Lam Phách kỵ sĩ buộc phải lên tiếng:
- Đại tướng quân, chuyện này sẽ không có vấn đề gì, Trần kỵ sĩ và Dương Như Hóa tuyệt đối không có khả năng cấu kết với nhau.
Thật ra Lam Phách kỵ sĩ rất thích Trần kỵ sĩ, gã bát mãn những gì đám Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị Vu Nhai làm, chưa bao giờ thích Yến đại nhân, Hạng Phi giáo quan. Bởi vì Lam Phách kỵ sĩ cứ hay chèn ép bọn họ.
Không biết Lam Phách kỵ sĩ được đút lót bao nhiêu lợi lộc.
Độc Cô Anh đứng lên:
- Đại tướng quân, ta vốn định chờ người tỉnh táo lại sẽ nói chuyện này, nhưng nếu Vu Nhai đã nhắc thì sẵn đây trắng đen rõ ràng.
Độc Cô Anh nói ra hành động bí mật của Dương Như Hóa, Trần kỵ sĩ. Hoàng Phủ đại tướng quân kêu thuộc hạ Dương Như Hóa lên thẩm vấn, xác nhận Trần kỵ sĩ nghe Dương Như Hóa xúi giục sắp xếp Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đi Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh, trong đó có dính líu đến Lam Phách kỵ sĩ. Lúc trước có nói Lam Phách kỵ sĩ có quyền lực quyết định kỵ sĩ dự bị đi đâu.
Trần kỵ sĩ vội sửa lời:
- Đại tướng quân, khi ấy ta không biết Dương Như Hóa làm phản, chỉ vì bất mãn với Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị mới nghe lời Dương Như Hóa, ta đề ghị với Lam Phách đại nhân.
Ánh mắt Trần kỵ sĩ thù hận nhìn đám người Vu Nhai, nếu không phải bọn họ lập công quá lớn thì sẽ không ai nghe Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị nói gì. Bởi vì bọn họ sẽ không là tiêu điểm.
Lúc trước Trần kỵ sĩ, Lam Phách kỵ sĩ đã tính toán như vậy, đả kích Bắc Đẩu hành tỉnh khiến bọn họ quên mất Trần kỵ sĩ, Dương Như Hóa có mập mờ. Khi bọn họ nhớ đến thì đã là người đi lầu trống.
Tiếc rằng mọi tính toán bị hủy diệt vì biểu hiện nghịch thiên của Vu Nhai.
Trần kỵ sĩ không hận người Bắc Đẩu hành tỉnh, gã chỉ hận Vu Nhai. Tiểu tử này ba phen bốn lượt làm Trần kỵ sĩ mất mặt, bây giờ gã sắp bị phạt nặng. Nhưng Trần kỵ sĩ đã quên tất cả là do gã làm sai trước.
- Ừm! Thật ra lúc ấy vị Trần kỵ sĩ này không nhằm vào Bắc Đẩu hành tỉnh, hắn chỉ đề nghị, ta cho rằng có thể nên mới sắp xếp Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đi Kiếm Phong lĩnh. Sự thật đúng như ta sắp xếp, tuy Kiếm Phong lĩnh nguy hiểm nhưng cũng có quân công lớn lao.
Lam Phách kỵ sĩ nói lời vô sỉ không thua gì Vu Nhai, tiếp tục bảo:
- Ta nghĩ đừng truy cứu chuyện này nữa, Thuẫn Lĩnh đã chịu trừng phạt, mười mấy người chết.
Ý của Lam Phách kỵ sĩ là mười mấy người chết đã cho các ngươi mặt mũi đủ rồi, còn muốn phá cái gì?
Vu Nhai lạnh lùng cười:
- Ta chỉ không muốn Huyền Thần điện mà ta tôn sùng có thứ dơ bẩn bên trong. Kỵ sĩ chính thức chẳng phải nên có đủ nhân phẩm sao? Chơi trò ngáng chân với tiểu bối cũng xem như nhân phẩm?
Vu Nhai không hề nhân nhượng.
Mắt Lam Phách kỵ sĩ hấp hay, thốt câu nói trước mắt bao người:
- Vu Nhai huynh đệ, ta biết ngươi rất nhuệ khí nhưng làm người phải chừa một con đường, nếu không rất khó sống.
Lam Phách kỵ sĩ không hề sợ hãi, bộ dáng khiêm tốn với Hoàng Phủ đại tướng quân cũng không còn. Lam Phách kỵ sĩ tức giận vì Vu Nhai cứ dây dưa không ngớt, gã quyết định không nhường nữa. Ý Lam Phách kỵ sĩ đang nói: Đã nể mặt thì đừng lấn lướt.
- Chừa con đường? Các ngươi có cho ta đường sống không?
Lam Phách kỵ sĩ cười khẩy nói:
- Vu Nhai huynh đệ, ngươi nên biết ngươi là kỳ binh giả, dù ngươi có biểu hiện thế nào cũng không vào Huyền Thần điện được. Chỉ cần ngươi không thành kỵ sĩ chính thức thì ngươi không là gì!
Lam Phách kỵ sĩ trút ra mấy phần cơn tức, nhìn Hoàng Phủ đại tướng quân ngồi bên trên:
- Hoàng Phủ đại tướng quân, chuyện này đúng là không có bất cứ vấn đề gì. Trần kỵ sĩ sẽ không cấu kết với Dương Như Hóa, tối đa là bị ai đó chọc giận quá mất khôn bị người xúi giục.
- Chuyện này . . .
Hoàng Phủ đại tướng quân nghe lời Lam Phách kỵ sĩ uy hiếp Vu Nhai thì rất ghét, chẳng khác nào không để gã vào mắt.
- Chuyện này không liên quan đến quân đội đế quốc, đây là chuyện nội bộ Huyền Thần điện ta nên chúng ta sẽ tự mình báo cáo cho Huyền Thần điện. Khi đó Huyền Thần điện sẽ giải quyết, khôngcần Hoàng Phủ đại tướng quân quan tâm, cáo từ.
Lam Phách kỵ sĩ không muốn xé rách da mặt với Hoàng Phủ đại tướng quân, nhưng tình huống trước mắt gã đứng về phía Vu Nhai, Lam Phách kỵ sĩ buộc phải làm như vậy. Nếu Lam Phách kỵ sĩ không cứng rắn thì khó giải quyết rắc rối dây dưa. Lam Phách kỵ sĩ nói xong nháy mắt ra hiệu với Trần kỵ sĩ, đi ra ngoài.
Độc Cô Anh kêu lên:
- Chờ chút!
Mọi người ngoái đầu nhìn Độc Cô Anh.
Độc Cô Anh không nói gì với Lam Phách kỵ sĩ mà nhìn hướng Vu Nhai.
- Vu Nhai, sáng sớm có thư lệnh của Độc Cô gia chủ gửi tới, chuyện liên quan đến ngươi.
- Gia chủ nói đã thực hiện lời hứa, từ hôm nay Vu Nhai ngươi là người Độc Cô gia không họ Độc Cô, là tử tôn kim bào dòng chính thế hệ trẻ. Bởi vì nội bộ Độc Cô gia còn người phản đối nên không thể ghi ngươi vào gia phả, chỉ có thể tính theo lễ khách khanh cao nhất của Độc Cô gia, đãi ngộ khác với kim bào khác.
- Nếu tương lai ngươi có thực lực đánh bại người mà ngươi muốn đánh bại, thay thế vị trí của hắn thì dù ngươi có là họ Độc Cô gia hay không sẽ chẳng còn ai dám nói gì.
- Có lẽ cái tên Vu Nhai của ngươi vẫn không được ghi vào gia phả, nhưng tên ngươi khắc sâu vào vị trí quan trọng nhất của Độc Cô gia. Sẽ không ai quên ngươi, người Độc Cô gia không họ Độc Cô.
Độc Cô Anh lặp lại lời Độc Cô gia chủ truyền đến, có nhiều chỗ nàng không hiểu.
Độc Cô Cửu Tà nghe hiểu, đánh bại người Vu Nhai muốn đánh bại, thay thế vị trí. Độc Cô gia chủ đánh giá cao việc Vu Nhai trở thành U Linh kiếm các chủ. Độc Cô Cửu Tà nghĩ đến sự kiện Tử Thần Vu Nhai đã làm, cũng có khả năng hắn sẽ hoàn thành mục tiêu.
- Vu Nhai, đây là kim bào, lệnh bài này nọ gia tộc phân phối lại cho ngươi.
Độc Cô Anh nói xong ném cái bao cho Vu Nhai, bên trong có ba bộ kim bào, một khối lệnh bài đại biểu thân phận dòng chính Độc Cô gia. Còn những thứ ban thưởng khác thì Vu Nhai đã nhận lúc vượt qua thử thách kim bào.
Mọi người hóa đá, không hiểu ra sao. Tại sao Vu Nhai bỗng chốc thành kim bào Độc Cô gia?
Dương Như Hóa là người biết chuyện đã chết, những người còn lại không rảnh điều tra 'tép nhỏ' Vu Nhai. Tuy bây giờ bọn họ đã xem trọng Vu Nhai nhưng chưa kịp điều tra.
Vu Nhai nhún vai, lúc trước đã nói hắn không bài xích Độc Cô gia nhưng kiên trì lời đã hứa. Nếu Độc Cô gia chủ xem trọng thì Vu Nhai không khách sáo nhận, sau này hắn muốn chiến đấu với Độc Cô Chiến Phong có thể quang minh chính đại bước vào Độc Cô gia. Bây giờ Vu Nhai không suy nghĩ nhiều, thứ không có nhiều tác dụng bị hắn ném vào không gian giới chỉ.
Vu Nhai có năng lực từ chối sao? Không, nên nhận là hơn, Vu Nhai nhìn chuyện này rất là rộng thoáng.