vỡ đập bay ma pháp sư cường đại nhất, một chiêu tiêu diệt.
Đan Đạo Hùng nói:
- Ma pháp sư cường đại nhất cũng chỉ mạnh trong Huyền Binh đế quốc, so với ma pháp sư thật sự ở ma pháp đế quốc không biết kém mấy đẳng cấp. Vu tiểu tử, bây giờ Thủy Tinh rất yếu, qua mấy ngày nữa chờ nàng tỉnh ta sẽ cho các ngươi gặp mặt.
Đan Đạo Hùng nói xong xoay người định đi. Đám người xung quanh rung động không nói nên lời. Hội trưởng công hội võ học khủng bố quá, mới rồi ma pháp sư cường đại nhất còn huênh hoang là thế mà giờ bị Đan Đạo Hùng một chiêu đập bẹp?
Hơn nữa tay Đan Đạo Hùng còn ôm nữ nhi đã xỉu, thật là cao thủ không khoe tài.
Lão nhân họ Kiều giải thích rằng:
- Đừng quá để ý, trong thánh giai mỗi tiểu đẳng cấp mạnh yếu rõ ràng, ma pháp sư cường đại nhất không phải hoàn toàn không có năng lực chiến thắng, chẳng qua chênh lệch không nhỏ.
Lão nhân họ Kiều tự hỏi lòng không thể so sánh với Đan Đạo Hùng, gã còn rất trẻ, mới bước vào trung niên đã có thực lực này, ít nhất tính theo đẳng cấp thì gã khá trẻ tuổi.
Thở phào, đúng vậy, ma pháp sư cường đại nhất không bị giết ngay mà chỉ bị đánh bay, còn chấp nhận được.
Tiễn Linh đứng trong phù văn trận bỗng hét ngăn lại Đan Đạo Hùng:
- Hội trưởng, chờ chút, lúc trước Vu Nhai nói có cách tỉ mắt cho Tinh Tinh đại tiểu thư!
Nghe Tiễn Linh nói, Đan Đạo Hùng khựng lại ngay, xoay người nhìn Vu Nhai chằm chằm.
Vu Nhai nói:
- Chẳng qua tìm được một manh mối chính xác, cụ thể thế nào thì ta còn cần tiếp tục tìm.
Trong mắt Đan Đạo Hùng lộ ra tiếc nuối sau đó cứng ngắc mở miệng nói:
- Nếu ngươi có thể trị lành mắt cho Tinh Tinh thì mọi điều kiện không còn là điều kiện, ta chỉ cần Tinh Tinh.
Đan Đạo Hùng lắc người biến mất trước mặt tất cả.
Ma pháp sư cường đại nhất cười thảm:
- Ha ha ha ha ha ha!
Ma pháp sư cường đại nhất cũng bay lên nhưng không hướng Huyền Binh ma pháp tháp mà là ngoài Hoàng thành. Trong tiếng cười của ma pháp sư cường đại nhất chất chứa điên cuồng, không lẽ nàng bị điên?
- Sư phụ . . .
Vẫn có đệ tử đuổi theo, trong đó bao gồm Tô Lôi sư muội.
Sự việc đã kết thúc, mặt trời lên cao, ca buổi tối cao trào liên tục. Vu Nhai và Thủy Tinh, Vu Nhai và chiến hữu, các câu chuyện của những sư tỷ khiến người ghi nhớ. Đương nhiên có nhiều người muốn biết ma pháp sư cường đại nhất như người điên sẽ có âu chuyện gì? Yếm bạch ngọc đó là sao? Hình như Vu Nhai ở trong phòng của ma pháp sư cường đại nhất?
Giây lát sau vài người có khả năng tưởng tượng siêu đẳng ánh mắt trở nên mập mờ.
Từ khi nào đã Liễu đại sư bay đến trước mặt Vu Nhai, gắt gỏng nói:
- Tiểu tử, mau đưa ta phù văn của ngươi.